Chương 308: Bé yêu
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 663 chữ
- 2022-02-06 10:52:03
Viên Khả lập tức đưa thẻ cảnh sát ra mới tránh được một vụ tranh chấp.
Viên Khả trò chuyện với cô gái, nhìn từ khoảng cách gần8, bạn gái Đỗ Vũ có khuôn mặt của người nổi tiếng mạng, mắt to, cánh mũi mỏng hẹp, đôi môi đầy đặn, cái cằm nhọn hoắt, rõ ràng đã gọt 3xương.
Đúng rồi cô cảnh sát, nếu có phát hiện gì tôi sẽ liên lạc với cô.
Trước khi Viên Khả lên xe, cô gái gọi cô lại.
Được, đây là cách liên lạc của tôi.
Cô viết lại số điện thoại của mình lên bản ghi chép, xé xuống đưa cho cô ta. Cô gái nhận lấy, nhìn chiếc xe rời đi...
Đến chỗ Tô Cẩn, ôm ấp chơi đùa bé mèo con cũng đã nghiện.
Đi thôi...
Tô Cẩn thay quần áo xong đi ra, vẫn là áo khoác dài màu đen, quần bò đen và một đôi giày trắng. Mặc dù già dặn nhẹ nhàng thoải mái nhưng trông vẫn hơi nóng, dù sao đã là cuối tháng bảy, nhiệt độ buổi tối cũng phải ba mươi mấy độ.
Cô không cần ăn bữa tối à?
Viên Khả đặt bé mèo con xuống, đi theo Tô Cẩn ra ngoài.
Tôi không đói.
Tô Cẩn đeo khẩu trang lên.
Viên Khả thường tới đây nên bé mèo con đã quen với cô, mặc cho cô ôm ấp vuốt ve, vùi trong ngực cô có vẻ rất hưởng thụ.
Đúng là một bé yêu.
Viên Khả rất thích mèo nhưng mẹ lại không cho nuôi, mỗi lần thấy người ta nuôi thú cưng lại hâm mộ đến mức muốn cướp đi.
Viên Khả khom lưng đi giày, vừa đi vào một chiếc, điện thoại trong túi quần rung lên, sau đó là tiếng chuông vang lên. Cô lấy điện thoại ra thì thấy là một dãy số xa lạ.
Xin chào, ai thế?
Cô là cô cảnh sát vừa nãy sao?
Trong loa vang lên giọng một cô gái, Viên Khả lập tức nhận ra là Kiều An Na.
Tôi đây.
Đột nhiên tôi nhớ ra một việc không tiện nói trong điện thoại, cô có thể đến đây không?
Kiều An Na nói.
Được, tôi sẽ đến ngay.
Viên Khả cúp điện thoại, đi giày nói với Tô Cẩn:
Có lẽ là manh mối, tôi phải đến ngoại ô phía Đông, cô đi cùng không?
Đẹp thì đẹp nhưng quá mất tự nhiên, nhìn kỹ còn khiến người ta thấy sợ hãi. D
Cô ta là Kiều An Na, nói mình ch9ỉ là bạn của Đỗ Vũ, hai người không hề có quan hệ mờ ám.
Cô quen anh ta bao lâu rồi?
Viên Khá cầm bản ghi chép, bọn họ đứng ở bên n6goài hàng rào biệt thự, mặt trời chiều dần biến mất ở đường chân trời.
Đã nhiều năm rồi, tôi không nhớ cụ thể là bao lâu.
K5huôn mặt cô gái rất cứng, gần như không có biểu cảm gì.
Cô đã gặp chị gái anh ta chưa?
Viên Khả tiếp tục hỏi:
Là Đỗ Quyên ấy.
Đỗ Quyên?
Cô gái lắc đầu:
Lúc tôi quen Đỗ Vũ, chị anh ấy đã mất tích rồi, đến nay vẫn chưa tìm được.
Viên Khả gật đầu, hỏi cô ta về một số tình hình cơ bản rồi mới rời đi.
Rời khỏi khu biệt thự, Viên Khả nhìn đồng hồ thấy đã gần đến năm rưỡi, thể là lái xe đến khu Thành Nam đón Tô Cẩn.
Hôm nay Tô Cẩn dậy muộn, lúc Viên Khả đến nơi cô vẫn đang rửa mặt. Cô mở cửa cho cô ấy vào trước, sau đó đi thay quần áo.
Tình huống như thế nào?
Tô Cẩn đóng cửa, thuận miệng hỏi.
Viên Khả nói cho cô biết công việc chính của mình trong hai ngày này, Tô Cẩn nghe xong gật đầu, đồng ý đi cùng.
Một tiếng sau, khu biệt thự ngoại ô phía Đông.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.