Chương 394: NHẢY LẦU
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1329 chữ
- 2022-02-06 09:43:04
Người nhà là một người đàn ông cao to thô kệch, trên cánh tay có hình xăm, khuôn mặt hung dữ, ông ta chống hai tay lên bàn An Phi, quát lớn.
Lúc nãy, tôi đã kê thuốc cho cậu ấy rồi, mau đi đóng tiền chụp CT rồi đi chụp CT đi.
An Phi lạnh lùng nhìn ông ta nói.
Bệnh nhân đau bụn3g nặng nghi ngờ là bị thủng dạ dày, mời bác sĩ khoa Ngoại dạ dày trực tràng tới hội chẩn, tất nhiên bọn họ yêu cầu đi chụp CT bụng, nên An Phi đã c9ho cậu ta dùng thuốc giảm đau trung bình, sau đó bảo bọn họ nhanh chóng đi kiểm tra.
Tôi không có mang theo nhiều tiền, cô giảm đau cho cậ6u ấy trước đi, ngày mai có tiền, tôi dẫn cậu ấy tới kiểm tra không được à?
Người đàn ông thẳng thắn yêu cầu.
Bác sĩ 120 ghé vào tai Lục Viễn thì thầm vài câu, mặt Lục Viễn biến sắc.
Người nhà bệnh nhân là một chàng trai trẻ tuổi, giờ phút này hơi mất hồn, giống như không chấp nhận được sự thật trước mặt.
Lục Viễn đi tới cẩn thận kiểm tra tình trạng của cô gái, rồi nói với người nhà:
Tình trạng của cô ấy rất nghiêm trọng, đi kiểm tra CT trước đi rồi quay lại phẫu thuật.
Á, vậy cô ấy?
An Phi không nghĩ được, tại sao cô ấy lại xuất hiện ở khoa Cấp cứu trong tình trạng này.
Nghĩ quẩn, nhảy lầu.
Lục Viễn cúi đầu, khó khăn nói.
Trong đầu An Phi nổ
đùng
lên.
Chúng tôi chỉ làm mấy việc lặt vặt thôi, không có sếp cố định, ai cũng là người đáng thương, mong cô giúp cho một lần.
Người đàn ông khép nép khác hẳn dáng vẻ vênh váo lúc đầu.
Bệnh nhân là một chàng trai hơn hai mươi tuổi, co người nằm trên giường, ăn mặc đơn giản, đúng là giống với công nhân tạm thời, cậu ta đã dùng thuốc giảm đau rồi nhưng không hiệu quả. Đau tới mức đổ mồ hôi đầy đầu, nhưng không rên một tiếng, cắn chặt răng, tới mức môi bị cắn sắp chảy máu.
Tôi sẽ gọi cho tổng phụ trách ca, kiểm tra trước rồi đóng tiền sau, anh đi liên lạc với người nhà cậu ấy đi, tốt nhất là liên lạc nhanh một chút, nếu cần phẫu thuật, anh không thể ký tên thay cậu ấy được.
Tôi đã nói với anh tình trạn5g của cậu ấy rồi, có khả năng bị thủng dạ dày, nếu cần thiết thì phải phẫu thuật ngay, không thể dùng thuốc khoa Nội để điều trị được. Vả lại kiểm tra CT là bước đầu tiên, nếu không phát hiện bất cứ gì bất thường thì phải kiểm tra thêm bước nữa, nếu tiếp tục không phát hiện được nguyên nhân bệnh thì chỉ dùng thuốc thôi sẽ rất khó điều trị hiệu quả.
An Phi nén giận, giải thích với ông ta.
Vậy theo cô nói, không kiểm tra thì các cô không khám được đúng không?
Người đàn ông tức giận, đập mạnh bàn một cái, ánh mắt hung dữ nhìn An Phi, giống như nếu cô không cho ông ta một câu trả lời thuyết phục, ông ta sẽ đập cô một trận.
Những gì cần giải thích tôi cũng giải thích cả rồi, chẩn đoán và điều trị bắt buộc phải có quá trình. Hiện tại, tính mạng của bệnh nhân vẫn ổn định, nhưng cậu ấy bị đau bụng cấp, có khả năng trở nặng hơn, mời anh tranh thủ thời gian.
Em biết cô ấy là ai không?
Lục Viễn ngồi trên ghế, trầm mặt hỏi.
Anh không nói sao em biết được, chẳng lẽ là người nổi tiếng à?
An Phi cảm thấy câu hỏi của anh ta rất buồn cười.
