Chương 207: Nôn ra máu
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 627 chữ
- 2022-02-06 10:49:27
Tôi không có Wechat.
Tô Cần nhìn quyển sách, đây là một quyển sách y học, bên trong dày đặc những ký hiệu y học.
Viên Khả nhìn8 thấy cứ như đang xem sách trời.
Viên Khá gọi vào số của mình, đợi chuông điện thoại kêu lên mới cúp máy, trong lúc vô tình thấy trong lịch sử cuộc gọi chỉ có đúng một dãy số.
Đây là số của... đội trưởng Đan!
Tôi đâu có gọi cho mình.
Có cần phải nhớ không?
Viên Khả suy nghĩ, cảm thấy cô nói khi có lý:
Được rồi, vậy đưa điện thoại cho tôi đi.
Không thể nào, với tính cách của pháp y Tô, có lẽ chỉ bàn chuyện công việc thôi.
Được rồi.
Viên Khả đặt điện thoại vào ngăn kéo, sau đó cầm báo cáo vội vã rời đi.
Tổ C9ẩn chậm rãi ngước mắt lên, trên mặt vẫn còn đeo khẩu trang, đôi mắt đen láy phản chiếu ánh đèn trong veo sáng ngời.
Pháp y Tô?6
Viên Khả nhắc lại:
Số điện thoại là bao nhiêu?
Tô Cẩn nhìn ba người đi đến trước bàn giải phẫu, biết Đan Thần Huân nhất định sẽ đến đây nên cô chưa gọi nhân viên công tác đến chuyển xác đi.
Giống dây thừng, cũng giống thắt lưng.
Cô đứng dậy đi vòng qua đến trước bàn giải phẫu.
Viên Khả có trí nhớ cực tốt, sau khi vào tổ đã học thuộc số điện thoại của tất cả tổ viên, vì vậy chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra.
Trong lòng thầm giật mình, Viên Khá ngạc nhiên liếc nhìn Tô Cẩn nhưng lập tức lắc đầu.
Tô Cẩn ngước mắt lên, suy nghĩ rồi nói:
Không nhớ nữa.
Viên Khả suýt thì n5ôn ra máu, cô hắng giọng:
Pháp... y Tô, cô... cô không để ý đến những việc nhỏ trong cuộc sống à?
Pháp y Tô nhớ rõ ràng từng số liệu công việc, trí nhớ tuyệt vời nhưng lại không nhớ số điện thoại của mình, cũng không dùng Wechat.
Chưa đầy năm phút đã quay về, Đan Thần Huân và Hạ Bân cũng đi theo đến đây.
Có thể phán đoán vết thương trên xác chết được tạo ra như thế nào không?
Đan Thần Huân vừa vào đã hỏi.
Không có... Wechat?
Viên Khả trợn to mắt, ánh mắt như đang nhìn
người ngoài hành tinh
.
Đến thời đại này rồi, người không dùng Wechat đúng là động vật quý hiếm.
Vậy... số điện thoại là bao nhiêu?
Tô Cần mở ngăn kéo bên cạnh ra, sau đó tiếp tục đọc sách. Viên Khả cầm điện thoại của Tô Cẩn lên, ngạc nhiên khi thấy kiểu dáng khá cũ, không hỗ trợ mạng 5G, không có những chức năng đang phổ biến trên thị trường, còn không có cả khóa vân tay.
Tuy là điện thoại cảm ứng nhưng không khác gì điện thoại cho người già.
Đồng thời, Tô Cẩn còn không đặt mật mã, có lẽ ngày thường cũng không dùng đến.
Viên Khả nhập số điện thoại của mình vào, sau đó phát hiện ra trong danh bạ chỉ có tên một người, đó là Trì Triệt - người phụ trách bộ phận Pháp y khu Thành Nam.
Hạ Bân cố ý lùi lại một bước nhưng thấy Đan Thần Huân vẫn đứng trước bàn, chiều rộng bàn giải phẫu chưa đầy hai mét, Tô Cẩn đứng phía đối diện cũng không xuất hiện triệu chứng khó chịu, chắc vẫn trong khoảng cách an toàn, anh ta suy nghĩ rồi đứng về chỗ cũ.
Là bị người ta trói sao?
Đan Thần Huân khom lưng nhìn vết bầm tím trên xác chết, phần da không rách ra, chỉ tổn thương đến mô liên kết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.