• 5,655

Chương 435: Đang nhớ em...


Tòa nhà thiết kế theo hình xoắn ốc, được vinh danh là kiến trúc vĩ đại nhất thế kỷ 21, thu hút vô số khách du lịch,

Địa điểm của khóa huấn 8luyện là trong tòa nhà lớn.

Vì đây là biển nội địa nên nước biển màu xanh nhạt rất đẹp, tàu thuyền di chuyển trên mặt biển đều là du thuyề3n.
Tô Cẩn đứng cạnh cửa sổ sát đất ở tầng hai mươi, kéo rèm cửa ra một góc nhỏ nhìn ra bên ngoài, tầm nhìn rất tốt, có thể nhìn thấy toàn 9bộ mặt biển và tòa nhà trung tâm thương mại ở đối diện.
Ảnh bình minh nhuộm đỏ chân trời, mặt trời sắp mọc. Ánh sáng màu đỏ chiếu lên mặt 6biển trông như máu.
Trên mặt biển còn một ít sương mù, cả thành phố chìm trong lớp sương mông lung tăng thêm cảm giác thần bí. Chưa đến bâ5y giờ, bên ngoài đã lất phất mưa. Cơn mưa phùn rả rích thổi bay hơi nóng mấy ngày liên tiếp, nhiệt độ giảm xuống mười độ, nhiệt độ vừa vặn khiến người ta thoải mái dễ chịu.
Mở Wechat ra, trong nhóm rất yên tĩnh, cô nhìn avatar màu đen của Đan Thần Huân, ma xui quỷ khiến thế nào lại gửi tin nhắn cho anh:
Anh ngủ chưa?

Cô tưởng người đàn ông đang ngủ, không ngờ anh lập tức trả lời:
Không ngủ, em tỉnh rồi à? Không ngủ được à?

Tô Cẩn:
Tiếng sấm rất ồn ào.

Cô hừ lạnh, tìm một con dao dính máu trong gói biểu cảm gửi đi.
Đan Thần Huân thấy vậy lại mỉm cười:
Nếu em nỡ, tôi có thể nằm trên bàn giải phẫu mặc em xử lý.

Tô Cẩn:
Tôi không có hứng thú với vật sống.

Em có.
Người đàn ông gửi xong cầu này, đột nhiên không còn động tĩnh gì nữa.

Em sợ sầm à?
Đan Thần Huân gửi một mặt cười.
Mấy phút sau Tô Cẩn mới gửi tin nhắn:
Anh không ngủ vào ban ngày à?


Không ngủ được.


... Đang nhớ em.
Sau đó người đàn ông lại gửi thêm mấy chữ này, ở cuối còn thêm một hình trái tim.
Tô Cần nhìn trái tim màu đỏ kia, chỉ cảm thấy trong mắt hơi nóng lên.
Cô không trả lời, nửa phút sau anh lại gửi tin nhắn:
Xấu hổ à?

Giữa trưa, cơn mưa phùn chuyển thành mưa rào, mưa rơi xối xả kèm theo tiếng sấm ồn ào.
Tô Cẩn bị tiếng sấm đánh thức, nhìn đồng hồ mới hơn mười hai giờ. Hạt mưa to đập vào cánh cửa thủy tinh tạo ra âm thanh rất lớn, cô ngủ không sâu, cộng thêm hoàn cảnh xa lạ nên chỉ cần có chút tiếng động là mất ngủ.
Cô trằn trọc xoay người trên giường, cầm điện thoại nhìn dự báo thời tiết, đến tận tối mới tạnh mưa.
Tô Cẩn nhìn màn hình, một lúc sau đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.

Cô cau mày, miễn cưỡng đứng dậy mở cửa.
Muốn khám nghiệm tử thi à?
Người đàn ông mặc áo choàng tắm màu trắng, cổ áo hơi mở.

Không đợi cô lên tiếng, anh đã đi vào phòng.

Tô Cần bình tĩnh nhìn anh, anh đi đến trước cửa sổ sát đất, rèm cửa vẫn chưa được kéo kín.

Anh lấy một cái túi vải nhung ở trong tủ đầu giường ra, quay sang nói với cô:
Trong này có bịt mắt và bịt tai.


Tô Cẩn không đóng cửa cũng không nói chuyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.