• 27,943

Chương 404: Ngũ Hành Bạo Linh Trận


Không có Túy Tiên làm chỗ dựa, Tử Hà một đường tự lực đi lên. Tuy khó khăn gian khổ nhưng tâm niệm của Túy Tiên đã trở thành động lực của nàng, không ngừng nghiên cứu, chế tạo ra những loại mỹ tửu khác nhau.

Từ sau khi cả gia đình Dương Thiên chết đi, hắn thường xuyên uống rượu. Tuy không đến mức gọi là ma men, nhưng khi có cơ hội Dương Thiên sẽ tìm kiếm những loại linh tửu quý hiếm, vừa tăng cường tu vị, bồi bổ linh hồn lại thỏa mãn được thú vui của hắn.

Hai người có cùng mục tiêu, Tử Hà nhìn trúng thực lực của Dương Thiên, hắn lại rất thích linh tửu do nàng luyện chế ra nên liền kết thành một cặp, cùng nhau tìm kiếm, trộm cắp các loại linh dược, tài liệu quý hiếm của Linh Giới.

Dương Thiên đang muốn trả lời Tử Hà thì huyễn cảnh lại một lần nữa biến đổi. Lúc này Dương Thiên đang ôm lấy Tử Hà mình đầy máu tươi, trên tay hắn là Nhân Diệt đang tỏa ra uy thế khiến không gian run rẩy, chúng cường giả ở đằng xe dè chừng không dám bước lại gần.

Khí tức trên người Tử Hà đã rất yếu, nàng cố ôm chặt lấy Dương Thiên, giọng nói có chút mơ hồ:

- Dương Thiên, ta…

Dương Thiên cắt ngang:

- Ngươi đừng nói gì nữa, mọi chuyện cứ để cho ta giải quyết.

Đặt Tử Hà lên lưng, Dương Thiên từ từ bay lên, đứng đối diện với đám người kia, giọng nói băng lãnh:

- Ta không giết các ngươi không phải vì sợ, chỉ là nếu phạm phải sát nghiệp quá lớn sẽ rất khó vượt qua thiên kiếp, phi thăng đến Tiên Giới. Nhưng bây giờ chuyện đó không còn quan trọng nữa, tất cả những kẻ có mặt ở đây đều phải chết.

Một người giống như thủ lĩnh bước ra phía trước:

- Ngông cuồng, đừng cho rằng có được pháp bảo kỳ dị kia là có thể thắng được mọi người ở đây. Pháp bảo dù mạnh cũng cần có chủ nhân phù hợp. Ngươi bất quá chỉ mới đạt đến Đệ Ngũ Kiếp, có tư cách gì ở trước mặt chúng ta lớn lối.

Dương Thiên mặt không đổi sắc:

- Ngươi hẳn là Hắc Lang Thần Quân, siêu cấp cường giả Đệ Cửu Chuyển, kẻ mạnh nhất trong số những tu sĩ Độ Kiếp kỳ ở đây. Đồng thời là người đã tự tay giết chết Túy Tiên năm xưa?

Hắc Lang Thần Quân phất tay:

- Túy Tiên là kẻ nào? Vô danh tiểu tốt không đáng để ta ghi nhớ.

Dương Thiên gật đầu:

- Hắn chỉ là một tên Đại Thừa hậu kỳ, ngươi không nhớ cũng không sao? Nhưng mà, nàng chính là do hắn tạo ra.

Hắc Lang Thần Quân cười nhạt:

- Ta mặc kệ là ai luyện đế được linh tửu có linh trí bậc này, nó có tác dụng rất lớn đối với ta. Nếu ngươi ngoan ngoãn giao ra…

Dương Thiên nắm chặt Nhân Diệt:

- Muốn động vào nàng phải bước qua xác ta trước.

Hắc Lang Thần Quân vẻ mặt có hơi tái đi. Là kẻ mạnh nhất Linh Giới, mấy vạn năm qua, có ai dám nói với hắn những lời này.

- Ngươi đã tự tìm đường chết, vậy thì đừng trách ta không nể tình. Giết.

