• 5,655

Chương 248: Tập luyện nửa tiếng mỗi ngày



Phòng huấn luyện?
Tô Cẩn cau mày.
ít nhất phải tập luyện nửa tiếng mỗi ngày...
Người đàn ông mỉm cười, cũng rất nghiêm túc:
Tôi cần mộ8t bác sĩ pháp y khỏe mạnh.


Khuôn mặt Tô Cẩn lạnh lùng, mặc dù không vui nhưng cũng không nói gì nữa.
Tổng cục cảnh sát có năm phòng huấn luyện dành cho cảnh sát. Phòng huấn luyện này khá rộng rãi được phân chia ở các tầng khác nhau, gần như chiếm trọn cả một tầng, bên trong đầy đủ cơ sở vật chất, lắp đặt nguyên bộ thiết bị.
Nói là phòng huấn luyện, chẳng thà nói là phòng tập gym của đội cảnh sát.
Vừa bước vào sân huấn luyện đã nghe được tiếng đánh đấm,
Tô Cẩn ngước mắt nhìn căn phòng rộng rãi có khu thiết bị, sân bóng rổ cỡ nhỏ, sân đấu vật, trong sân được chia ra thành ba võ đài.
Nói một cách chính xác, tất cả cảnh sát đều có thể vào phòng huấn luyện, nhưng mọi người đã quen đến những phòng tập ở gần nhất.
Phòng huấn luyện gần Tổ cảnh sát hình sự đặc biệt nhất nằm ở tầng 19, cũng thuộc về tổ trọng án.
Võ đài được dùng để đánh đối kháng, có quy mô giống với võ đài boxing trong thi đấu chính thức, trên võ đài có ba màu vàng xanh đỏ tác động mạnh vào thị giác của con người, rất dễ khiến người ta thấy phấn khích.
Lúc này có hai bóng người đứng trên võ đài, đó là Đan Thần Huân và Hạ Bân đều mặc đồ thể thao. Hai người đeo bao tay giống nhau, đang đánh đối kháng.
Trong lúc anh vận động, đường cong cơ bắp trên cánh tay gồ lên, lớp mồ hôi mỏng trên da khiến anh càng hoang dã hơn.
Hạ Bân liên tục tung ra những cú đấm, Đan Thần Huân thoải mái né tránh, ngay sau đó tung cú đấm thẳng vào hàm dưới của anh ta.
Cô không vui, nhưng 3sự thật đang ở ngay trước mắt, cô vẫn luôn khỏe mạnh lại đột nhiên bị sốt là dấu hiệu báo sức khỏe đang dần kém đi, việc tập luyện cũng là9 chuyện tốt.
Chỉ có điều...
Tôi không thể đến nơi công cộng.
Đôi mắt Đan Thần Huân sáng ngời, thấy bất ngờ vì cô không từ chối: 6
Cô sẽ không gặp những người không liên quan.

Tô Cẩn không nói gì nữa, sải bước đi về phía trước. Sau khi đi được một đoạn, Đan T5hần Huân thay đổi chủ ý, dẫn cô đến bãi đỗ xe rồi đưa cô về nhà.
Nguyên nhân là Lương Tiêu đang ở trên tầng, không tiện lắm...
Hiểm khi nào Tô Cẩn được nghỉ ngơi vào buổi tối, kể từ khi cô làm bác sĩ pháp y, đây là lần đầu tiên cô không đi làm vì vấn đề sức khỏe.
Nghỉ ngơi một ngày, cả người tràn đầy năng lượng, lúc Viên Khả đến đón cô đi làm vào chạng vạng tối hôm sau, cô đã hoàn toàn khỏe mạnh.
Viên Khả nghe nói cô bị ốm đã rất lo lắng, còn mua một đống sản phẩm dinh dưỡng, nhưng Tô Cẩn lại từ chối không nhận.
Sau khi đến đồn cảnh sát, Viên Khả đưa cô đến sân huấn luyện.
Trong tình huống bình thường, buổi sáng có khá nhiều người đến tập luyện, cảnh sát trực ca đêm sẽ ít đến hơn, thứ nhất không có thời gian, thứ hai không quen tập luyện vào buổi tối.
Nhất là sau chín giờ tối, trong phòng huấn luyện vắng tanh. Dường như Viên Khả đã chuẩn bị sẵn từ trước nên đã mặc đồ thể thao, áo ngắn tay màu tím và quần dài màu đen, lớp trang điểm nhẹ nhàng, trẻ trung đầy sức sống.
Hạ Bân mặc áo phông trắng, quần đùi ngắn màu trắng, sau lưng đã ướt sũng mồ hôi, có thể thấy hai người đã luyện rất lâu.
Đan Thần Huân quay lưng về phía cửa lớn, anh mặc bộ đồ thể thao màu đen gồm áo phông đơn giản và quần dài, làm nổi bật cơ thể khỏe mạnh.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.