• 466

Chương 130: ĐÁNG SỢ


Ánh mắt An Phi lạnh hơn, cô mím môi cúi đầu, không biết nên nói thế nào.
Reng reng...
Điện thoại trên bàn vang lên, Lý Mộc Tử nhận, chuyển l8ời cho An Phi:
Miêu Nghiên tìm em đó.



Chị Phi, chị khỏe hơn chưa? Bệnh nhân giường 9 sốt cao không hạ, chị có thể sang xem một chú3t được không?
Giọng nói của Miêu Nghiên trong điện thoại dồn dập.


Được, chị đến ngay đây.
An Phi trả lời.

Đúng, tôi là vợ của anh ấy.
Cô gái chăm bệnh nhìn thoáng Du Minh nói, ánh mắt tràn đầy thương tiếc. Cô ấy không nói nhiều, nhưng lại làm cho người ta cảm giác vô cùng yên phận.

Anh ấy sốt nhiều ngày như vậy, ho có nặng không? Có đờm không?
An Phi xem bệnh án sơ sài, Du Minh thì bị sốt mơ màng nên chỉ có thể hỏi người nhà.

Ho khan, không có đờm, bình thường cơ thể Du Minh không khỏe, mấy ngày nay thời tiết lạnh như vậy, anh ấy bị cảm lạnh sau đó thì thế này, đến trạm y tế truyền nước cũng không khỏi nên mới lên bệnh viện lớn. Vốn chỉ nghỉ bảy ngày, nhưng bây giờ cũng hơn một tuần rồi, cũng không có cách nào đi làm lại ngay được.
Cô gái bất đắc dĩ nói.
An Phi chạy về phòng y tá, nhận điện thoại, cô Cao thấy vẻ mặt của cô không bình thường bèn hỏi:
Phòng CT nói gì rồi, thấy em bị hù sợ này.


Bọn họ nói cung cấp cho họ một ít tài liệu về bệnh nhân này, trên phiếu kết quả CT ghi là
Viêm phổi do nhiễm trùng bào tử Pneumocystis
(2).
Giọng nói An Phi trầm thấp.
(2) Viêm phổi do nhiễm trùng bào tử Pneumocystis: là một bệnh nhiễm trùng nghiêm trọng gây viêm và tích tụ chất dịch trong phổi bởi một loại nấm tên Pneumocystis jiroveci. Loại nấm này khá phổ biến và có thể lây lan qua không khí. Đối với những người có hệ miễn dịch suy giảm như bị HIV/AIDS, loại nấm này sẽ dẫn đến viêm phổi.
Giường 9, Du Min9h, nam, 30 tuổi, sốt bảy ngày. Bệnh sử rất đơn giản, An Phi hỏi Miêu Nghiên:
Lúc nãy thăm phòng, Chủ nhiệm Lâm nói anh ta thế nào?

6
Cô Lâm chỉ định anh ta chụp CT ngực và xét nghiệm máu lắng(1), đã làm kiểm tra rồi, nhưng chưa có kết quả, vừa nãy bạn anh ta đến tìm, nói n5hiệt độ cơ thể tăng lên, tối hôm qua lúc đến là 38.5 độ, bây giờ đã 39 độ, bệnh nhân luôn nói bị tức ngực. Chủ nhiệm Lâm không đến phòng khám được nên em mới gọi cho chị.

(1) Xét nghiệm máu lắng: xét nghiệm đo độ lắng của hồng cầu, để theo dõi tình trạng viêm nhiễm hay tình trạng một số loại bệnh lý ác tính.
An Phi cầm bệnh án đi đến phòng bệnh cùng Miêu Nghiên, vừa bước nhanh cô đã thấy hơi choáng váng nên vội giảm tốc độ, Miêu Nghiên đi phía trước lo lắng quay lại nhìn cô một cái, bình thường An Phi hay hùng hùng hổ hổ, tình hình bây giờ có thể thấy rõ cô không còn sức chống cự nữa. An Phi cười an ủi Miêu Nghiên, cô hít thở sâu, tiếp tục đi đến giường 9.
Các cô vừa vào cửa, một cô gái chăm giường 9 mang chậu nước ấm vào, cô ấy thấm nước khăn lông khô, vắt khô, gấp lại, cẩn thận đặt trên đầu Du Minh, rồi lấy một cái khác lau mặt cho anh ta.

Cô là người nhà của Du Minh sao?
Đợi cô ấy làm xong, An Phi hỏi.

Chỉ là một loại viêm phổi thôi, em có cần phải vậy không?
Cô Cao thấy An Phi căng thẳng mà buồn cười nói.