Em có nghe tin khoa Nhi bệnh viện trung tâm xảy ra chuyện không? Cô ấy là bác sĩ chủ trị của ca bệnh đó.
Giọng nói của Lục Viễn cực thấp, khó kiềm chế đau thương.
Anh là anh ruột của cậu ấy à?
An Phi thấy ông ta không phải giả vờ sốt ruột, tuy không hài lòng với thái độ của ông ta nhưng vẫn chưa tới mức tuyệt tình.
Không phải. Cậu ấy làm việc cùng tôi, ở chung nhà thôi. Gia đình cậu ấy ở nơi khác, không có thân thích gì ở đây cả, tôi mê cờ bạc, trong tay không có nhiều tiền, người khác cũng không chịu cho tôi vay. Nên...
Ông ta cúi đầu, vẻ mặt xấu hổ.
Không liên lạc được với sếp của các anh à?
An Phi cảm thấy lời ông ta nói cùng lắm chỉ tin được ba phần.
Chàng trai gật đầu, không nói một từ.
Lục Viễn viết chỉ định kiểm tra cho anh ta, anh ta đến quầy thu ngân đóng tiền, sau đó đẩy bệnh nhân đi kiểm tra cùng bác sĩ 120.
Bệnh nhân này cứ kỳ lạ sao đó?
Bệnh nhân đi kiểm tra chưa về, nhân lúc nghỉ ngơi, An Phi hỏi.
Haiz, bọn họ lại đưa bệnh nhân ba không tới rồi.
Cổ Uyển Kiệt ở quầy phân khoa bất lực đứng dậy đón bệnh nhân, cậu ta là y tá nam mới tới.
Cậu ta mới đến khoa Cấp cứu chưa được bao lâu, nhưng cũng tự biết bệnh viện trung tâm sẽ không chuyển bệnh nhân nào chất lượng tốt sang đây, cơ bản đều là bệnh nhân ba không, là
phiền phức
trong suy nghĩ của bọn họ.
Nhanh lên! Té từ trên lầu xuống, huyết áp không ổn định, chuẩn bị cấp cứu.
Không đợi Cổ Uyển Kiệt, người của bệnh viện trung tâm vừa hô hào vừa đẩy bệnh nhân vào phòng cấp cứu, người của khoa Cấp cứu trố mắt nhìn, từ lúc nào mà bọn họ tích cực vậy?
Người nằm trên giường cấp cứu là một cô gái trẻ tuổi, tuổi tác không kém hơn An Phi bao nhiêu, hai mắt nhắm nghiền, mũ trên đầu đã nhuộm vệt máu, máy giám sát bên cạnh hiển thị huyết áp là 80/50mmHg, dễ nhận thấy đang trong trạng thái sốc.
Tình hình sao thế?
Lục Viễn nhận được điện thoại rồi chạy từ văn phòng khoa Ngoại sang đây.
An Phi hiểu, hai anh em bọn họ thật sự không có tiền, nhưng bệnh của chàng trai không kéo dài được nữa, cô phải quyết định nhanh chóng.
Vương Dịch Tường nhanh chóng tới, tối nay anh là tổng phụ trách ca, sau khi ký tên xong, anh đứng ở phòng cấp cứu đợi kết quả chứ không đi về.
Trước cửa phòng cấp cứu, đột nhiên tiếng xe 120 vang lên, một chiếc xe cấp cứu của bệnh viện trung tâm dừng ở cửa.
An Phi mặc kệ lời đe dọa của ông ta, nói xong, cô nhận lấy kết quả xét nghiệm của bệnh nhân xơ gan, bắt đầu trao đổi với người nhà của ông ấy.
Người đàn ông thấy An Phi không quan tâm tới lời đe dọa của mình, bất đắc dĩ phải đi ra ngoài gọi điện thoại kiếm tiền.
Đến khi An Phi xử lý xong hai bệnh nhân trước, ông ta nghiêm mặt đi tới, ủ rũ nói:
Bác sĩ, tôi thật sự không có đủ tiền mà, có thể đợi sang ngày mai không?
Cô ấy và An Phi, Lữ Tiêu Tiêu tuổi tác không chênh lệch bao nhiêu, chỉ vì một sự cố đột ngột ập tới, cho tới bây giờ thậm chí còn không có cơ quan nào chức năng nào đưa ra lời giải thích, rốt cuộc nguyên nhân cô bé kia tử vong là gì, sao cô ấy lại dễ dàng bỏ mạng như vậy?
Rốt cuộc cô gái này đã trải qua những gì mới đưa ra quyết định như vậy, nhảy từ trên lầu xuống?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.