• 5,655

Chương 424: Tiệc độc thân (2)


Anh gật đầu chào hỏi, cùng Lương Tiêu ngồi xuống hai chiếc ghế sofa ở bên cạnh. Đường Dự đưa một điếu thuốc cho Lương Tiêu, Lương Tiêu lập tức châm 8thuốc.


A Huân vẫn không hút thuốc lá à?
Đường Dự muốn đưa cho anh lại thấy Đan Thần Huân xua tay, anh ta cười nói:
Đàn ông không hút th3uốc đúng là giống loài quý hiếm.

Anh ta cảm thấy việc yêu đương hẹn hò quá rắc rối, đốt cháy giai đoạn kết hôn luôn là tốt nhất.
Nếu cậu thích, tôi sẽ tặng cho cậu.
Đàm Sâm cầm chén rượu ở trên bàn trà lên, uống một hơi hơn nửa chén.
Lúc họ đang nói chuyện, cửa phòng riêng mở ra, Lăng Thiên Lâm đen mặt đi vào.

Tự dưng nhặt được một vị hôn thê, có lẽ quá buồn bực, sáng nay gọi điện cho cậu ấy thì hình như tâm tr6ạng rất khó chịu.
Đường Dự gây tàn thuốc, trong làn khói thuốc lượn lờ, anh ta ngồi nghiêng ngả trên ghế sofa:
... Có lẽ cô gái kia quá xấu, mới 5khiến cậu ta khó chịu như thế.


Trông mặt mà bắt hình dong.
Đàm Sâm hừ khẽ.
Thấy anh ta uống hết ly này đến ly khác, rõ ràng tâm trạng không tốt, mọi người dùng cười, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc.
Hình như cậu không hài lòng lắm? Vậy tại sao lại đồng ý với cuộc hôn nhân này?
Lương Tiêu hỏi.
Lăng Thiên Lâm không nói câu nào, tiếp tục uống rượu, khuôn mặt điển trai vừa đen sì vừa lạnh lùng. ở bên cạnh, Đan Thần Huân nhìn anh ta, giọng điệu nặng nề:
Cậu không nói chuyện với ông nội cậu sao? Tiểu Viên là cô gái tốt, không thích thì đừng làm ảnh hưởng đến cô ấy.

Anh ta mặc quần bò áo phông đen, mấy ngày không gặp trên cắm mọc đầy rẫu, dáng vẻ sa sút nhưng vẫn rất đẹp trai.
Ôi chao, chú rể đến rồi kìa!
Đàm Sâm huýt sáo:
Vị hôn thê thế nào? Có xinh đẹp không?

Lăng Thiên Lâm lạnh lùng lườm anh ta, buồn bực không nói câu nào rồi ngồi xuống ghế sofa, sau đó bắt đầu uống rượu giải sầu.
Nói xong lại nhả ra một làn khói.
Đàm Sâm bắt tréo hai chân, nhìn đồng hồ:
Thiên Lâm vẫn chưa tớ9i à? Tối qua lại uống quá nhiều à?


Tôi là chó độc thân.
Lương Tiêu tự mỉa mai.

Có ai không phải chứ?
Đường Dự hút hết điếu thuốc, dập tàn thuốc vào trong gạt tàn:
Tôi cũng thấy hâm mộ Thiên Lâm, tự nhiên có thêm một cô vợ, bớt được bao nhiêu rắc rối.

Trước đó đã nói sẽ dẫn bạn theo, Đàm Sâm nổi tiếng lăng nhăng, không dẫn phụ nữ theo đã khiến người ta phải ngạc nhiên.

Không phải các cậu cũng không dẫn theo à?
Bên cạnh Đàm Sâm luôn có phụ nữ nhưng cũng chỉ gặp dịp thì chơi, không có người phụ nữ nào thật sự vừa mắt anh ta.
Ba người kia nghe vậy thì đôi mắt sáng ngời.
A Huân, cậu biết vị hôn thê của cậu ấy à?
Lương Tiểu hơi ngạc nhiên.

Là tổ viên trong tổ tôi, lần trước đã gặp cậu ở bệnh viện.
Đan Thần Huân nói.

Bệnh viện?
Lương Tiêu nhớ lại, chợt hiểu ra:
ồ, là cô gái bộp chộp kia!

Ngày đó cô ấy rất nhếch nhác, quần áo, tóc và mặt rất bẩn thỉu, anh ta cũng không để ý lắm, không nhớ nổi mặt.
Đường Dự lập tức cãi lại:
Nếu để cậu cưới một người quái dị, cậu có bằng lòng không?

Không phải mỗi anh ta trông mặt mà bắt hình dong, đây vốn là thế giới coi trọng vẻ ngoài. Lương Tiêu cười đổi đề tài:
Tổng giám đốc Đàm, hôm nay không dẫn bạn gái đến à?


Trùng hợp thể, cô ấy là cấp dưới của A Huân à?
Đường Dự tò mò:
... A Huân, cô ấy là người thế nào?



Ngây thơ, tốt bụng.
Đan Thần Huân chỉ đánh giá với bốn chữ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.