• 5,655

Chương 464: Đội trưởng


Hàng Nhất Phàm mặc áo sơ mi cũ và quần bò, dáng vẻ lôi thôi lếch thếch, tính cách lười nhác, điều duy nhất tạm được là nhan sắc.
Để một người tùy tiện như anh ta làm đội trưởng, tất nhiên cũng không thể dẫn dắt cấp dưới tiến bộ và tích cực.


Đội t3rưởng Dư, một năm không gặp, cô không thay đổi chút nào
Lúc nói chuyện vẫn thẳng tang, không nể mặt người ta như thế.


Đừn9g giả vờ làm thân với tôi
Cô ta ném một bản ghi chép qua:
Người bên trong đã khai hết rồi!


Rõ ràng
Cô ta liếc mắt sang:
... Sao nào? Anh có ý kiến khác?

Hàng Nhất Phàm không nói mà nhìn Đan Thần Huân, Đan Thần Huân nhìn cô gái:
Đội trưởng Dư, vụ án chưa được điều tra rõ ràng, nhanh chóng kết luận như vậy hơi qua loa.


Qua loa?
Cô gái hừ lạnh, hất cằm lên, cao ngạo lạnh lùng nhìn anh:
Vậy xin hỏi anh có ý kiến gì hay?


Cái gì?
Hàng Nhất Phàm mở c6uốn sổ ra, bên trong là khẩu cũng của Sol:
Ông ta thừa nhận không đi gặp bạn bè vào ngày Hawes chết mà chỉ rời khỏi khách sạn?


Không có chứng cứ ngoại phạm, lại có hung khí, còn nói dối cảnh sát, điều này đã đủ kiện ông ta tội giết người
Ánh mắt cô gái sắc bén, khuôn mặt xinh đẹp rất nghiêm túc, nói năng thận trọng,

Nhưng lúc cô trợ lý ngã tầng, hai trợ lý đều có thể chứng minh ông ta đang ở hậu đài..


Điều này chỉ có thể chứng minh ông ta không giết cô trợ lý.
Dư Lộc ngắt lời anh ta. Hàng Nhất Phàm nhướn mày:
Ý cô là, không chỉ có một hung thủ?


Ý kiến hay thì không dám nói, nhưng rõ ràng hung thủ đã lên kế hoạch cẩn thận khi giết người, hơn nữa chỉ có một hung thủ


Anh dựa vào điều gì để khẳng định như vậy?
Dư Lộc từng là đội trưởng tổ trọng án nổi tiếng ở Hải thị, hiệu suất phá án cực cao, cô ta không đồng ý với quan điểm của Đan Thần Huân:
Vì tất cả nạn nhân có quan hệ với Hawes? Tôi đã xem tất cả tài liệu, ba vụ án giết người không liên quan đến nhau, có chứng cứ nào chứng minh cùng một hung thủ?


Hawes có một quyển tiểu thuyết.
Không đợi Đan Thần Huân lên tiếng, Hàng Nhất Phàm đã nói trước:
Kiểu chết của ba nạn nhân đều giống với tình tiết trong tiểu thuyết, chắc chắn không phải trùng hợp.

Anh đang nói đến việc mô phỏng giết người?
Dư Lộc cười lạnh:
Giống như đúc à?


Không giống hệt nhưng cách thức rất giống


Vớ vẩn!
Cô ta nghiêm mặt:
Hàng Nhất Phàm, anh cũng là đội trưởng tổ trọng án, anh lại tin chuyện vớ vẩn như thế sao? Tiểu Lương! Sắp xếp tất cả khẩu cung, từ giờ trở đi tôi sẽ toàn quyền tiếp nhận vụ án này!

Nói xong, cô ta sải bước rời đi.

Hàng Nhất Phàm nhìn chằm chằm bóng lưng cô gái, anh ta mỉm cười nói với Đan Thần Huân:
Đội trưởng Dư có chủ kiến riêng, không thích người khác xen vào công việc của cô ấy.


Anh ta nói rất uyển chuyển, trên thực tế dù Dư Lộc có năng lực xuất chúng nhưng cô ta lại rất tự cao, không chịu nghe ý kiến của người khác, tính cách không dễ chịu cho lắm.

Thế nhưng đến nay cô ta vẫn chưa phạm sai lầm, không ai dám nói một câu.


Nếu vậy thì tôi không cần tham gia vào nữa
Đan Thần Huân thản nhiên cười rồi tạm biệt anh ta.

Hàng Nhất Phàm hơi bất đắc dĩ, chỉ có thể tiễn bạn ra ngoài...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.