Chương 240: Người mà anh muốn (1)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 656 chữ
- 2022-02-06 10:50:31
Đan Chấn Thiên lại rót đầy một chén cho anh, hai người yên lặng thưởng thức trà.
Đan Thần Huân cầm chén trà trên tay, cúc áo sơ mi được cài 8đến tận cúc trên cùng, các tay áo cũng được cài ngay ngắn.
Khi đối mặt với người lớn, anh luôn ăn mặc rất trang trọng, đây là sự tôn trọng 3và phép lịch sự cơ bản nhất.
Ông cụ đánh giá vẻ mặt anh, nghiêm nghị nói:
Cháu có ước mơ của cháu, nhưng cháu cũng có những trách nhiệm tương ứng. Đã sinh ra trong gia tộc lớn thì nhiều khi không được lựa chọn theo ý mình, cháu hiểu rõ điều này thì sẽ dễ chấp nhận hiện thực hơn.
... Cháu sẽ suy nghĩ kỹ càng.
Đan Thần Huân nghiêm túc gật đầu,
Ừm.
Ông cụ cảm thấy vui mừng, ông uống một ngụm trà, lại chuyển chủ đề:
Còn một chuyện nữa, vì trước đây thân phận của chú Lục nhạy cảm nên hai nhà chúng ta không thể qua lại, nhưng trước khi lấy chồng mẹ cháu và cô Lục có quan hệ rất tốt. Bây giờ chú Lục đã qua đời, không còn là người đứng đầu đồn cảnh sát nữa, đã có thể công khai qua lại, ông nghĩ cháu nên gặp Lục Niệm nhiều hơn...
Lúc này giọng ông cụ rất bình tĩnh, không còn hung hăng dữ tợn như xưa nữa, mà đang bàn bạc với anh.
Đan Thần Huân im lặng, trên khuôn mặt điển trai không có cảm xúc gì, một lúc lâu sau anh mới nghiêm nghị nói:
Cháu hiểu, nhưng...
Đừng vội trả lời ông, suy nghĩ cẩn thận rồi nói.
Đan Chẩn Thiên ngắt lời anh, vẻ mặt nghiêm khắc mà chân thành.
A Huân...
Uống xong chén thứ ba, ông cụ mới lên tiếng, giọng điệu cũng trở nên nghiêm túc.
Đan Thần 9Huân đặt chén trà xuống, nghiêm túc nhìn ông.
Tình hình sức khỏe của bố cháu đã không thể gánh vác quá nhiều công việc, ông hy vọng cháu s6ớm quay về.
Thấy anh cau mày, Đan Chẩn Thiên lại nói tiếp:
Chúng ta từng có giao ước, cháu sẽ chính thức tiếp quản việc làm ăn trong gia tộc vào 5ngày sinh nhật. Nhưng chuyện này đột nhiên xảy ra. Thân là cháu trai trưởng nhà họ Đan, đây là trách nhiệm cũng là nghĩa vụ của cháu, cháu hãy suy nghĩ thật kỹ.
Đôi mắt Đan Thần Huân trở nên lạnh lùng:
Ông thích Lục Niệm? Muốn tác hợp cho bọn cháu?
Dù ông cụ không nói rõ nhưng anh đã nghe ra ý của ông.
Đan Chẩn Thiên nhướn mày nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói:
Đúng vậy, ông thích Lục Niệm, cô nhóc này có bằng cấp cao, lại còn xinh đẹp, mặc dù gia thế không bằng nhà họ Đan nhưng cũng được coi là gia
đình có tiếng, vẻ ngoài và tài năng của con bé cũng xứng với cháu.
Vậy thì sao ạ?
Trong mắt anh hiện ra vẻ sắc bén, trên mặt lại không có cảm xúc gì.
Ông hy vọng con bé là một nửa còn lại của cháu, là cháu dâu tương lai của nhà họ Đan.
Ông cụ đã nói thẳng ra, hiển nhiên rất thích Lục Niệm.
Đan Chấn Thiên có thiện cảm với Lục Niệm là điều bình thường. Lục Niệm vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, từ nhỏ đã biết đánh đàn dương cầm, khí chất nổi bật, tính tình nhẹ nhàng như hoa sen mới nở.
Đan Chấn Thiên mới gặp cô mấy lần đã có ấn tượng sâu sắc, nhà họ Đan cần người có tính cách và tài năng như vậy.
Cháu sẽ tự chọn bạn đời của mình, nhưng chắc chắn không phải là Lục Niệm.
Ánh mắt anh lạnh lẽo, giọng nói lạnh như băng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.