Chương 354: Hai người có
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 652 chữ
- 2022-02-06 10:53:07
Chúng tôi chờ hai người về chung...
Lý Bạch vừa cười vừa nói, còn không quên hỏi thêm một câu:
Sếp ngủ có ngon không?
Những ng8ười khác nghe vậy đều mím môi cười trộm, ánh mắt càng mập mờ hơn.
Tất cả mọi người thầm nghĩ: Trai đơn gái chiếc sống chung một p3hòng, chẳng lẽ không xảy ra chuyện gì sao?
Trực ca đêm sẽ dễ tập trung học thuộc lòng.
Thật à?
Lý Bạch vui mừng ôm chầm lấy vai cô:
Khả Khả lúc nào cũng tốt với tôi nhất.
Đi thôi.
Lão Dương ra hiệu cho mọi người:
Không còn sớm nữa, phải về trực ban.
Để tránh tiếp xúc với Tô Cẩn, mấy người đàn ông đứng bên trái, hai cô gái đứng ở giữa.
Tô Cẩn đứng ngoài cùng bên phải, Đan Thần Huân đứng ngay bên cạnh.
Đứng gần lại đi!
Viên Khả kéo Tô Cẩn khiến cô va vào cơ thể người đàn ông.
Ngay lúc cô đang cau mày, Đan Thần Huân đã tự nhiên đưa tay ra ôm vai cô.
Mọi người cầm đồ đạc của mình đi xuống tầng. Hạ Bân đi bên cạnh Đan Thần Huân, nhìn chằm chằm Tô Cẩn đi cùng Viên Khả ở phía trước, khẽ hỏi:
Sếp, anh và pháp y Tô... có không?
Anh ta không nói rõ ra nhưng lại giơ ngón tay lên làm động tác quấn vào nhau. Đan Thần Huân lạnh lùng nhìn anh ta:
Là ai giở trò?
Không liên quan đến tôi.
Hạ Bân chối tội.
Lý Bạch nói với bọn họ là bạn mình đang theo đuổi một cô gái, muốn tạo cơ hội cho hai người.
Nhân viên ở đây đều là nữ, tất nhiên sẽ đồng ý giúp đỡ thúc đẩy chuyện này, vậy mới diễn ra vở kịch
hết phòng
.
Sếp, tôi biết anh không giận mà..
Hạ Bân nói mà không sợ chết:
Không chỉ không giận, anh còn rất vui!
Đan Thần Huân trợn mắt lườm anh ta, mặc dù khuôn mặt điển trai rất nghiêm túc nhưng không hề tỏ vẻ khó chịu.
Thấy vậy, Hạ Bân cười không khép được miệng, vui mừng đến mức bước chân cũng nhanh hơn. Một đoàn người trả phòng, Viên Khả mua mấy món ăn sáng chia cho mọi người, giải quyết luôn bữa sáng ở trên xe. Trước khi xuất phát, lão Dương đề nghị cùng chụp ảnh chung, mọi người nhất trí đồng ý.
Viên Khả có mang theo gậy tự sướng, cô vội vàng lấy ra, đứng ở vị trí gọi mọi người xếp hàng.
Đan Thần Huân hừ lạnh:
Đừng quên trực ca đêm một tháng.
Lý Bạch nghe được câ9u này, nghiêm túc nói:
Sếp, anh không cần khích người khác như thế. Có chơi có chịu, tôi không quỵt nợ đâu.
Lý Bạch, tôi thay 6cho anh.
Viên Khả xung phong nhận việc:
Vừa hay tôi có thể học hỏi pháp y Tô.
Viên Khả đã thức suốt cả ngày hôm nay, cầm điện thoại đố5i chiếu từng cái tên trong sơ đồ cấu tạo xương. Từ hơn bảy giờ sáng đến giờ đã học thuộc một nửa tên xương, lúc này trong đầu toàn là tên xương, có mấy cái còn nhầm với nhau.
Hừ, câu lạc bộ lớn như vậy lại hết phòng?
Ha ha.
Hạ Bân cười khan, không có chuyện gì có thể giấu sếp.
Việc này do Lý Bạch sắp xếp, anh ta thua trận đấu không phục nên thuyết phục nhân viên tiếp đón ở quầy lễ tân, nhờ bọn họ giúp đỡ.
Viên Khả cười trộm, giơ gậy tự sướng lên, hô:
Cung hỉ...
Phát tài...
Những người khác lập tức đáp lại, ngoại trừ Đan Thần Huân và Tô Cẩn.
Anh cúi đầu, đúng lúc Tô Cẩn cũng ngẩng đầu lên nhìn anh, anh cười nói:
Câu này thịnh hành từ bao giờ thế? Chúng ta lỗi thời rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.