Chương 128: Đã Xảy Ra Chuyện
-
Phù Diêu
- Đoạn Nhận Thiên Nhai
- 1922 chữ
- 2020-01-29 03:01:00
Dịch: AND
Nguồn dịch: Mê truyện
Tằng Trạch Quang nặng nề nói:
- Đã xảy ra chuyện, công ty phân bón hóa học nổ, có ba người chết, đám chết tiệt, sâu mọt.
Vương Quốc Hoa lần đầu thấy Tằng Trạch Quang tức giận đến như vậy.
Năm năm trước công ty phân bón hóa học là công ty ngôi sao của quận Lưỡng Thủy, lúc ấy đây là công ty nộp thuế lớn nhất của quận. Nhưng ngay khi công ty làm ăn khấm khá, lãnh đạo công ty lại đưa ra kế hoạch mua thiết bị sản xuất tiên tiến của nước ngoài. Cũng chính từ kế hoạch này khiến một công ty đang lợi nhuận sau thuế hơn sáu triệu chỉ sau mấy năm đã hấp hối.
Tằng Trạch Quang vẫn rất chú ý chuyện công ty phân bón, hơn 300 công nhân mất việc, hơn 200 công nhân về hưu cùng lên kiện cáo mấy lần, tài liệu vẫn đặt trên bàn Tằng Trạch Quang. Bởi vì nhiệm vụ quan trọng nhất nhất hiện nay là thị xã lên cấp, Tằng Trạch Quang cũng tập trung vào đường cao tốc nên tạm thời chưa xử lý công ty phân bón. Ai ngờ công ty phân bón lại xảy ra chuyện vào dịp tết này, Tằng Trạch Quang không tức giận chửi bới mới là lạ.
- Bí thư Ôn đâu sếp?
Vương Quốc Hoa hỏi, Tằng Trạch Quang cười khổ nói:
- Bí thư Ôn đi báo cáo với bí thư Hứa việc đường cao tốc, không nói chuyện này nữa. Chúng ta về gấp, trên đường về gọi điện báo cáo với bí thư Ôn, đừng làm phiền bí thư Ôn báo cáo công việc với bí thư Hứa.
…
- Phát triển kinh tế không thể không có hệ thống giao thông thuận tiện. Thị xã Lưỡng Thủy có thể thay đổi tư duy ở điều kiện bất lợi, linh hoạt triển khai công việc là đáng khẳng định.
Hứa Nam Hạ không tiếp Ôn Xương Thịnh ở nhà mà ở văn phòng tỉnh ủy. Mặc dù là tết nhưng đối với Hứa Nam Hạ mà nói ngày nghỉ không có ý nghĩa mấy.
Được Hứa Nam Hạ khẳng định, Ôn Xương Thịnh không khỏi vui mừng. Y làm ở thị xã Lưỡng Thủy đã hơn khóa, vẫn không có biểu hiện quá mạnh về phát triển kinh tế. Lần này thị xã Lưỡng Thủy có trụ sở sản xuất linh kiện ô tô, bây giờ lại đưa ra kế hoạch xây dựng đường cao tốc. Hai cái kết hợp khiến cho Hứa Nam Hạ khá tán thành sự quyết đoán của Ôn Xương Thịnh.
Lúc đầu Ôn Xương Thịnh mới làm bí thư thị ủy thị xã Lưỡng Thủy cũng có khát vọng làm sự nghiệp nhưng cuộc sống đắc ý không được bao lâu đã bị kéo vào cuộc tranh chấp quyền lực. Nó làm cho Ôn Xương Thịnh không có bao tâm trí cân nhắc phát triển kinh tế địa phương. Đương nhiên trong đó cũng có một phần do tính cách của Ôn Xương Thịnh. Từng có người nói tính cách của Ôn Xương Thịnh chính là có cầu không có ý qua sông, chính là trước khi qua sông phải gõ gõ cầu xem có chắc chắn không. Mặc dù là như vậy y vẫn không qua cầu. Tính cách quá cẩn thận khiến lúc quyết định Ôn Xương Thịnh thường do dự. Lần này nếu không phải quận Lưỡng Thủy dẫn đầu, mà Ôn Xương Thịnh cũng được Nghiêm Hữu Quang ủng hộ thì rất có thể y sẽ có suy nghĩ giống trước đây, chưa chắc đã hạ quyết tâm đồng ý với quân điểm của Vương Quốc Hoa. Đương nhiên trong này cũng có một nhân tố là quan hệ không bình thường giữa Vương Quốc Hoa và Hứa gia.
