Chương 417: Đánh ngã tôi thì buông tay
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 634 chữ
- 2022-02-17 04:18:56
Tô Cẩn đã dồn hết sức lực khiến cơ thể không còn sức dừng lại, ngã thẳng về phía trước.
Người đàn ông đưa tay ra, cánh tay dài vòng q8uanh eo cô, ôm lấy cô.
Ngã có đau không?
Giọng anh hơi khàn. Tô Cẩn cau mày, khuôn mặt trắng nõn ứng hồng trông rất xinh đẹp.
Buông tay ra!
Cô nghiêm mặt, đôi mắt đen láy không nhận ra cảm xúc gì.
Đánh ngã tôi, tôi sẽ buông tay.
Anh thờ ơ, bàn tay lớn ôm lấy eo cô.
Dường như cô gái đã đặt sự tập trung vào khuôn mặt anh, luôn tấn công vào chỗ đó nhưng c5hưa một lần thành công.
Cô hơi nóng nảy, dùng hết sức lực.
Người đàn ông ngã ngửa xuống đất, Tô Cần ngã nhào vào trong lòng anh, dù không ngã xuống đất nhưng mũi vẫn đập vào lồng ngực anh.
Cơ bắp anh còn cứng hơn đá, Tô Cẩn hoa mắt, xương mũi như đã gãy mất, vừa xót vừa đau.
Cô phản ứng nhanh hơn, xoay tay đấm anh một cái, nên mạnh vào bụng anh.
Đan Thần Huân buông tay ôm b3ụng, hàng lông mày không hề nhíu lại.
Tô Cẩn còn chưa kịp phản ứng đã bị anh ôm chầm lấy. Cô ngẩng đầu nhìn cổ người đàn ông, trên làn da màu lúa mì phủ một lớp mồ hôi mỏng. Phần cằm với xương hàm cứng rắn, ngay cả yết hầu cũng toát lên vẻ đẹp hoang dã.
Anh hơi ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuấn tú quyến rũ, trong mắt hàm chứa ý cười, đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy.
Người đàn ông muốn đỡ nhưng đã muộn, chỉ kịp kéo cô lại từ phía sau.
Đáng tiếc anh không kéo được, khuôn mặt cô gái chúi xuống, sắp đập mặt xuống đất, Đan Thần Huân bước nhanh về phía trước ôm ấy cô rồi ngã xuống theo.
Cơ thể trong lòng nhỏ nhắn xinh xắn lại gầy yếu, anh không dám dùng quá nhiều sức, sợ làm cô bị thương.
Tô Cẩn không hề do dự, giơ tay lên đâm thẳng vào miệng anh. Người đàn ông đưa tay vững vàng đỡ được, bao bọc nắm đấm của cô trong lòng bàn tay.
Cô che mũi, khuôn mặt nhăn nhó, đến khi tỉnh táo lại mới phát hiện ra mình đã ngã vào ngực người đàn ông.
Tô Cẩn giơ cánh tay lên, nhân cơ hội đấm một cái vào vai anh.
Cô giãy giụa thật mạnh nhưng không thể thoát ra.
Đan Thần Huân mỉm cười, trong mắt như phủ đầy ánh sao sáng lấp lánh. Anh kéo tay cô đặt lên môi, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô, sau đó mới buông cô ra.
Bả vai ấy cứng rắn như đã làm tay cô đau đớn.
Cô đánh xong liền muốn đứng dậy, hai tay anh bỗng ôm eo cô, kéo cô vào lòng mình.
Tô Cẩn xoay người giơ chân đá, người đàn ông đưa tay cản lại, lúc cô thu chân về lại túm lấy m9ắt cá chân cô.
Mắt cá chân cô gái gầy nhỏ, anh chỉ dùng một tay đã có thể nắm trọn. Chỉ trong chớp mắt, người đàn ông buông tay, Tô 6Cẩn dùng cả tay lẫn chân liên tục tấn công.
Vận động trong thời gian dài khiến thể lực tiêu hao quá nhiều, chân Tô Cần bắt đầu run, mồ hôi chảy xuống mặt đất càng lúc càng trơn ướt.
Cô vừa dùng sức thì lòng bàn chân đã trượt đi, cơ thể lại ngã về phía trước...
Tô Cần ngạc nhiên, trong mắt thoáng qua một tia sáng.
Không có lúc nào người đàn ông này không trêu cô!
Cô đột nhiên ngồi dậy, giơ nắm đấm giả vờ muốn đánh xuống...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.