Chương 660
-
Phù Diêu
- Đoạn Nhận Thiên Nhai
- 1684 chữ
- 2020-01-29 03:02:37
Dịch: AND
Nguồn dịch: Mê truyện
Có thư ký Tương tọa trấn, bộ máy lãnh đạo Cục công an thành phố cũng tới nên chuyện rất nhanh được xử lý. Đương nhiên thư ký Tương còn nhắn chỉ thị của bí thư Lục, nhất định phải làm đương sự hài lòng.
Lãnh đạo Cục công an lập tức tổ chức hội nghị đưa ra kết quả xử lý. Đương nhiên kết quả này cũng được báo với thư ký Tương.
- Đầu tiên là sự cố giao thông, Chung Hiểu Lệ chịu toàn bộ chi phí, sau đó đồng chí cảnh sát làm nhiệm vụ tồn tại hiện tượng vi phạm quy định nghiêm trọng, Đảng ủy cục sau khi nghiên cứu quyết định trừ tiền lương thưởng tháng này cùng với cảnh cáo bằng miêng. Cuối cùng là phó chi đội trưởng quản lý phòng sự cố, Đảng ủy đã điểm danh phê bình.
Kết quả này khá nhẹ, Vương Quốc Hoa có thể tiếp nhận hay không thì thư ký Tương không chắc. Vì vậy lúc chuyển đạt, y còn bổ sung một câu:
- Bí thư Lục đã dặn nhất định phải là kết quả làm ngài hài lòng.
Vương Quốc Hoa nghe xong không vội vàng nói chuyện. Thư ký Tương thầm lo lắng Vương Quốc Hoa sẽ khó chịu với kết quả này. Lát sau khi thư ký Tương đang khẩn trương, Vương Quốc Hoa mới mở miệng nói:
- Tôi thấy thái độ của đồng chí cảnh sát làm nhiệm vụ khá tốt, phê bình hai câu là đủ.
Vương Quốc Hoa vừa nói vừa nhìn thư ký Tương.
Thư ký Tương không có gì đẻ nói, trong lòng còn thầm nghĩ tên Vương Quốc Hoa này quả nhiên không đơn giản.
Thư ký Tương về phòng hội nghị thông báo lại kết quả, đám lãnh đạo cục khá giật mình, cuối cùng tỏ vẻ muốn cảm ơn đương sự. thư ký Tương về chuyển đạt nhưng Vương Quốc Hoa lại nói:
- Thôi, chúng ta phải về.
Thủ tục liên quan rất nhanh đã xong, Vương Quốc Hoa đứng lên nói:
- Thư ký Tương, có phải đã xảy ra chuyện gì không?
Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ lên trần nhà.
Thư ký Tương ngẩn ra rồi lập tức cười nói:
- Chuyện này tôi cũng không giấu ngài. Vừa nhận được tin nói phó bí thư tỉnh ủy Toàn bị tái phát bệnh tim đưa đến bệnh viện cấp cứu, nghe nói rất khó trở lại vị trí.
Y dù không nói, Vương Quốc Hoa cũng sẽ rất nhanh biết được, chuyện này căn bản không cần giữ bí mật.
Quan trọng hơn cả là chuyện này gần như không ảnh hưởng gì đến Vương Quốc Hoa, nó lại có ảnh hưởng không nhỏ tới Lục Vĩnh Hạo. Lục Vĩnh Hạo là thường vụ tỉnh ủy, vốn nhìn chằm chằm vào hai năm sau nhưng bây giờ có chuyện này cũng khiến tâm trạng Lục Vĩnh Hạo có dao động.
- Ồ, là như vậy ư.
Vương Quốc Hoa vừa nói vừa lững thững đi ra, thành viên Đảng ủy Cục công an đều đợi ở ngoài, đều cùng ân cần chào hỏi Vương Quốc Hoa.
Lúc xe đi ra ngoài, Vương Quốc Hoa rất bất ngờ thấy Ngô Hải Long đưa tay vẫy vẫy. Nghiêm Giai Ngọc dừng xe, Vương Quốc Hoa hạ cửa kính xuống, Ngô Hải Long tiến lên nói:
- Lãnh đạo, sếp chúng tôi tới muốn mời ngài đi ngồi một chút.
- Thôi, anh nói với y là oan gia nên cởi không nên kết, chuyện dừng ở đây.
Vương Quốc Hoa nói xong kéo kính lên, xe rời đi. Ngô Hải Long chạy vội về trước mặt xe Audi.
Vương Quốc Hoa không chịu xuống xe cũng là tỏ thái độ, đương nhiên thái độ này phải xem đối phương giải thích như thế nào.
Chuyến hành trình tới Tân Châu làm Nghiêm Giai Ngọc rất khó chịu. Xảy ra chuyện nên Vương Quốc Hoa quyết định về thị xã Thiết Châu. Nghiêm Giai Ngọc cũng không phải người không biết nặng nhẹ, cô biết lúc này Vương Quốc Hoa cần về đị bàn.
Chẳng qua trải qua chuyện này, Vương Quốc Hoa thật ra ý thức được cần có điểm bí mật. Nếu không sau đây Lưu Linh tới lại đến khách sạn ở nữa thì không biết có lời đồn gì truyền ra. Lời đồn đại nếu tránh được thì cũng nên tránh.
Vương Quốc Hoa còn chưa về đến địa phận thị xã thì nhận được điện của Thang Tân Hoa. Thang Tân Hoa vội vàng nói:
- Bí thư, đã xảy ra chuyện, qư xảy ra chuyện.
Vương Quốc Hoa giật mình vội vàng nói:
- Xảy ra chuyện gì?
