• 5,651

Chương 556: Cảnh sát đan, anh xấu hổ (2)


Tô Cẩn định chê bai anh mấy câu, vô thức nhìn thoáng qua lỗ tai đỏ hồng của anh, đôi mắt cô sáng ngời.


Anh..
Cô đột nhiên đưa8 hai tay ra nắm lấy tại anh, lỗ tai anh nóng hổi như muốn bốc cháy:
Cảnh sát Đan, anh không xấu hổ chứ?

Tô Cẩn mím môi, khóe mắt có ý cười nhạt, cô đút tay vào túi, nghiêng đầu quan sát vẻ mặt anh:
Cảnh sát Đan, không ngờ anh lại xấu hổ như thế, anh cũng đâu có cởi sạch.


Em còn muốn nhìn anh cởi sạch?
Anh vô trán cô, lập tức cúi đầu nói nhỏ bên tại cô:
Nếu em muốn nhìn thật thì anh không ngại đầu

Cô hơi ngạc nhiên, người đàn ông này lại đỏ mặt vì cô nhìn cơ thể anh?

Mặt anh đỏ sao?
Anh kéo tay cổ áp lê6n mặt mình:
Nhiệt độ rất bình thường, đâu có đó?

Tô Cẩn giữ chặt tay anh, anh ngoảnh lại nghi ngờ nhìn cô.

Anh muốn đột tử à?
Khuôn mặt cô hơi không vui.
Không sao, anh hiểu rõ sức khỏe của mình mà
Anh vỗ nhẹ vào má cô.

Lỗ tại.
Cô véo tại anh, có lẽ lỗ tại là điểm nhạy cảm của anh, rõ ràng cò5n đỏ hơn vừa nãy.

Đừng chạm vào
Anh lại kéo tay cô ra, không cho cô chạm vào nữa.

Anh thừa nhận vừa rồi mình xấu hổ à?


Đây không thể coi là xấu hổ..
Anh giải thích:
Bị người trong lòng nhìn như vậy, có người đàn ông nào bình tĩnh được?


Em không có hứng thú
Cô lườm anh, lùi lại một bước.
Đan Thần Huân khẽ cười, anh im lặng cài cúc tay áo.

Anh không xấu hổ à?
Cô hơi híp mắt lại.

Pháp y Tô, em đừng nhắc đến chuyện này nữa được không?
Anh hơi buồn cười.
Tô Cẩn đẩy anh ra, khuôn mặt nhẹ nhàng hơn.

Em ở cùng anh... Người đàn ông kéo tay cô không chịu buông.

Đan Thần Huân!
Cô túm lấy tay áo anh:
Em nói thật đấy, em không muốn lần tiếp theo sẽ khám nghiệm tử thi cho anh!
Thấy cô tức giận, Đan Thần Huân quay người lại, đầu ngón tay nâng mặt cô lên:
Em quan tâm đến anh như vậy, anh rất vui nhưng...
Không có nhưng Thái độ của cô lạnh lùng cứng rắn, giọng điệu kiên quyết:
Nếu bây giờ anh đi, chúng ta chia tay

Người đàn ông ôm lấy cô từ phía sau, kéo cô đến bên cạnh mình, ôm thật chặt:
Được được được, anh không đi, hôm nay anh ở nhà

Tô Cần nhìn động tác của anh, khôi phục vẻ nghiêm túc:
Anh định đi ra ngoài à?


Ừm, đến đồn cảnh sát một lát, còn một vài manh mối phải điều tra
Anh cài cúc áo xong, lại muốn vào phòng thay đồ.

Ai xấu hổ?
Anh kéo3 tay cô xuống, dường như lỗ tai lại đỏ hơn.

Vậy sao anh lại đỏ mặt?
Tô Cẩn hơi nhếch môi, trong đôi mắt luôn lạnh lùng thoán9g ấm áp.

Anh luôn không để lộ cảm xúc ra ngoài mà.
Cô không ngờ cảnh sát Đan lạnh lùng lại đỏ mặt.
Anh không cần làm vậy ở trước mặt em
Anh kéo cô đến bên cạnh, nắm vai cô:
Ngủ cùng anh đi?

Em không quen ngủ chung
Lời nói của anh còn có ý khác nhưng cô lại không quan tâm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.