Chương 336: Anh ấy không biết yêu
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 729 chữ
- 2022-02-06 10:52:41
Đại đội trưởng còn đặc biệt khen ngợi bác sĩ pháp y và pháp chứng, đặc biệt khen ngợi Tô Cẩn, còn khen Đan Thần Huân có mắt nhìn tốt.8
Cuộc họp khen thưởng được tổ chức ngay trong văn phòng lớn, Tô Cẩn đứng tít phía sau đám người, nhóm cảnh sát nam biết ý gi3ữ khoảng cách với cô, chỉ có Viên Khả và Dư Tư Tư đứng bên cạnh cô. Gần đây mọi người phát hiện ra pháp y Tô đã thay đổi rất nhiều, 9ngoại trừ lúc đi ra ngoài khám nghiệm tử thi, bình thường rất ít đeo khẩu trang.
Viên Khả vừa định cười, Tô Cẩn lạnh lùng lườm cô ấy một cái, khiến cô ấy vội vàng dừng lại.
Lê Xương Minh mỉm cười rời khỏi văn phòng.
Mọi người nhìn theo bóng lưng gầy yếu của cô, đưa ra ý kiến với Đan Thần Huân:
Sếp, vì sự an toàn của pháp y Tô, đến lúc đó anh dẫn dắt mấy cô gái, đám đàn ông chúng tôi thành một tổ.
Không công bằng!
Viên Khả lập tức bĩu môi:
Các anh có năm người thêm sếp Cố, chúng tôi chỉ có bốn người, sáu chọi bốn, chưa gì đã thua về số lượng!
Mấy trò như CS này, nhiều người có thể thắng được à?
Hạ Bân cười nói:
Hơn nữa, với tài bắn súng của sếp, đừng nói sâu chọi bổn, một mình anh ấy đánh với đám chúng ta cũng thừa sức.
Thật sao?
Viên Khả chớp mắt mấy cái.
Tiểu Viên, cô không biết rồi, đội trưởng Đan là thần súng của Tổng cục đấy!
Lão Dương dựa vào ghế, tự hào nói:
Từ khi cậu ấy nhậm chức đến nay, năm nào cũng giành hạng nhất bắn súng, không ai có thể rung chuyển được danh hiệu thần súng này.
CS người thật!
Đã rất lâu rồi Viên Khả không chơi, nghe vậy vui đến mức nhảy dựng lên:
Sếp, khi nào đi?
Tối ngày mai.
Dù vẻ mặt vẫn lạnh nhạt nhưng sẽ chủ động gậ6t đầu với mọi người, mọi người cảm thấy thân thiết với cô hơn.
Đại đội trưởng phát biểu xong, mọi người đều vỗ tay, Tô Cẩn c5ũng vỗ nhẹ hai cái.
Buổi tối?
Cao Sơn nhìn Tô Cẩn, gật đầu nói:
ô... Lại quan tâm đến pháp y Tô rồi.
Pháp y Tô cũng đi à?
Viên Khả càng vui hơn.
Lê Xương Minh biết tính cách của cô nên không để ý, vừa cười vừa nói:
Nhưng cô không thể lạnh nhạt với đội trưởng Đan như thế, đàn ông vẫn thích các cô gái nhiệt tình hơn.
Lời nói của Đại đội trưởng khiến mọi người ngạc nhiên rồi cùng nở nụ cười mờ ám.
Ông vừa đi, Hạ Bân không nhịn được bật cười, những người khác cũng nhìn Tô Cẩn với ánh mắt đầy mờ ám. Tô Cẩn cau mày, từ sau khi Đan Thần Huân cứu cô, tin đồn về hai người đã lan ra khắp nơi. Ngay cả Đại đội trưởng cũng nghe tới, có thể thấy tất cả mọi người trong đồn cảnh sát đều biết đến.
Được rồi, làm việc đi.
Đan Thần Huân nhận ra cô hơi mất tự nhiên nên vội nói.
Lê Xương Minh nói mấy câu với cô, trước khi đi còn nói đùa:
Tiểu Tô, cô đang được hưởng quyền lợi của lãnh đạo đấy, lúc nói chuyện vẫn phải giữ một khoảng cách với cô.
Tô Cẩn im lặng, chỉ gật đầu thật nhẹ.
Mọi người giải tán như ong vỡ tổ, quay lại chỗ ngồi, trông như đang làm việc nhưng thật ra vẫn đang thầm quan sát Tô Cẩn.
Tôi và Hạ Bân đã bàn bạc về hoạt động lần này, huấn luyện mở rộng CS dã ngoại, có vấn đề gì không?
Đan Thần Huân hỏi ý kiến của mọi người:
Nếu không có vấn đề thì quyết định vậy đi.
Đương nhiên, cả tổ đều đi hết, sếp sẽ sắp xếp người khác trực ban.
Hạ Bân nháy mắt mấy cái.
Quá tuyệt vời!
Viên Khả chạy đến trước mặt Tô Cẩn, túm lấy cánh tay cô:
Pháp y Tô, cô biết bắn súng không?
Tô Cẩn khéo léo rút tay mình về, thản nhiên nói:
Không biết.
Cô nói xong sải bước đi ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.