• 5,657

Chương 232: Bất ngờ


Hạ Bân hơi xấu hổ nhìn mọi người:
Vậy buổi liên hoan tối nay thì sao?



Để hôm khác đi, chờ mọi người đồng đủ rồi đi cùng nhau.
Lão Dươn8g đề nghị.


Được.
Hạ Bân trả thẻ cho Đan Thần Huân.
Viên Khả ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, không hiểu tình hình ra sao.
Sáu5 giờ kém năm, Tô Cẩn thức dậy.
Khoảnh khắc mở mắt ra, đầu óc cô hơi hỗn loạn không biết đang ở đâu. Cô nhắm mắt lại để đầu óc tỉnh táo hơn, sau đó ngồi dậy.
Ăn được một nửa, ở cửa có tiếng động, có ngước mắt lên thấy người đàn ông đi vào.

Vụ án Tạ Húc Khang đã kết án.
Vừa vào cửa, anh đã nói với cô.
Nhanh vậy à?
Cô chỉ ngủ một giấc mà đã kết án rồi?

Cô cho rằng hung thủ là ai?
Đan Thần Huân đi đến trước bàn ăn, khoác một tay lên ghế dựa.
Đến đêm, Lý Bạch và lão Dương trực ban, những người khác tan làm về nhà sớm.3
Viên Khả không đi, định chờ đến sáu giờ đi đón Tô Cẩn.
Cô đeo túi đi ra ngoài, đúng lúc thấy Đan Thần Huân rời khỏi văn phòng. <9br>

Sếp, tôi đi đón pháp y Tô.
Viên Khả cười nói, trông hơi hưng phấn.

Hôm nay không cần.


Ha?


Cô về nhà đi.
Ng6ười đàn ông không nói nhiều, sải bước rời khỏi văn phòng.
Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn tường, ánh sáng vừa vặn, Tô Cần nhìn quanh thì nhớ ra mình đang ở trong nhà Đan Thần Huân.
Cô nhìn thoáng qua thì thấy một đống đồ dùng hằng ngày trên bàn trà, từ kem đánh răng, bàn chải đánh răng, khăn mặt đều là đồ mới, ở cạnh còn một tờ ghi chú: Nhà vệ sinh là căn phòng thứ ba trong hành lang, trong tủ lạnh có bò bít tết.
Tô Cẩn vào nhà vệ sinh rửa mặt, sau đó làm một phần bò bít tết, bò bít tết vẫn là nhãn hiệu mà cô thường ăn.
Tô Cẩn ăn miếng bò bít tết cuối cùng, cặp mắt nói:
Cho tôi gợi ý đi.
Người đàn ông cười, đút một tay vào túi:
Tạ Húc Khang là con của ông chủ quặng mỏ và bà Tạ.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, hỏi:
Tạ Ải Dân biết không?


Biết.


Dựa theo manh mối đã biết, Tạ Ái Dân có tình nghi lớn nhất, ông ta thích rằn, con trai cũng không phải ruột thịt, có khả năng thẹn quá hóa giận, giết cậu ta trong cơn tức giận nên có động cơ, nhưng...


Cô quan sát về mặt người đàn ông, đôi mắt đen láy của anh đang nhìn cô chằm chằm, khóe môi cong lên nở nụ cười nhẹ.


Nhưng nghe giọng điệu của anh, chắc không phải Tạ Ải Dân.
Nếu đơn giản như vậy, anh sẽ không hỏi cô hung thủ là ai, chắc chắn là một người nằm ngoài dự đoán:
Tôi đoán là bà Tạ?

Lý do?
Nụ cười trên khóe môi anh càng rõ hơn, muốn nghe cô phân tích.


Thứ nhất, anh chỉ cho một gợi ý Tạ Húc Khang là con riêng của bà Tạ, trong vụ án này có vẻ phức tạp nhưng lại không hề phức tạp, hung thủ nhất định là người nhà họ Tạ. Anh nhắc đến bà Tạ, vậy thì bà ta chắc chắn là hung thủ.
Cô dùng khăn giấy lau miệng, chậm rãi nói.

Đôi mắt đen láy sâu thẳm của Đan Thần Huân lóe lên một tia sáng:
Cô làm tôi rất bất ngờ.

Anh cũng không kém.
Tô Cẩn không nghĩ nhiều đã buột miệng nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.