Chương 575: Án trong án (5)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 663 chữ
- 2022-03-14 03:15:01
Lương Tiêu đưa mắt ra hiệu cho quản gia, vị quản gia già đứng lại, không làm phiền thêm nữa.
Ba người xuống tầng, Ly Dã đi theo phía sa8u.
Nói xong, anh ta đi lên trước, tung một cú đấm về phía Lăng Thiên Lâm.
Lăng Thiên Lâm phản ứng rất nhanh, nghiêng đầu né tránh, anh ta hất cằm lên:
Hơn nửa năm không so tài, tiến bộ hơn nhiều!
Viên Khá trợn mắt, chẳng thèm quan tâm:
Tiếp tới cùng
Không tệ, đúng là con gái nhà họ Viên!
Lăng Thiên Lâm nhìn thoáng qua cô, khoác vai Đan Thần Huân rời đi.
Đàn ông lắm chuyện thế!
Viên Khả không quan tâm, sải bước đi ra cửa.
Vốn dĩ cô muốn về xe chờ, Đan Thần Huân lại vẫy tay với cô, mặc dù Viên Khá không muốn nhưng chỉ có thể đi theo.
Anh tưởng tôi muốn đến à?
Không đợi Đan Thần Huân đáp, Viện Khả đã nói trước, giọng điệu không vui.
Lăng Thiên Lâm nheo mắt chỉ cô:
Tôi còn chưa tính sổ với cô đầu, chờ đấy.
Viên Khả đang đứng trước hồ cá lớn trong phòng khách quan sát những con cá hình thù kỳ quái, màu sắc sặc sỡ, nghe được tiếng động l3ập tức đứng thẳng người.
Cô thấy dáng vẻ nhếch nhác, sa sút của Lăng Thiên Lâm thì nhíu mày.
Anh ta còn để lộ ngực, hoàn toàn 9không còn hình ảnh cậu chủ nhà giàu thường ngày nữa.
Ấn tượng tốt của cô với anh ta lại giảm đi.
Ai lên trước?
Trong mắt anh ta vẫn đầy tơ máu nhưng đầu óc lại rất tỉnh táo, chân cũng không lảo đảo.
Lương Tiêu xắn tay áo sơ mi lên, bóp tay:
Là cậu muốn đánh đấy nhé, tôi sẽ không khách sáo đâu.
Tuy Lương Tiêu là bác sĩ mà lại giỏi võ, ra chiêu rất chuyên nghiệp, rõ ràng là thường xuyên rèn luyện.
Đan Thần Huân đứng ở cạnh sân, đôi môi mỏng mím chặt lại, nhìn hai người trên sân.
Còn chưa nói hết câu, nắm đấm đã lên.
Hai người đàn ông so tài với nhau không hề nương tay.
Đến nhà thể thao, bốn vệ sĩ đứng ở cửa ra vào, Viên Khả dựa vào bức tường cạnh cửa, khoanh tay trước ngực nhìn vào bên trong.
Lăng Thiên Lâm cởi áo sơ mi, cởi trần nửa người trên đứng trong sân, đã bày sẵn tư thế.
Lương Tiêu ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc, anh ta đi đến bên cạnh Viên Khả, hơi cúi người hỏi nhỏ:
Rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì thế?
Anh ta thật sự tò mò, lần đầu tiên hai người gặp nhau như thế nào? Cứ như đã kết thù sâu như biển vậy.
Tiếp đi!
Anh ta hung hăng như muốn trút ra hết sức lực, ra hiệu cho Lương Tiêu.
Lương Tiêu cũng không khách sáo, lần này chỉ bốn năm chiêu đã đánh ngã đối phương.
Hai người ngang tài ngang sức, nhưng Lăng Thiên Lâm uống rượu nên phản ứng không bằng ngày thường, không tới mười chiêu đã thua dưới tay Lương Tiêu.
Anh ta ngã ngửa trên mặt đất thở hổn hển, nửa phút sau nhảy lên một cái.
Dường như Lăng Thiên Lâm đã t6ỉnh táo hơn, bước chân khá vững vàng, lúc đi qua đại sảnh thấy Viên Khá thì dừng bước:
Lại là cô?
Anh ta quay sang nói với Đan Thần 5Huân:
Đồn cảnh sát không còn cảnh sát nào khác à? Lần nào cậu cũng dẫn cô ta đến đây?
Lăng Thiên Lâm không cam tâm, loạng choạng đứng lên, lại khiêu chiến với Đan Thần Huân.
Đan Thần Huân không quan tâm, thản nhiên nói:
Với trạng thái này của cậu, đơn giản là muốn ăn đòn, còn không đánh được Tiểu Viên!
Tôi không đánh được cô ta?
Lăng Thiên Lâm liếc nhìn cô gái đứng ở cửa, khịt mũi coi thường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.