Chương 94: Lấy hơi
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1169 chữ
- 2022-02-04 05:39:03
Vương Dịch Tường chép miệng nhìn ra phía đối diện phòng cấp cứu, anh nhếch miệng. An Phi nhìn qua cửa sổ kính, từng thùng nước 8khoáng xếp thành hàng trên hành lang bên ngoài, người của phòng Y tế và phòng làm việc của Viện trưởng trông chừng, phòng khám3 bệnh đóng cửa chặt chẽ.
Viện trưởng đến rồi.
An Phi đã hiểu ra.
Không chỉ vậy, còn có Chủ nhiệm phòng hậu cần, Chủ9 nhiệm khoa Ngoại đã đến phòng phẫu thuật cả rồi. Viện trưởng giám sát hiện trường mới tỏ vẻ quan tâm, xảy ra chuyện lớn như v6ậy, chắc lát nữa lãnh đạo cũng đến, cô không phát hiện à, lúc nãy Chủ nhiệm Hứa của khoa Bảo vệ sức khỏe gần như tới cùng lúc 5với Viện trưởng.
Vương Dịch Tường giải thích.
Đúng thật, chưa đến mười lăm phút sau, đoàn người từ từ về phòng cấp cứu, Thị trưởng đã bày tỏ rõ ở hành lang, bằng mọi giá phải cứu chữa cho người bị thương, Bộ trưởng Bộ Tài chính ngay lập tức nói mở tài khoản đặc biệt, Viện trưởng vội vàng bắt tay với Bộ trưởng, nói lời cảm ơn.
Bởi vì sự cố đột ngột, vụ tai nạn là xe khách ở nơi khác, những người bị thương đa số đều là người tỉnh ngoài, cho dù cả gia đình đi cùng cơ bản cũng bị thương, không có người nhà, không ai chăm sóc, cũng không có tiền. Y tế bệnh viện phải mở lối khẩn cấp, nên tiền kiểm tra hay điều trị đều do bệnh viện chi trả, lúc này lãnh đạo bệnh viện phải mở Kênh Xanh, vấn đề chính trị có thỏa đáng hay không. Nếu chính phủ không chi trả số tiền này, bệnh viện phải bẻ răng nuốt vào bụng, ai cũng bị thương, chi phí điều trị không phải là con số nhỏ.
An Phi thấy phòng cấp cứu bận rộn như nhau, chỉ có ba người cô, Lý Mộc Tử và Dư Hạo Nhiên ở khoa Cấp cứu. Dư Hạo Nhiên cảm thấy anh ấy là người buồn nhất khoa Cấp cứu, bận rộn cả ngày trời thì không nói, buổi tối lại còn bị gọi đến tăng ca, đã vậy còn bận rộn đến hai giờ sáng mới bớt. Anh ấy vốn béo, sau ba tiếng đứng liên tục, chân anh ấy vừa đau vừa tê, ngồi trên giường còn dính máu chưa kịp thay nói với An Phi:
Anh Dư đã nói với em rồi, không có gì thì đừng nói gở ở bệnh viện, bị thần ca đêm nhắm đến rồi đấy, hoảng hồn đi.
An Phi khàn giọng cãi lại:
Cũng do anh rủa đấy, không thì bây giờ em cũng không bận như vậy.
Bọn họ đến phòng giám sát xem bệnh nhân à?
An Phi nhìn thoáng Vương Dịch Tường hỏi.
Chắc là đi đón lãnh đạo thành phố rồi, tôi đi xem thử một chút, cô tự chăm sóc tốt cho mình đi, đừng để mệt chết nữa.
Anh cưng chiều nhìn An Phi rồi đi ra cửa.
Đã vậy rồi, hai người còn rảnh rỗi để cãi nhau à, còn sức thì đi sắp xếp bệnh án đã viết xong đi, còn đi ngủ một chút cũng được.
Lý Mộc Tử đang viết bệnh án ngẩng đầu lên trừng mắt liếc hai người dở hơi một cái.
