• 466

Chương 375: TRANH CHẤP


Tống Thành Hoằng không hề biết mình vừa đi dạo một vòng trên con đường tử vong về, gương mặt mờ mịt làm những người tham gia cứu chữa không biết8 phải nói gì. Nhưng đối với cậu ta, người không biết không sợ, có lẽ mới là kết quả tốt nhất.


Đúng, nhưng bây giờ sẽ không có chuyện g3ì nữa, Thành Hoằng, trước khi cậu ngất, có cảm giác thấy gì bất thường không?' Dư Hạo Nhiên tươi cười hỏi cậu ta, nhìn như một bác sĩ tâm lý. <9br>
Tống Thành Hoằng nhìn lướt qua giường 7 nói:
Cảm thấy tim đập nhanh, tức ngực, đầu hơi choáng, rồi trước mắt bỗng tối sầm, không còn bi6ết gì nữa.

Bi kịch của Tần Nguyệt là tự cô ấy gây ra sao? Chỉ sợ là không, hình như cô ấy hoàn toàn không có quyền làm chủ hôn nhân của mình. Trong lời nói của mẹ chồng, bọn họ đã đưa không ít tiền lễ hỏi sang, còn sinh con rồi đăng ký kết hôn là phong tục địa phương, cũng không phải trường hợp cá biệt.
Chỉ sợ, tất cả chỉ vì không có nguồn thu nhập ổn định, trước khi cưới dựa vào ba mẹ, sau khi cưới thì nương tựa chồng, đó mới là gốc rễ của bi kịch.
Dư Hạo Nhiên bảo An Phi và Mễ Lan về nghỉ ngơi lấy sức, chuyện của Tống Thành Hoằng cứ giao lại cho anh ấy, An Phi không nói nhiều, đi về nhà ngay.
Vương Dịch Tường đang phẫu thuật ở CCU, cô đi xe buýt về nhà, cô vẫn đang nhớ lại những nghi ngờ và chấn động ca đêm mang tới.

Dạo này cậu thường xuyên ngất xỉu, là dấu hiệu báo cơ thể cậu không khỏe, cần phải kiểm tra tổng quát, ba mẹ cậu phải đến đây một chuyến rồi.
Dư Hạo Nhiên nhẹ nhàng nói.

Bác sĩ, không phải là có vấn đề lớn đó chứ?
Tống Thành Hoằng nghi ngờ hỏi, sắc mặt hơi thay đổi.
Vận mệnh bị người khác nắm giữ, sống qua ngày bằng lòng thương hại, rất khó tưởng tượng đây là cô gái thế hệ mới, nhưng bên cạnh Tần Nguyệt, còn bao nhiêu cô gái giống cô ấy nữa, An Phi không dám nghĩ.
Vậy nên Thư Đình đã đúng, yêu một người đừng nên yêu tới mức hèn mọn, chỉ khi đứng cùng một độ cao với anh ta thì mới giành được sự tôn trọng, giành được tình yêu đích thực.

Vẫn chưa kiểm tra mà, lo lắng cái gì!
Dư Hạo Nhiên buồn cười nhìn cậu ta.
Tống Thành Hoằng không tìm thấy đáp án mình cần từ ánh mắt anh ấy, từ từ bình tĩnh lại.

Gia đình chúng tôi không ở thành phố L, có thể về kiểm tra không, hoặc đợi nghỉ hè thì đi kiểm tra lại...
Cậu ta hỏi thử.

Không được, cậu ngất cường độ cao thế này nghi ngờ là bệnh tim mạch đấy, kiểm tra xong mới được đi.
Mễ Lan nóng nảy xen vào.
Nói xong, An Quốc Cường ho nhẹ một tiếng, khuôn mặt hơi mất tự nhiên.

