Chương 457: Em rất đáng yêu
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 687 chữ
- 2022-02-19 05:10:17
Người nhà qua đời khiến cô không thể ra nắng nữa, có lẽ đây là bóng ma tâm lý.
Ai đã chăm sóc em?
Nhà họ Tô đã để lại một khoản di sản cực lớn, vì vậy không cần5 lo lắng vấn đề chi phí.
Từ năm 10 tuổi đến khi trưởng thành, cô không hề rời khỏi viện điều dưỡng, cô tự học tất cả chương trình học.
Rất đẹp, rất ấm áp.
Người đàn ông thoáng thất thần, nghe thấy cô nói:
Đừng thấy tôi đáng thương rồi dùng cách này để chuyển hướng sự chú ý của tôi.
Khuôn mặt cô vô cảm, cả người vô cùng lạnh lẽo, trong lúc vô hình có thể cảm nhận được sự kháng cự.
Lúc này không thích hợp tiếp tục đề tài này nữa.
Anh lái xe lên đường, sau khi chạy qua cầu vượt mới nói:
Chúng tôi từng nói chuyện với học trò của Hawes, một người huênh hoang một người khiêm tốn, thậm chí người khiêm tốn kia còn hơi tự ti.
Tự ti?
Tô Cần nhìn về phía kính chiếu hậu. Đan Thần Huân kể lại chi tiết cuộc nói chuyện với Sol cho cô nghe, Tô Cẩn suy nghĩ, sau khi nghe xong mới nói:
Hào quang của Raymond đã hoàn toàn che lấp Sol, dù là người tốt bụng đến đâu cũng sẽ ghen ghét và phàn nàn
Cô ở trong đó gần một9 năm, ở đó không ai quan tâm đến cô, cũng không có ai ép buộc cô, cô có thể ở trong phòng cả ngày.
Tô Cẩn làm quen với6 hoàn cảnh ở viện điều dưỡng, từ đó về sau đã ở lại đó.
Ông ta là người đáng nghi nhất.
Đan Thần Huân chưa nói hết câu, điện thoại đột nhiên đổ chuông.
Đội trưởng Hàng... Đúng, tôi đang trên đường, được, tôi sẽ đến ngay..
Nghe điện thoại xong, sắc mặt người đàn ông nghiêm nghị, anh nói với cô:
Lại xảy ra chuyện rồi.
Lại có án mạng à?
Tô Cần ngồi thẳng người.
Năm 18 tuổi, cô thi đỗ Học viện Y nước H, bởi vì sức khỏe đặc biệt nên cô lựa chọn khoa pháp y, đồng thời tự học phần lớn chương trình học...
Đan Thần Huân nhìn gò má cô, lạnh lùng, cô độc, cách xa người khác ngàn dặm.
Ừm.
Anh tăng tốc, chạy thẳng đến hiện trường phát hiện vụ án.
Xác chết được phát hiện trong con ngõ tối gần khách sạn, ngõ nhỏ chật hẹp đã bị kéo dây cảnh giới, phóng viên đứng đầy đầu ngõ.
Sắc mặt Đan Thần Huân dịu đi, anh đổi đề tài:
Nói về vụ án ngài Hawes đi.
Cô gái quay sang nhìn anh, sau đó đột nhiên mỉm cười. Nụ cười của cô rất nhạt, khóe môi chỉ nhẹ nhàng cong lên, tuy chỉ trong chớp mắt nhưng đây lại là nụ cười chân thành nhất mà Đan Thần Huân từng gặp.
Em đâu có đáng thương
Anh cũng mỉm cười, khuôn mặt ấm áp, sự dịu dàng nơi đáy mắt như có thể tan chảy:
Em rất đáng yêu
Tô Cẩn lại khẽ cười, cô quay sang nhìn ra ngoài cửa sổ. Người đàn ông quay người lại, khoảnh khắc khởi động xe, nụ cười trên mặt anh biến mất, đôi mắt vằn tia máu.
10 tuổi là 8độ tuổi còn cần được người khác chăm sóc, hơn nữa cô còn không thể ra nắng.
Tôi tự làm
Từ sau khi rời khi bệnh viện,3 cô không muốn gặp ai khác, chỉ trốn trong chăn cả ngày, sau đó cô được đưa đến viện điều dưỡng.
Một loạt cảnh sát ngăn cản, hiện trường rất ồn ào.
Đan Thần Huân thấy có quá nhiều người nên không cho Tô Cẩn xuống xe, anh đỗ xe ở bên kia đường, một mình đi vào ngõ nhỏ.
Đây là một con ngõ cụt, đi đến cuối cùng là một bức tường lấp kín, ở hiện trường đã có bác sĩ pháp y đến khám nghiệm tử thi, còn có mấy vị pháp chứng đang làm việc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.