• 5,657

Chương 398: Vết thương của cô...



Dù xác định dấu tay này không phải Trình Phương Phương, cũng không có nghĩa bà ta không phải là hung thủ.
Tô Cẩn đang ngồi viết 8báo cáo trước bàn làm việc.


Ít nhất có thể chứng thực bà ta không giết Lộ Lộ, có hy vọng giảm hình phạt
Đan Thần Huân n3gồi xuống ghế, đút tay vào túi.
Dường như vết sẹo rất sâu, vô cùng nổi bật.
Hơn nữa, vết sẹo đó bị tay áo che lại, vẫn kéo dài vào bên trong áo, không biết là dài như thế nào.
Cô mặc một cái áo phông đen rộng rãi ở bên trong, cô đi đến trước ngăn tủ lấy áo khoác.
Ánh đèn bao phủ bóng lưng cô gái, Đan Thần Huân nhìn thoáng qua vết sẹo trên tay trái cô.
Anh nhìn sang cánh tay kia của cô, bên đó cũng có! Nụ cười trên khóe môi Đan Thần Huân cứng lại, rõ ràng hai vết sẹo này đều là vết dao. Bản sao cô không để lộ cánh tay, dù nóng đến đâu cũng mặc áo dài tay, thì ra...
Tô Cẩn mặc áo khoác quay người lại, nhận ra sắc mặt người đàn ông hơi nặng nề, cô vô thức sở cánh tay, hiểu ra anh đã thấy vết sẹo trên tay mình.
Còn chưa nói hết câu, cô đã đi đến trước bàn giải phẫu.
Người đàn ông đi đến bên cạnh cô, chờ cô viết báo cáo xong, anh đột nhiên cúi đầu, đôi môi áp sát vào tai cô:
Có rảnh không, tôi đưa em đến một nơi.


Áo của tôi...
Cô chỉ vào người mình.
Người đàn ông dừng bước buông tay cô ra, thấy anh rất kiên quyết, Tô Cẩn chậm rãi cởi áo blouse ra.

Sợ tôi chết như vậy, còn nói không có cảm giác với tôi...
Anh túm lấy cổ tay cô.
Tô Cẩn dùng tập tài liệu đẩy ra:
Tôi sợ anh chết còn cần tôi khám nghiệm tử thi cho anh!

Thật ra anh không hiểu cô, hoàn toàn không biết gì về quá khứ của cô.
Cô nói sau năm 10 tuổi đã không thấy ánh mặt trời nữa, có nghĩa trước 10 tuổi cô vẫn bình thường.
Tô Cẩn dùng bút nghiêng đầu nhìn anh, sắc mặt người đàn ông lạnh lùng, khóe mắt hiện rõ v9ẻ mệt mỏi.

Anh lại không ngủ?
Cô cau mày, thấy anh khẽ cười thì lắc đầu nói:
Cảnh sát Đan, anh biết trong mấy năm gần 6đây tỷ lệ chết trẻ cao đến mức nào không?
Người đàn ông nhướn mày, dường như đang tập trung lắng nghe.
Mỗi ngày có một nghìn ng5ười trẻ tuổi qua đời, nguyên nhân chủ yếu là thức đêm.
Cô viết xong rồi đóng tập tài liệu lại:
Người giống anh nằm trong nhóm nguy cơ cao.
Người đàn ông khẽ cười, khuôn mặt lạnh lùng hơi dịu đi, tâm trạng anh rất tốt, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô.
Cô cụp mắt, chậm rãi đi đến trước mặt anh. Đan Thần Huân che giấu cảm xúc, anh im lặng nắm lấy cổ tay cô, dẫn cô đi ra ngoài.
Trong thang máy, hai người đều im lặng, Đan Thần Huân nhìn đỉnh đầu cô gái.

Đi đâu?
Tô Cẩn sắp xếp lại thùng dụng cụ, cơ thể dịch sang bên cạnh, cố gắng kéo giãn khoảng cách với anh.
Đan Thần Huân lấy đồ trong tay cô, không nói câu nào kéo cô ra ngoài.

Em vẫn quan tâm đến tôi.


Tôi sợ anh chết.
Cô đứng dậy, thản nhiên nhìn anh. Đan Thần Huân mỉm cười, giơ tay lên ngăn cản đường đi của cô.
Vậy sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.