Thực ra, thảo luận về thận trong Đông y và Tây y không giống nhau, là hai chuyện khác nhau, thận Đông y là một tập hợp chức năng và cơ quan, thận Tây y thì là phẫu thuật thận. Theo
Hoàng đế nội kinh
, xưa nay Đông y có câu: Thận người, cơ quan mạnh mẽ, thận cốt hòa hợp, vinh quang cũng từ đó, người bệnh thận, chân sưng bệnh thận nặng, thở gấp ho khan đổ mồ hôi, ghét gió. Trong
Âm dương ứng tượng đại luận
có nói: Thận sinh cốt tủy.
Linh khu hải luận
thì: Não vì tủy. Vậy nên Đông y cho rằng thận, bao gồm, thận, tuyến thận trên, hạ khâu não, tuyến yên, chức năng trục tuyến thận trên.


Được, tôi lập tức gọi điện ngay đây.
Lời nói của Mễ Lan làm Tống Thành Hoằng thành chim sợ cành cong.
Một đợt cứu chữa thuận lợi kết thúc, An Phi và nhóm người Dư Hạo Nhiên quay về bàn làm việc.

Nói tới trị suy thận theo Đông y, con nhớ tới một chuyện. Nghe nói ba của Lỗ Tấn chết vì bệnh thận, người điều trị cho ông ấy là hai bác sĩ danh tiếng thời đó. Vì vậy mà Lỗ Tấn rất bất mãn chửi bới Đông y.
Vương Dịch Tường uống hai chén rượu, khuôn mặt hồng hào, nói nhiều hơn.
Anh nói được nửa câu, An Phi nháy mắt với anh, nhưng anh lại sững người không phát hiện ra.
Buổi tối, Vương Dịch Tường tới nhà ăn cơm, kể từ sau khi ba mẹ hai bên gặp mặt, anh đến nhà họ An thường xuyên hơn. Cát Phù Dung làm bốn món ăn, hai người đàn ông uống mấy chén.
An Phi nhớ lại chuyện của Tần Nguyệt, hỏi An Quốc Cường:
Ba, thuốc trợ thai có thể làm người ta bị suy thận không?


Có phải tình trạng giống mấy lần phát bệnh trước không?'' An Phi truy hỏi.

Không khác lắm, hình như lúc nào kích 5động thì dễ xuất hiện hơn.
Tống Thành Hoằng gãi đầu, ngại ngùng nói.

Bệnh tim mạch...
Tống Thành Hoằng căng thẳng.

Nghi ngờ thôi mà, nhưng cẩn thận một chút cũng không mất gì.
Dư Hạo Nhiên vẫn híp mắt cười nói, giống như bệnh của cậu ta không có gì to tát cả.
Cô nhớ lại quá trình mắc bệnh của Tống Thành Hoằng, cậu ta ngất xỉu, nhìn thì rất bình thường, nhưng thường xuyên xảy ra thì chắc chắn vấn đề phía sau không hề đơn giản, sự thật cách một lớp sương mờ, gần ngay trước mắt nhưng không sờ được.
Chi tiết, rốt cuộc cô đã quên chi tiết gì rồi?
Cô gái chưa kết hôn lúc nào cũng ôm những hy vọng tốt đẹp về tình yêu và hôn nhân, cái mà người ta gọi là cả đời một đôi, năm tháng tĩnh lặng, bạch đầu giai lão.
Nhưng trong bệnh viện, cô đã gặp biết bao nhiêu cặp đôi vứt bỏ lời thề trước mối nguy. Tình yêu đứng trước thực tế đều yếu ớt ngây thơ, đặc biệt là tới tận bây giờ vẫn không chừa lại cho ai một con đường lui.

Có vài loại thuốc trợ thai có tác dụng phụ độc hại với con người, nhưng thuốc nào thì cũng có ba phần độc, dùng lâu thì đương nhiên sẽ có khả năng bị suy thận rồi.
An Quốc Cường xác nhận phán đoán của An Phi.

Đông y có cách nào điều trị suy thận tốt không?
Hai mắt An Phi tỏa sáng, nếu có thể nuôi bệnh, vậy thì cũng có thể chữa bệnh, có khi ba lại có cách hay.
Ông nói đạo lý một hồi, An Phi thầm lè lưỡi, trước mặt ông mà dám nói Đông y không tốt, là Vương Dịch Tường đã đối nghịch với ba rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.