Chương 438: Em thích kiểu gầy gò già dặn?
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 717 chữ
- 2022-02-17 04:18:56
Phòng tiếp khách được thiết kế theo kiểu mở, bốn ghế sofa đặt xung quanh, chính giữa là một cái bàn trà dài, mặt đất trải8 thảm rất sang trọng.
Bốn vệ sĩ đứng trông coi ở lối vào, chỉ cần có người dùng lại nhìn, đám vệ sĩ lập tức ra h3iệu bọn họ rời đi.
Địa điểm huấn luyện là phòng hòa nhạc trên tầng cao nhất trong trung tâm thương mại, nơi này thường tổ chức hội nghị thương mại quốc tế thường niên, các vở nhạc kịch quy mô lớn, các buổi nhạc giao hưởng và rất nhiều thứ khác, chủ yếu dành cho giới thượng lưu.
Hội trường được bố trí sang trọng, lộng lẫy, mỗi chỗ ngồi đều là một chiếc ghế sofa riêng biệt, trước mặt là bàn trà vuông, trên bàn bày hoa tươi.
Không nghiêm túc.
Đan Thần Huân mỉm cười, không nói gì nữa.
Tám giờ tối hôm sau, khóa huấn luyện chính thức bắt đầu.
Trong hội trường rất yên tĩnh, các bác sĩ pháp y đến từ các tỉnh thành phố đều đang nghiêm túc xem phim phóng sự, không một ai nói chuyện.
Đan Thần Huân và Tô Cẩn đi đến vị trí của mình ở hàng thứ tư, bọn họ đại diện cho Tổng cục thủ đô, tất nhiên vị trí sẽ ở gần phía trước, ba hàng đầu là chỗ ngồi của lãnh đạo và khách quý.
Tô Cẩn chậm rãi đi ngang qua, nhìn ông lão đang ung dung nói chuyện.
Trông ông rất kh9ỏe mạnh, không hề giống người hơn 80 tuổi, nhiều lắm chỉ mới 60 tuổi.
Giữa các chỗ ngồi cách nhau hơn hai mét, toàn bộ phòng hòa nhạc được chia thành hai tầng trên dưới, sức chứa hơn nghìn người.
Lần này không có quá nhiều người đến huấn luyện, nước H có 53 tỉnh, 6 thành phố trực thuộc, còn có 8 khu tự trị.
Bọn họ ngồi đối diện sân khấu, tầm nhìn cực tốt, thật ra so sánh với hàng đầu và hàng hai thì không cần ngửa đầu.
Phòng hòa nhạc rất lộng lẫy, dù là cách trang trí hay đồ đạc đều theo phong cách hoài cổ, ghế sofa và bàn trà được điêu khắc hoa văn tinh xảo, phong cách khá giống kiểu cung đình. Toàn bộ phòng hòa nhạc mang nét cổ điển, ngồi ở trong này khiến người ta có ảo giác xuyên không đến Châu Âu thời Trung cổ. Ghế sofa riêng rất rộng rãi, bình thường có thể ngồi hai người, lần này có ít người nên sắp xếp chỗ ngồi riêng. Đan Thần Huân không đến chỗ ngồi của mình mà ngồi xuống bên cạnh Tô Cẩn, anh liên tục để ý xung quanh, đề phòng người khác phải đến gần.
Bộ phim tài liệu kéo dài ba mươi phút, 8 giờ 30 nhân vật chính hôm nay đã xuất hiện.
Khoảnh khắc ngài Hawes bước lên sân khấu, cả hội trường tự động đứng dậy vỗ tay, tiếng vỗ tay như sẩm.
Cảm ơn! Cảm ơn!
Hawes đeo tai nghe, dùng tiếng Trung khá lưu loát cảm ơn mọi người.
Mỗi tỉnh cử hai người đến huấn luyện, cộng thêm một vài vị lãnh đạo quan trọng của Hải thị và khách mời nước ngoài, tổng cộng chưa đến hai trăm người.
Vị trí của mọi người được sắp xếp ở tầng dưới, màn hình lớn trên sân khấu sử dụng hình ảnh 3D, đang chiếu bộ phim tài liệu
Cuộc đời huyền thoại
của ngài Hawes. Đan Thần Huân tính toán thời gian để cùng Tô Cẩn đi vào hội trường trước giờ mở màn, lúc này mọi người đều ngồi vào chỗ.
Có lẽ ông thường xuyên tập thể hình nên cơ6 thể cứng rắn, tinh thần phấn chấn. Vậy thì mới có thể lặn lội đường xa diễn giảng khắp nơi, mang lợi ích đến cho thế gi5ới.
Có giống với tưởng tượng của em không?
Bước vào thang máy, Đan Thần Huân hỏi.
Tô Cẩn gật đầu:
Gầy gò già dặn, rất giống với hình tượng trong lòng tôi.
Em thích kiểu gầy gò già dặn?
Người đàn ông chuyển đề tài, lập tức nhận lấy ánh mắt lạnh lẽo của cô gái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.