Không nằm ngoài dự đoán của Dương Thiên, Hắc Lang Thần Quân không ra tay mà ra lệnh cho thuộc hạ tấn công. Hắn e ngại Nhân Diệt trong tay Dương Thiên. Lần trước khi món bảo vật này xuất thế đã gây nên một trận tinh phong huyết vũ, vô số cường giả vì nó bỏ mạng. Cuối cùng một kẻ lạ mặt cướp lấy nó trốn thoát, không ngờ lúc này lại có thể gặp lại.

So với Tử Hà, Hắc Lang Thần Quân càng có hứng thú với Nhân Diệt hơn. Hắn ưa thích nó, càng là sợ hãi sức mạnh của nó. Vì vậy, Hắc Lang Thần Quân muốn dùng thuộc hạ làm chốt thí, thử xem uy lực của Nhân Diệt.

Đáng tiếc, kết quả không được như hắn mong đợi. Những người kia vừa đi lên, còn chưa kịp ra tay thì một ánh kiếm màu đen đã lướt qua. Núi non, cây cỏ, không gian, mọi thứ vẫn không có gì thay đổi. Khác biệt duy nhất chính là, bầu trời đang trôi nổi rất nhiều thân ảnh bỗng nhiên trở nên thoáng đãng. Chỉ còn một mình Hắc Lang Thần Quân đang ôm cánh tay bị cắt đứt sợ hãi nhìn Dương Thiên.

Tình trạng của Dương Thiên cũng không khá hơn Hắc Lang Thần Quân là mấy, thậm chí còn có phần thê thảm hơn. Vẻ mặt hắc tái nhợt, máu tươi từ tay chảy ra bị Nhân Diệt hấp thu hết. Khí tức trên người Dương Thiên vô cùng suy yếu, so với Tử Hà cũng không khá hơn là mấy.

Hắc Lang Thần Quân do dự, hắn biết Dương Thiên đã bị thương rất nặng. Sử dụng sức mạnh vượt quá khả năng của mình tất sẽ có cắn trả, đây là quy luật bất biến của thế giới này. Nhưng Hắc Lang Thần Quân không dám chắc là Dương Thiên có thể vung kiếm được một lần nữa hay không. Nếu Dương Thiên vung kiếm, hắn chắc chắn sẽ không đỡ nổi.

Suy tính thiệt hơn, Hắc Lang Thần Quân đưa tay kéo ra một vết rách hư không rồi biến mất trong đó. Đợi một lúc sau, chắc chắn Hắc Lang Thần Quân đã rời đi, Dương Thiên mới từ trên cao rơi xuống. Từ Hà dùng chút sức lực còn sót lại đỡ lấy hắn. Dương Thiên lúc này đã hôn mê bất tỉnh, khi nãy hắn nhờ vào ý chí kinh người mới giữ cho mình không gục ngã ngay trước mặt Hắc Lang Thần Quân.

Tử Hà đặt Dương Thiên nằm trong lòng mình, nở một nụ cười:

- Dương Thiên, ngươi vẫn luôn lạnh lùng, vô cảm với những người quanh mình.

- Ngươi nói cả đời này ngươi mang theo một mối thù lớn, ngoài nó ra, những thứ khác đều là vô nghĩa.

- Ngươi nói mình chỉ thích uống linh tửu, làm bạn với nó.



- Ta cũng là một loại linh tửu, hơn nữa còn rất đặc biệt. Không biết…ngươi có thích ta không?

Tử Hà nói dứt câu liền cúi xuống, hôn lên môi Dương Thiên. Huyễn cảnh đến đây thì dần mờ đi rồi biến mất. Nói đúng hơn, ký ức của hắn chỉ có đến đây, sau đó hoàn toàn mất đi ý thức. Chỉ biết rằng sau khi tỉnh lại, thương thế trên người hắn đã khỏi được 3, 4 phần, còn Tử Hà thì không tìm được nữa.

Thiên Can Bát Quái Trận được Dị Linh Môn sửa đổi đã có nhiều khác biệt so với nguyên bản. Trong huyễn cảnh này, Dương Thiên đóng vai khách, từ đầu đến cuối chỉ đừng nhìn chứ không được tham dự vào.