Người bình thường không thể mắc chứng bệnh này được, 90% trở lên là bệnh nhân AIDS.
An Phi cất cao giọng, lườm cô Cao một cái, bất đắc dĩ nói.

Cái gì? Bệnh AIDS!
Lần này đến lượt cô Cao sốt ruột, tuy bệnh nhân viên nhân dân thành phố L là bệnh viện hàng đầu, nhưng đây là lần đầu tiên khoa Cấp cứu bọn họ gặp ca bệnh này, một bệnh nhân bị nghi dính AIDS.

Anh ấy làm việc ở ngoại thành à? Hai người yêu xa sao?
An Phi tò mò hỏi.

Đúng vậy, anh ấy làm việc ở ngoài cả năm, tôi ở nhà chăm con. Đứa bé còn nhỏ nên không có cách nào.
Cô gái thở dài, không nói gì, mỗi nhà mỗi cảnh, có những điều không thể nói với người ngoài được.

Tiểu An, đến nhận điện thoại.
Máy gọi đầu giường 9 vang lên, giọng nói của cô Cao truyền đến.

Vậy chúng ta nên làm gì đây? Chuyển bệnh nhân kia sang phòng đơn, hay đề nghị anh ta đến nằm ở khoa Hô hấp, hay là đến khoa Truyền nhiễm?
Vừa nghĩ đến việc trong phòng bệnh có một ca bệnh không trị được, lại là căn bệnh truyền nhiễm làm người ta vừa nghe thấy đã tái mặt, cô Cao luôn bình tĩnh, bây giờ lại đứng ngồi không yên sốt ruột hỏi.

An Phi im lặng nhìn cô Cao, đây cũng là lần đầu tiên cô gặp chuyện như vậy, lúc nghe thấy người bên phòng CT nói có thể người này bị mắc bệnh AIDS, phản ứng đầu tiên của cô là phải mau chóng chuyển anh ta đi, phản ứng thứ hai chính là phải để anh ta dùng thuốc đặc trị, nếu không nhiều nhất là hai tuần anh ta sẽ chết. Một sinh mệnh còn trẻ như vậy mà đã bước một chân lên con đường chết rồi.

Chuyện lớn như vậy, An Phi không tự mình quyết định được, cô thông báo cho Chủ nhiệm Lâm trước, Chủ nhiệm Lâm lại gọi điện cho Chủ nhiệm Thôi, thông báo cho từng cấp một, rất nhanh, Chủ nhiệm Thôi đã đến phòng giám sát cấp cứu.


Lấy máu đem đi xét nghiệm trước đi, rồi dùng thuốc tổng hợp Sulfamethoxazole (3) đặc trị
Viêm phổi do nhiễm trùng bào tử Pneumocystis
, rồi dùng thuốc tăng sức đề kháng.
Lúc biết chuyện này, Chủ nhiệm Thôi cũng cảm thấy khó giải quyết, nếu Iatrogenic(4) xảy ra ngoài ý muốn, chị không biết phải nói gì với những người trong cùng khoa Cấp cứu, những tình huống này dù là khoa nào thì cũng không ai muốn nhận, tuy chị có thể dùng lý lẽ biện luận với khoa Y tế, nhưng khoa Y tế và lãnh đạo bệnh viện vẫn kiên trì để bệnh nhân ở khoa Cấp cứu trước khi có kết quả xét nghiệm. Một khi đã có kết quả, bệnh nhân lập tức được chuyển đến bệnh viện truyền nhiễm, không thể nhận nằm viện được. Chị ở văn phòng sắp xếp cho An Phi đi rút máu theo lời dặn của bác sĩ.

(3) Sulfamethoxazole: Thuốc được dùng trong trường hợp nhiễm khuẩn đường hô hấp, tiêu hóa, tiết niệu – sinh dục do vi khuẩn nhạy cảm.

(4) Iatrogenic: Bệnh do thầy thuốc, để chỉ các bệnh gây ra so nhầm lẫn y học, sơ suất của bác sĩ, nhầm lẫn trong kê đơn và cấp thuốc.


Biết anh ta có thể là bệnh nhân AIDS, tất cả mọi người đều không dám đến lấy máu của anh ta, vả lại, cho anh ta nằm ở phòng đơn một mình, chúng ta có cần cách ly không, thêm nữa là có cần báo cho người nhà ta cùng kiểm tra HIV luôn không.
An Phi không hài lòng với sự sắp xếp của Chủ nhiệm Thôi, cô không biết Chủ nhiệm Thôi đã bàn bạc với khoa Y tế, cứ nghĩ rằng chị tình nguyện nhận việc khó giải quyết này, không biết làm thế nào nói cho có lệ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.