- Bí thư Hứa, có chuyện này ngài có thể không nghĩ đến, tư tưởng này do Vương Quốc Hoa nhắc đến đầu tiên.
Ôn Xương Thịnh rất tự nhiên báo tên Vương Quốc Hoa, vừa nói y vừa cẩn thận quan sát vẻ mặt của Hứa Nam Hạ.
Khuôn mặt vốn nghiêm túc của Hứa Nam Hạ đã xuất hiện nghiên cứu, ông gật đầu khẳng định:
- Cậu này tôi biết, có năng lực. Xương Thịnh, tuổi trẻ đúng là tốt.
Câu này của Hứa Nam Hạ lập tức được Ôn Xương Thịnh phóng đại vô hạn. Lãnh đạo nói đôi khi phải cẩn thận nghiền ngẫm, không thể mù quáng nghe bề ngoài được.
- Tỉnh ủy chú trọng xây dựng đội ngũ kế cận, thị ủy Lưỡng Thủy kiên quyết hưởng ứng và chấp hành chỉ thị của tỉnh ủy. Nếu như không phải tỉnh ủy có tầm nhìn xa thì các đồng chí cán bộ trẻ sẽ không có sân khấu phát huy. Đội ngũ cán bộ từ trước đến giờ vẫn luôn có hiện tượng theo độ tuổi, theo bối phận, mãi không thay đổi. Tôi công tác ở cơ sở nhiều năm nên thấy rõ sự anh minh của Trung ương, của tỉnh ủy khi quyết định thay đổi việc này.
Biết Ôn Xương Thịnh có ý nịnh bợ nhưng trong lòng Hứa Nam Hạ cũng vui vẻ. Xây dựng đội ngũ kế cận là do một tay y thúc đẩy, cũng được Trung ương đánh giá tốt. Năm trước lúc lên Bắc Kinh, một vị thủ trưởng đã trực tiếp khen Hứa Nam Hạ.
- Chúng ta cần mạnh dạn sử dụng cán bộ trẻ. Ở vấn đề này tôi vẫn có thái độ kiên quyết. Thị ủy Lưỡng Thủy làm rất tốt, đi trước các thành phố, thị xã khác.
Hứa Nam Hạ nói một câu khen Lưỡng Thủy.
- Đồng chí Vương Quốc Hoa công tác vài ngày đã là cán bộ cấp trưởng phòng, bây giờ còn hưởng đãi ngộ cấp phó huyện. Có lẽ nên phân thêm trọng trách để giới hạn hai năm tới là lập tức chuyển chính.
Ôn Xương Thịnh ngoài miệng không nói nhưng trong lòng đã có quyết định.
…
- Vương Quốc Hoa còn trẻ, biểu hiện rất xuất sắc, bởi vậy có thể thấy ánh mắt của trưởng ban Lãnh đúng là hơn người.
Một nơi khác – trong nhà Lãnh Vũ cũng đang thảo luận về Vương Quốc Hoa. Người khách đến nhà Lãnh Vũ là Nghiêm Hữu Quang.
Lãnh Vũ chỉ hỏi một câu tình hình gần đây của Vương Quốc Hoa, Nghiêm Hữu Quang đã không tiếc dùng lời khen để kể. Thực ra Nghiêm Hữu Quang không đánh giá cao Vương Quốc Hoa, chỉ là biểu hiện của Du Vân Vân lần trước làm Lãnh Vũ cảm thấy cần tìm hiểu rõ tình hình gần đây của cậu thanh niên này.
- Ồ? Biểu hiện của cậu ta xuất sắc như vậy sao?
Lãnh Vũ rất bình tĩnh nói giống như không quan tâm mấy. Nghiêm Hữu Quang không nghĩ như vậy, đường đường là trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy dựa vào gì chú ý một trợ lý chủ tịch quận?
- Đồng chí Vương Quốc Hoa sau khi về thị xã Lưỡng Thủy, Ban tổ chức cán bộ thông qua khảo sát nghiêm khắc từ lúc học đại học đến tốt nghiệp trường Đảng thấy thành tích của đồng chí Vương Quốc Hoa luôn xếp hạng nhất. Căn cứ chỉ thị xuất sắc đội ngũ kế cận của tỉnh ủy, Ban tổ chức cán bộ đề nghị lãnh đạo thị ủy nên đặt đồng chí trẻ lên vị trí công tác quan trọng hơn. Đề nghị này được lãnh đạo thị ủy khẳng định, quyết định đặt đồng chí Vương Quốc Hoa rèn luyện tại vị trí trợ lý chủ tịch quận Lưỡng Thủy. Nhưng làm lãnh đạo thị ủy bất ngờ là Vương Quốc Hoa đã đạt được thành tích kinh người.
