• 466

Chương 225: THÌ RA LÀ THẾ


An Phi trừng mắt nhìn ông ta, không nói chuyện, bệnh nhân vẫn còn run rẩy, đấu khẩu với người đàn ông này là hành động theo cảm tính quá mức, cô8 đành nhịn.

Kiểm tra xong, bệnh nhân chỉ có mỗi triệu chứng run rẩy, thần trí tỉnh táo, không gặp khó khăn về ý thức và hô hấp, không c3o giật, cô đoán do độc tố nội tiết dẫn đến nhiễm trùng, không phải là bị sốc phản vệ. An Phi bảo Triệu Lam có thể dùng thuốc, Triệu Lam nhớ kỹ 9lời dặn của bác sĩ của An Phi, sau khi dùng thuốc, khoảng 1 phút sau Hàn Tử Ngọc dần ngừng run rẩy.

Bầ ấy biết những lời chồng vừa nói 6rất vô lý, bà ấy áy náy mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
Bác sĩ, cảm ơn cô, ông ấy không cố ý đâu, cô đừng trách ông ấy.

Cô đã gặp đủ kiểu bệ5nh nhân rồi, giờ thấy bà ấy khách sáo như vậy, trong lòng An Phi cảm thấy mềm mại, cô an ủi bà ấy:
Con biết rồi, không sao cả, dì qua khỏi là tốt rồi.

Trên bệnh án của Hàn Tử Ngọc viết bà đã sốt ba ngày, nghi ngờ bị viêm khí quản cấp tính, nhưng bà ấy không ho khan, ho ra đờm, biểu hiện không giống với bệnh viêm khí quản. Vậy nguyên nhân sốt cao của bà ấy từ đâu ra?
Tập hợp bệnh sử là kiến thức cơ bản về bệnh tình của bệnh nhân bác sĩ phải nắm chắc, An Phi bắt đầu hỏi kỹ tình trạng ba ngày qua, Hàn Tử Ngọc chỉ vào cánh tay bên phải:
Một tuần trước, cánh tay tôi sưng lên, ba ngày trước thì sưng to hơn, sau đó thì bị sốt.
An Phi nhìn cánh tay vừa sưng vừa đỏ của bà ấy, dường như to hơn tay bên trái cả một vòng. Cô sờ thử, rồi đè vào, lúc đè vào bà ấy chau mày lại, xem ra là đè vào thấy đau.

Đã nói cho người nhà hiểu chưa?
Ngô Kim Bảo giải thích xong liền hỏi.
An Phi bĩu môi, cha mẹ bệnh lâu con cái có hiếu cũng không thể chăm sóc nổi, huống chi là vợ chồng, cô có thể hiểu được sự mất kiên nhẫn của chồng Hàn Tử Ngọc.

Vậy chúng ta cùng nhau đi giải thích với ông ấy, nếu ông ấy đồng ý nhập viện, có thể chuyển sang khoa bọn anh nằm, nếu không thì cứ ở khoa Cấp cứu truyền Penicillin thử.
Ngô Kim Bảo có lòng đề nghị, anh ấy sợ An Phi bị người nhà hỏi nhiều thứ, dù sao cô rất ít khi gặp bệnh viêm mô tế bào, dù là phương án điều trị hay dự đoán bệnh trạng, cô cũng đều không rõ lắm.
Cô mời khoa Da liễu đến hội chẩn, một lúc sau Ngô Kim Bảo khoa Da liễu đến, anh ấy và Lý Mộc Tử vào bệnh viện cùng năm, quan hệ với mọi người rất tốt, thâm niên cao, nên dù lớn nhỏ gì cũng phải gọi anh ấy một tiếng
anh Bảo
.
Hỏi bệnh sử xong, kiểm tra cơ thể, anh ấy cho An Phi một đáp án rõ ràng, đúng là viêm mô tế bào. Lúc trước bọn họ từng điều trị căn bệnh này.
Nguyên nhân gây bệnh bên tay phải rất đơn giản, bởi vì lúc trước Hàn Tử Ngọc phẫu thuật cắt tuyến vú phải, lúc phẫu thuật, các bạch huyết xung quanh đó đã được dọn sạch, vậy nên phẫu thuật xong, hệ thống bạch huyết chảy về không lưu thông được, một khi đã bị nhiễm trùng sẽ dẫn đến khó lưu thông hơn, dẫn đến viêm mô tế bào.
Da tay phải của Hàn Tử Ngọc nóng bừng, tăng sức đàn hồi, đặc điểm sưng, đỏ, nóng, đau phù hợp với các đặc điểm của viêm. An Phi nghĩ ngay đến viêm mô tế bào.
Viêm mô tế bào là bệnh nhiễm trùng liên quan đến các mạch bạch huyết dưới lớp da, trầy da nhẹ hoặc gãi làm tổn thương làn da, khiến vi khuẩn gây bệnh xâm nhập qua vết thương, gây viêm. Lúc đầu bệnh nhân sẽ đột nhiên sốt, run rẩy. Phần da bị đau nóng lên, sưng to, chạm vào đau, bỏng, thường đi kèm hoặc không kèm theo bệnh viêm bạch huyết, thường phát bệnh ở bắp chân.
Lúc thực tập, những ca viêm mô tế bào cô gặp đa số là ở dưới chân, cô nhớ rất kỹ, rất giống với tình trạng trước mặt bây giờ. Nhưng Hàn Tử Ngọc lại bị viêm tay phải, theo lý thì đây không phải là nơi bị viêm mô tế bào, liệu có phải là viêm mô tế bào không?

Anh Bảo, lúc trước các anh điều trị thế nào vậy?
An Phi cảm thấy nguyên nhân bệnh đã tìm được thì điều trị nhiễm trùng cũng không khó lắm.

Việc này thì rất phiền phức.
Ngô Kim Bảo đẩy mắt kính trên mũi khó xử nói.
Một ca bệnh viêm mô tế bào chỉ cần dùng Penicillin điều trị là được, nhưng ca này lại là bệnh nhân hậu phẫu thuật ung thư, đặc biệt là lại có bệnh tiểu đường giống Hàn Tử Ngọc, một loạt yếu tố nhiễm trùng trà trộn vào nhau, có dùng thuốc kháng sinh đắt tiền cũng không hiệu quả, nằm viện lâu không xuất viện nổi cũng có.

Cảm ơn anh Bảo!
An Phi cười ngọt ngào, Ngô Kim Bảo thường nghĩ cho người khác, chẳng trách mọi người ai cũng thích anh ấy.

Người nhà giường 8 nghe Ngô Bảo Kim giải thích xong, không do dự một chút nào, lập tức yêu cầu tiến hành thủ tục nhập viện, hoàn toàn khác với những gì An Phi đoán. Cô cho là ông ta sẽ do dự rồi bàn bạc với Hàn Tử Ngọc, không ngờ người đàn ông này lập tức quyết định, khác hẳn người nhà do dự không quả quyết của giường 19.


Bệnh viêm mô tế bào của bà ấy không giống với những người khác, chi phí có thể rất cao, nhưng kết quả cuối cùng cũng không tốt mấy.
An Phi dè dặt nhắc lại, sợ người đàn ông quá mong đợi hiệu quả điều trị của vợ mình, không chấp nhận được kết quả cuối cùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.