Thang Tân Hoa nói:
- Vu Á Lệ xử lý chuyện của Nghiêm Cúc không biết làm như thế nào mà có một thằng thanh niên cầm dao đến ủy ban quận khống chế Vu Á Lệ, nói gì mà Vu Á Lệ hại hắn không lấy được vợ, muốn chết cùng Vu Á Lệ. Bây giờ cảnh sát đang giằng co, tôi vừa nhận được điện của Hướng Cảnh Hoa.
Vương Quốc Hoa dở khóc dở cười, sao có thể xảy ra chuyện này. Dập máy Vương Quốc Hoa bảo Nghiêm Giai Ngọc dừng xe.
- Để anh lái xe, trực tiếp tới qư, không biết sao mà gặp nhiều việc thế.
Xe trong tay Nghiêm Giai Ngọc chỉ đi khoảng 70, 80 cây, nhưng vào tay Vương Quốc Hoa lên đến trăm cây. Gần tiếng sau Vương Quốc Hoa xuất hiện trước trụ sở ủy ban quận Đông Hợp nhưng bị bảo vệ chặn lại.
- Làm gì vậy?
Bảo vệ rất tức giận, bây giờ có người đi vào kiểu gì cũng sẽ bị ăn mắng.
- Hướng Cảnh Hoa ở đâu, bảo y tới gặp tôi.
Vương Quốc Hoa đẩy cửa xuống xe nhìn vào trong thấy có không ít cảnh sát, trên hành lang tầng ba còn có cảnh sát cầm súng.
Vương Quốc Hoa nói làm bảo vệ sợ hãi. Thấy là bí thư thị ủy, tên bảo vệ thiếu chút nữa ngồi bệt xuống đất. y vội vàng chạy đi, không lâu sau Hướng Cảnh Hoa chạy ra, phía sau còn có mấy cán bộ khác.
- Bí thư Vương, chúng tôi không làm tốt công việc để kinh động đến ngài.
Hướng Cảnh Hoa khá cảm kích, Vương Quốc Hoa thực ra ra hoàn toàn có thể không đến. Xảy ra chuyện thì bị đen đủi chính là bí thư quận ủy. Không thấy lãnh đạo thị xã khác không có ai đến sao, ngay cả bí thư đảng ủy chính pháp Trịnh Minh cũng chỉ gọi điện tới nói sẽ điều nhân viên ở Cục công an thị xã tới giúp mà thôi.
- Xảy ra chuyện gì? Ai có thể nói rõ với tôi?
Vương Quốc Hoa không hề khách khí trực tiếp hỏi nguyên nhân.
Hướng Cảnh Hoa có chút xấu hổ quay đầu lại nhìn một chút, người khác biết ý lui lại.
- Bí thư Vương, việc này đúng là rất khó mở miệng. Đồng chí Vu Á Lệ có phương thức làm việc khá đơn giản thô bạo, còn lấy lý do là chỉ thị của ngài nên tạo thành ảnh hưởng không tốt.
Vu Á Lệ gọi điện kêu tên phó chủ tịch xã kia lên văn phòng mình mắng một trận. Mắng xong còn nói chuyện do bí thư thị ủy tự mình dặn, bảo tên phó chủ tịch xã xem rồi làm. Vấn đề là nhà thằng thanh niên kia bỏ ra 50 ngàn tiền lễ ăn hỏi, nhà Tiểu Tuyết không thể trả hết, không chừng 50 ngàn sẽ bốc hơi. Nhà thằng kia bị đả kích không nhỏ, nhà vì cô con dâu này mà gần như dốc hết tài sản, còn vay mượn không ít.
Việc này đâu ra chỗ để nói. Nhà Tiểu Tuyết không có tiền trả, thậm chí còn có ý không chịu trả, mẹ tiểu Tuyết nói gì mà có cháu gái có thể nói chuyện trước mặt bí thư thị ủy, có ý uy hiếp cậu thanh niên.
Cậu thanh niên suy nghĩ lẩn quẩn, dù sao tiền không thể lấy lại, hắn cũng không thể sống nổi. Vì thế cầm dao mò tới văn phòng chủ tịch quận. Trùng hợp Vu Á Lệ ở tại văn phòng, vừa gặp mặt cậu thanh niên đòi Vu Á Lệ trả 50 ngàn, nói trả tiền là không có chuyện gì nếu không hôm nay sẽ không xong với hắn.
Vu Á Lệ đâu coi hắn ra gì, mắng cho một trận. Cuối cùng diễn ra màn kịch này, tên thanh niên cầm dao gác lên cổ Vu Á Lệ đòi trả tiền.
Toàn bộ quận ủy, ủy ban quận bị kinh động, cảnh sát cũng tới. Mới đầu còn đáp ứng trả tiền, thả người. Thằng thanh niên không biết nghĩ gì lại đòi vợ, không cần tiền, yêu cầu lãnh đạo huyện ủy gọi Tiểu Tuyết tới tổ chức kết hôn trong văn phòng chủ tịch quận.
Tên này bây giờ đòi vợ thì huyện ủy sao có thể đáp ứng, chỉ có thể giằng co, một bên bảo người thông báo lãnh đạo cấp trên, một bên bảo người xuống làm công tác tư tưởng với người nhà tên thanh niên.
Kết quả Vương Quốc Hoa đến còn nhanh hơn, người nhà cậu thanh niên chưa tới, Vương Quốc Hoa đã tới.
Nghe xong Vương Quốc Hoa không khỏi có chút đau đầu. Vu Á Lệ này làm gì không biết. Chút chuyện nhỏ như vậy mà làm lớn đến thế.
- Bên cảnh sát nói như thế nào?
Vương Quốc Hoa hỏi, Hướng Cảnh Hoa nói:
- Chuyên gia đàm phán đang nói chuyện với cậu thanh niên, kết quả hình như không lý tưởng mấy.