Nghiêm Hữu Quang giới thiệu qua về Vương Quốc Hoa, y đẩy toàn bộ quy hoạch trụ sở sản xuất linh kiện ô tô quận Lưỡng Thủy lên đầu Vương Quốc Hoa, cũng khen ngợi phong thái đấu tranh đến cùng với việc sai nguyên tắc của Vương Quốc Hoa, nói gì mà Vương Quốc Hoa biết kiểm điểm trong cuộc sống riêng, chăm chỉ công tác…
Lãnh Vũ nghe Nghiêm Hữu Quang khen Vương Quốc Hoa. Nghiêm Hữu Quang ngồi khoảng hai tiếng rồi chủ động đứng dậy xin về.
Sau khi Nghiêm Hữu Quang đi, Lãnh Vũ nói với thư ký bên cạnh:
- Đi xác định một chút.
…
Hai chiếc Santana chạy nhanh trên đường, Tằng Trạch Quang có thể nói muốn bay ngay về quận Lưỡng Thủy. Trời tối, Tằng Trạch Quang thấy sắp tới thị xã nên rút máy gọi điện báo cáo cho Lôi Dụ.
Lôi Dụ từ văn phòng Hứa Nam Hạ về đang vui vẻ đột nhiên bị rội gáo nước lạnh. Y nghiêm túc nói:
- Đồng chí Tằng Trạch Quang, nhất định phải nghiêm túc điều tra việc này, tôi về muốn nghe anh báo cáo.
Xe vào nội thành, Tằng Trạch Quang nhíu mày quay đầu lại nhìn xe Vương Quốc Hoa. Y nói với Lưu Đông Phàm:
- Đông Phàm, gọi hỏi chủ tịch Lý xem xử lý đến đâu rồi.
Lưu Đông Phàm cầm máy gọi sau đó nói:
- Bí thư Tằng, chủ tịch Lý đang ở hiện trường công ty phân bón, mới nhất xác định có năm người chết, hai người bị thương rất nặng, còn có giám đốc và kế toán công ty phân bón đều mất tích.
- Đáng chết.
Tằng Trạch Quang mắng.
….
- Mày đáng chết.
Lôi Minh tát mạnh vào mặt Lôi Dụ, y còn chưa hết giận nên giơ chân đạp thêm.
- Thiết bị hơn 50 triệu mua về không ngờ thành đống phế liệu, chuyện như vậy mà mày cũng xen vào sao?
Lôi Minh run lên không biết là do tức hay nguyên nhân gì khác.
- Con chỉ truyền lời mà thôi, đầu to là Hàn Lỗi. Con kiếm được có ít.
Lôi Dụ không phục chống đối một câu. Hai chữ Hàn Lỗi làm mặt Lôi Minh cứng lại.
- Mày nói gì? Hàn Lỗi chiếm phần to?
Lôi Minh hỏi tới, Lôi Dụ bĩu môi không giải thích gì thêm giống như biết kết quả sẽ là như vậy.
- Phiền to rồi.
Lôi Minh nhíu mày đi quanh trong phòng. Lát sau Lôi Minh cầm áo khoác lên.
- Mày ngoan ngoãn ở nhà cho tao.
Vừa nói Lôi Minh vội vàng đi ra ngoài, vợ đang xem Tv hỏi một câu:
- Muộn thế này còn đi đâu? Không phải đi gặp con Hồ ly kia đó chứ?
- Cả ngày chỉ biết ngồi ghen tuông, có rảnh thì trông con bà đi. Nó sắp vào tù rồi đó.
Lôi Minh tức giận nói. Y lao ra cửa, thư ký chờ dưới lầu đi lên đón.
- Lãnh đạo, đi đâu vậy?
- Đi ủy ban quận Lưỡng Thủy.
Lôi Minh lên xe nhắm mắt nghỉ ngơi.
….
- Bí thư Tằng đã về, vất vả rồi.
Lý Dật Phong chạy về ủy ban quận, nhìn Tằng Trạch Quang vừa ăn mì vừa chờ mình, y biết Tằng Trạch Quang giống mình đều coi trọng công việc.
- Tình hình có biến hoá gì mới không?