• 5,651

Chương 572: Án trong án (2)


Tô Cẩn nhẹ nhàng nắm chặt tay anh, khẽ nói:
Em phải đi sao?



Anh đang hỏi ý kiến của em, quyền quyết định thuộc về em. Tiểu Cần, em phải n8hớ anh vĩnh viễn không ép buộc em
Vẻ mặt anh rất chân thành,

Em không có sinh nhật.
Cô vẫn cụp mắt.

Sinh nhật là ngày 6người mẹ phải chịu đau đớn, nhưng không sao cả
Đan Thần Huân cũng không thích sinh nhật, nhưng người lớn trong nhà lại rất để ý đến, năm nào cũng 5muốn tổ chức.
Cơ thể Tô Cẩn cứng đờ, bàn tay nắm tay anh vô thức siết chặt. 9
Đan Thần Huân nắm lấy tay cô, cúi người đánh giá khuôn mặt cô.
Tô Cẩn dựa vào ngực anh, lắng nghe nhịp tim vững vàng mạnh mẽ của anh, trái tim dần thả lỏng.
Cô thở phào, khàn giọng nói:
Đan Thần Huân, cảm ơn anh, cảm ơn anh đã hiểu cho em, cảm ơn anh chưa từng hỏi đến.

Đôi mắt cô gái tỏa sáng lấp lánh như thủy tinh, khuôn mặt trắng nõn làm nổi bật đôi môi đỏ như quả táo chín. Anh ôm vai cô, nói:
Đừng nhìn anh như vậy, anh sẽ phạm tội đấy.

Khóe môi Tô Cẩn hơi giật giật, cô đột nhiên ôm lấy mặt anh, ngẩng đầu hôn lên môi anh.

Để em suy nghĩ đã..
Tô Cẩn cụp mắt.

Không vội, em cứ suy nghĩ kỹ r3ồi trả lời anh. Anh vuốt tóc cô, sau đó còn nói:
Sinh nhật em là ngày nào?

Tô Cẩn nhắm mắt lại, cô chưa nói cho anh biết, ngày 29 tháng 8 là sinh nhật cô, đó cũng là ngày cả nhà cô bị hại chết!
Hai người im lặng ngồi một lúc, Đan Thần Huân buông cô ra, nhìn đồng hồ nói:
Nghỉ ngơi sớm đi.

Cô im lặng, cơ thể gầy gò cứng đờ, có thể cảm nhận được nỗi buồn man mác.
Đan Thần Huân mơ hồ đoán được chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó. Anh không dám hỏi, sợ chạm đến chuyện đau lòng của cô, thế là ôm cô vào lòng.
Có lẽ là cảm động, có lẽ vì nhắc đến chuyện đau lòng nên cô muốn phân tán sự chú ý của mình, vì vậy đã hôn anh.
Đan Thần Huân ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh, nụ hôn rất nhẹ gần nhưng lại khiến anh vui mừng, cảm xúc dâng trào.
Anh kéo tay cô, chuẩn bị đưa cô về phòng.
Tô Cẩn không động đậy, đôi mắt nai đen láy long lanh nhìn anh:
Ngồi thêm một lát nữa đi

Mỗi lần cô không muốn nhắc đến chuyện gì, anh luôn dừng lại đúng lúc, không vặn hỏi quá nhiều khiến cô thấy rất biết ơn.

Lúc em muốn sẽ tự nói ra, anh chờ..
Anh vỗ lưng cô.
Đôi mắt anh trở nên sâu thẳm, áp tay vào má cô, nhìn sâu vào đôi mắt cô:
Anh muốn hôn em.

Anh đang xin phép cô, đôi mắt dịu dàng như muốn chảy ra nước.
Tô Cẩn vòng tay lên cổ anh, coi như im lặng đồng ý.
Hô hấp của Đan Thần Huân trở nên căng thẳng, đôi tay anh hơi run lên, nhẹ nhàng đặt trên gáy cô.
Ánh mắt chạm vào nhau, xung quanh yên tĩnh đến kỳ lạ, dường như thế giới này chỉ còn hai người bọn họ, trong mắt họ chỉ có đối phương.

Anh cúi đầu tìm kiếm môi cô...


Đinh động. Đúng lúc này, tiếng chuông cửa vang lên phá vỡ sự mập mờ và dịu dàng trong phòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.