Hắn cũng không có ý định tham dự, Dương Thiên muốn cảm thụ nhân sinh, bi thương, đau buồn, chia ly là một phần không thế thiếu. Tử Hà là một trong những tiếc nuối lớn nhất cuộc đời hắn. Những chuyện sau đó chìm sâu trong tiềm thức, Dương Thiên lại một lòng trả thù. Không bao lâu sau, hắn độ kiếp thành công, đúc ra Thánh Thể, phi thăng Tiên Giới. Từ đó trở đi, Dương Thiên vẫn chưa quay lại tìm nàng. Có thể trong lòng hắn đã mặc định rằng nàng đã chết. Có cố tìm cũng chỉ tự chuốc lấy đau buồn.

Huyễn cảnh lại một lần nữa biến đổi, Dương Thiên liền đưa tay về phía trước rồi nắm lại. Huyễn cảnh chưa kịp hình thành đã tan vỡ. Hắn biết huyễn cảnh tiếp theo sẽ chuyển đến ai, chỉ là lúc này, tâm tình của hắn vẫn còn đang khá tệ nên không muốn gặp lại nàng. Với tu vị của Hàn Sương chắc chắn nàng vẫn đang sống tốt, là tộc trưởng của Hồ Điệp tộc, hùng bá một phương Tiên Giới. Sớm muộn hắn cũng sẽ có cơ hội gặp lại nàng. Đến đây là kết thúc được rồi.

Huyễn cảnh tan vỡ, Dương Thiên lại xuất hiện trong Thiên Can Bát Quái Trận. Phá Thiên xuất hiện tay Dương Thiên, một cột lửa từ nòng súng bắn ra, trực tiếp đem Thiên Can Bát Quái trận phá tan.

Một tiếng nổ khổng lồ vang lên, cột lửa bị thứ gì đó chặn đứng. Dương Thiên ngẩn đầu nhìn lên, năm bóng đen ngồi tại năm vị trí khác nhau, đem hắn trở thành trung tâm. Dương Thiên tập trung ánh mắt vào nữ nhân kia, cười nói:

- Ngũ Hàng Bạo Linh Trận? Đây là thứ các ngươi chuẩn bị cho ta?

Nữ nhân bình thản đáp:

- Dương Thiên, ta biết ngươi rất mạnh. Nhưng nếu ngươi đã nghe về Ngũ Hành Bạo Linh Trận thì hẳn cũng đã biết về sự lợi hại của nó. Chỉ cần ngươi đống ý gia nhập Dị Linh Môn, để bọn ta gieo trên người ngươi Ma Chủng, từ nay vê sau, địa vị của ngươi sẽ không dưới chúng ta.

Dương Thiên hơi ngẩn ra, không ngờ đến lúc này nàng vẫn còn có ý nghĩ chiêu hàng hắn, thực sự có chút ngây thơ a. Dương Thiên lắc đầu:

- Ma Chủng thì không cần, thứ đó có vào cơ thể ta cũng vô dụng mà thôi. Hơn nữa, các ngươi thực sự cho rằng cái trận pháp cấp thấp này có thể thắng được ta?

Một bóng đen tức giận mắng to:

- Ngạo mạn, để ta cho ngươi nếm thử sự lợi hại của Ngũ Hành Bạo Linh Trận.

Nữ nhân kia vội ngăn cản:

- Nhị ca, hắn ta…

Bóng đen kia liền cắt ngang:

- Ngũ muội, ngươi không cần phải nói giúp hắn. Bốn người chúng ta đều đã nhất trí, tên này là Nhân Tộc, chắc chắn phải tiêu diệt.

Ngũ muội đang muốn nói thêm gì nữa, nhìn thấy thái độ của ba người còn lại đành nuốt lại vào trong. Dương Thiên mỉm cười:

- Dài dòng như vậy làm gì. Mau ra tay đi.
 
Bạn muốn tìm NVC huyết mạch, sủng thú đi theo, hãy vào đây Kiếm Vực Thần Vương

Event Vinh Danh Minh Chủ
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phong Lưu Chân Tiên.