Vương Dịch Tường phì cười nói:
Hai người đừng dát vàng lên mặt mình nữa, từ lúc bệnh viện nhân dân thành phố L xây dựng cho tới nay, chưa từng thấy vụ tai nạn giao thông nào nghiêm trọng như vậy, hai người vừa mới nói một câu mà đã có liền à?
An Phi định trách anh, nhưng nhìn thấy phòng đối diện mở cửa, Viện trưởng đi ra, theo sau là một nhóm lãnh đạo trung tầng, Chủ nhiệm Thôi, trưởng phòng Tiêu, Chủ nhiệm Hứa đều ở trong đoàn, đoàn người đi vào đại sảnh cấp cứu.
Nhiều người vào phòng giám sát như vậy, không sợ bị lây bệnh à? Sao khử trùng được?
An Phi khàn giọng hỏi Lý Mộc Tử.
Lý Mộc Tử cười, khẽ nói:
Bọn họ vào rồi cũng đứng xíu rồi đi thôi, người bình thường không chịu nổi môi trường của phòng giám sát, giống như mộ người chết vậy.
An Phi phì cười.
Tiểu An, sao anh cứ có cảm giác ánh mắt Chủ nhiệm Vương nhìn em cứ mờ ám vậy nhỉ?
Dư Hạo Nhiên kéo dài giọng nói khẽ bên tai An Phi.
An Phi liếc anh ấy một cái, không nói gì, thực ra cô cũng cảm thấy ánh mắt anh nhìn cô cũng không bình thường, làm tim cô đột nhiên đập nhanh hơn.
Đây là vụ tai nạn giao thông nặng nhất trong những năm gần đây của thành phố L, địa điểm xảy ra sự cố ở trên cao tốc, nguyên nhân do một chiếc xe container tránh một chiếc xe con, cuối cùng không phanh kịp nên tông vào chiếc xe khách đối diện. Nhóm người bị thương được đưa đến bệnh viện nói, rất nhiều người chết, tài xế xe khách bị tông tử vong tại chỗ. Theo bộ phận an toàn giao thông, một vụ tai nạn hơn chín người tử vong là một vụ tai nạn vô cùng nghiêm trọng, sự việc này cũng được xem là tai nạn nghiêm trọng rồi, chưa đến một tiếng sau đã lên top tìm kiếm, các hình ảnh hiện trường được phát tán trên mạng, chiếc xe bị tông thảm hại không dám nhìn, thi thể rải rác khắp nơi, vụn quần áo, xe, từng mảnh khói đen và đỏ làm kích động thần kinh mọi người.
Ba giờ sáng, bốn tiếng sau vụ tai nạn, lãnh đạo thành phố đến bệnh viện, một nhóm phóng viên đi theo, Viện trưởng dẫn những vị lãnh đạo trung tầng đứng đợi ở đại sảnh cấp cứu đã lâu. Đoàn người đi một vòng trên hành lang toàn người bị thương, rồi đến phòng giám sát xem bệnh nhân nặng.
Thị trưởng trình bày xong rời đi, Viện trưởng để lại tổng phụ trách y tế trực tiếp rồi cũng rời đi, điều trị vẫn tiếp tục, bởi vì người bị thương còn lục tục đưa đến, có bệnh nhân đột nhiên bệnh tình trở nặng thêm, có bệnh nhân đợi phẫu thuật, người ở khoa Cấp cứu đông như nêm, đèn đuốc sáng trưng.
Bệnh nhân trọng thương sau khi phẫu thuật xong được đưa đến ICU, có hai người vừa đưa vào một tiếng đã tử vong. Mãi đến khi trời sáng, khoa Ngoại thần kinh phẫu thuật não và một số ca phẫu thuật nội soi chấn thương vẫn chưa làm xong, phòng phẫu thuật làm một lúc tám ca phẫu thuật, nhóm bác sĩ gây mê cả đêm chưa được ngủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.