• 5,655

Chương 238: Xảy ra chuyện (1)


Tô Cẩn vô thức nhìn chiếc ghế sofa bên cạnh, người đàn ông đã không còn ở đó nữa, cô lấy điện thoại trong túi quần ra nhìn thời gian, 10 g8iờ 15 phút sáng.

Cô kéo chiếc chăn lông đen đang đắp trên người định ngủ tiếp, vừa muốn chợp mắt lại nghe thấy từng tiếng
uỳnh u3ỳnh uỳnh
rất to. Cô cau mày, tiếng động truyền đến từ trên tầng như đang đập thứ gì đó.
Ngay sau đó, Ấn Văn Lương đi ra từ trong biệt thự, vội vàng đến đón anh.

Cậu chủ, cậu về rồi!
Ông ta hơi khom lưng. Đan Thần Huân xuống xe liếc nhìn khuôn mặt nghiêm túc lo lắng của ông ta, anh nghiêm nghị:
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ông ta gọi đến chỉ nói trong nhà xảy ra chuyện, muốn anh nhanh chóng quay về, không hề nói đến tình hình cụ thể.
Cô dụi mắt rồi định nhắm mắt lại.
Những tiếng động trên tầng càng lúc càng lớn, uỳnh uỳnh uỳnh, bốp bốp bốp, tiếng động rất có tiết tấu, ngay cả trần nhà cũng rung lên, 6chắc đang đập tường.
Tổ Cẩn chống tay ngồi dậy, vừa muốn đi giày, Đan Thần Huân đã đi ra từ phòng sách.
Đan Thần Huân lái xe về nhà, ánh nắng buổi trưa như ngọn lửa thiêu đốt khắp nơi, lại là một mùa hè nóng đến kỳ lạ.
Một hàng vệ sĩ áo đen đứng thẳng trước biệt thự nhà họ Đan, vừa thấy xe Đan Thần Huân, Lưu Tinh Hùng đã thông báo lên trên thông qua tai nghe.
Người đàn ông bật đèn tường, dựa vào ánh đèn nhìn rõ tơ máu trong mắt cô cùng vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt.

Trên tầng đang sửa chữa, tôi đã bàn bạc xong rồi.
Anh nhìn cô, khuôn mặt điển trai hơi buồn bực.
Sau khi cúp máy, người đàn ông đi đến trước ghế sofa, lúc này Tô Cẩn đã hơi buồn ngủ, cô nằm nghiêng nhắm chặt mắt.

Tôi đi ra ngoài một lát, tối nay sẽ đưa cô về nhà.
Anh khẽ dặn dò một câu rồi cầm chìa khóa xe đi ra ngoài.

Cô ngủ tiếp đi.
5 Sắc mặt người đàn ông lạnh lùng, đưa tay ra hiệu, lập tức mở cửa đi ra ngoài.
Tô Cẩn dựa vào ghế sofa, trên tầng vẫn đang gõ, khoảng năm sau phút tiếng động này mới dừng lại.
Lúc này, điện thoại trong túi quần Đan Thần Huân đột nhiên rung lên, anh đi sang một bên nghe máy.

Ừm, sáng nay được nghỉ... Được, tôi sẽ về ngay.
Người ở đầu bên kia điện thoại là quản gia Ấn, nghe giọng điệu hơi nặng nề chắc có chuyện gấp.
Cô nằm ngửa, một lát sau mới thấy người đàn ông quay về. Ánh sáng trong phòng khách mờ tối, anh đến gần thấy cô vẫn mở mắt thì hỏi:
Không ngủ được à?

Tô Cẩn không nói gì, yên lặng nằm đó.
Cô ngửa đầu nhìn trần nhà, mấy phút không nghe thấy tiếng động nữa mới nằm xuống.
Đáng tiếc, sau khi bị đánh thức sẽ rất khó chìm vào giấc ngủ.
Tô Cẩn nhắm mắt lại, mí mắt rất nặng nề nhưng không ngủ được.
Cô ngồi dậy đưa hai tay che trán, đầu óc lơ mơ...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.