Chương 81: Phòng Lâm Nghiệp Loạn Không Được
-
Quan Sách
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2258 chữ
- 2020-05-09 12:46:44
Số từ: 2252
Nguồn: Mê Truyện
Mâu thuẫn nhằm vào Mã Bộ Bình!
Trần Kinh rất nhanh chóng đã có phán đoán như vậy.
Trong đầu hắn, hình ảnh Mã Bộ Bình phờ phạc nghiêng mình đằng sau xe một cách lạ thường, lời Mã Bộ Bình nói ngày đó, bây giờ ngay cả chi tiết nhỏ nhất Trần Kinh cũng không nhớ rõ, có lẽ sự việc đã bắt đầu nổi lên từ hôm đó rồi.
Trần Kinh ở Phòng lâm nghiệp được coi như là cách xa trung tâm vòng xoáy chính trị Lễ Hà, hắn cũng không còn cách nào kịp thời nắm được hướng đi của Huyện ủy, tình hình xấu này cũng tạo nên cục diện mà trước mắt hắn trở nên bị động.
Bên ngoài bây giờ đang có rất nhiều lời đồn đại, phần lớn là truyền đi việc công nhân thâm niên của nhà máy xi măng thị trấn Dịch Chu khiếu nại, gây rối, chuyện này thật không đơn giản chút nào.
Cải cách doanh nghiệp nhà nước, nhà máy xi măng thị trấn Dịch Chu là doanh nghiệp có quy mô lớn nhất ở Lễ Hà, trong quá trình cải cách, nó đã đứng mũi chịu sào, cải cách của nhà máy xi măng thị trấn Dịch Chu chính là phát súng đầu tiên sau khi Mã Bộ Bình nhậm chức.
Lúc đó Mã Bộ Bình đã bán nhà máy xi măng cho tập đoàn xi măng Thái Thủy của Hoa Đông với giá ba mươi triệu, giá cả này đã được nhiều người dự đoán trước, trên dưới toàn huyện đều lấy phương thức thay đổi cơ cấu của nhà máy xi măng thị trấn Dịch Chu trở thành tấm gương điển hình cho phương thức thay đổi cơ cấu nhà nước và gánh nặng của chính phủ.
Nhưng chuyện này vừa bắt đầu đã ẩn chứa hiểm họa, trong đó tai họa lớn nhất chính là vấn đề sắp xếp nhân công ở nhà máy xi măng cũ, tập đoàn xi măng Thái Thủy phụ trách hai mươi phần trăm, công nhân thất nghiệp làm sao sắp xếp đây? Làm cách nào mới có thể phụ trách được? Cái gì mới gọi là phụ trách? Điều này thật khó phân định.
Mặt khác, tập đoàn xi măng Thái Thủy phụ trách hai mươi phần trăm, vậy thì tám mươi phần trăm còn lại làm sao đây?
Điều này chỉ là một trong những vấn đề, điều khiến công nhân thâm niên của Thái Thủy không hài lòng là đầu năm nay, có một số tin tức chứng minh tập đoàn Thái Thủy đã mua lại nhà máy xi măng Chu Dịch với giá ba mươi triệu, vốn là món lợi tức cho vay mà Huyện đã cho y bảo đảm.
Đồng nghĩa với việc tập đoàn Thái Thủy không tốn một đồng nào mà vẫn có được một nhà máy xi măng lớn như vậy, sau vài năm hoạt động thì lợi nhuận của nhà máy xi măng liên tục tăng cao, nhưng còn vấn đề bố trí nhân công thì vẫn chưa được giải quyết, bọn họ kiếm được một cái thau đầy bát.
Rất nhanh đã có người tỏ ra nghi ngờ về việc thay đổi cơ cấu của nhà máy xi măng, trong thành phố còn tổ chức tổ điều tra thực tế tình hình Lễ Hà, cuối cùng chuyện này giải quyết thế nào, thành phố không có ý kiến rõ ràng, từng có một khoảng thời gian tương đối dài chuyện này đã mất hút, chỉ đến gần đây, chuyện này mới đột nhiên quay lại.
Bây giờ Trần Kinh nghĩ việc thay đổi cơ cấu của nhà máy xi măng Dịch Chu có mối quan hệ gì nữa đây?
Có người phải bám lấy đuôi của Mã Bộ Bình, bắt tay vào làm từ nhà máy xi măng Dịch Chu được xem như là một ý hay, nhưng Lâm Trung Tắc thì bị bắt giam, không lẽ còn có liên quan đến việc thay đổi cơ cấu của nhà máy xi măng sao?
Thị trấn Dịch Chu là hang ổ của Mã Bộ Bình, Mã Bộ Bình bắt đầu nổi lên thật sự tại diễn đàn chính trị Lễ Hà, cũng là bắt đầu từ thị trấn Dịch Chu, năm đó Mã Bộ Bình làm Bí thư Đảng ủy của thị trấn Dịch Chu, phát triển mạnh mẽ cây bông vải, cam, giúp người dân xóa đói giảm nghèo, sau đó mới được đề bạt lên vị trí Phó chủ tịch huyện.
Nhiều năm như vậy, thị trấn Dịch Chu đều là địa phương kinh doanh trọng điểm của Mã Bộ Bình, nhưng thị trấn Dịch Chu và Phòng lâm nghiệp thì có quan hệ như thế nào?
Trần Kinh không rõ nguyên nhân trong đó, nhưng có một điểm, hắn tin rằng trong này nhất định có liên quan, không có quan hệ gì thì sự việc làm sao có thể trùng hợp đến như vậy được?
Trần Kinh mơ hồ, Phòng lâm nghiệp dường như được người khác coi là một sơ hở của Mã Bộ Bình, nếu thật sự là vậy thì vị trí của mình đúng là đang trong tình thế khó xử mà! Phòng lâm nghiệp do một Phòng đứng bên trong chốc lát trở thành trung tâm chính của vòng xoáy tranh đấu Huyện ủy, sự chuyển biến này thật sự khó mà khống chế, không thể khống chế tình hình thì không biết tình hình cuối cùng sẽ đi về hướng nào, đây là chỗ mà Trần Kinh cảm thấy buồn phiền.
...
Mông Hổ mời ăn cơm, Nghiêm Thanh tiếp khách, đợi đến chỗ đó rồi thì Trần Kinh vẫn nhìn thấy Thang Dịch Dương.
Nghiêm Thanh và Mông Hổ đều là những thân tín tuyệt đối của Phòng lâm nghiệp, trong lúc nhạy cảm như thế này thì Mông Hổ dẫn theo Thang Dịch Dương, đây thật sự là loại tín hiệu mãnh mẽ, Thang Dịch Dương là người đáng tin cậy!
Đương nhiên, ám thị này chỉ là một mặt thôi, Thang Dịch Dương ngoài đáng tin cậy ra thì quan trọng hơn đây giống như kiểu người mà Trần Kinh đang cần. Hắn cần sao? Trần Kinh và Thang Dịch Dương bắt tay nhau, rồi vỗ vai Mông Hổ, điều này cho thấy có chút thô lỗ của người đàn ông khôi ngô, suy nghĩ quả thật còn tỉ mỉ hơn cây kim, đạt tiêu chuẩn cao về hiểu được ý đồ của Trần Kinh.
Đàm Thu Lâm làm ra rất nhiều trò, trước tiên hắn làm bắt đánh bạc, khiến tôi rất bị động. Bây giờ anh em đồng hao của hắn là Lưu Quân lại đến Phòng lâm nghiệp gây sức ép, tinh thần của trên dưới toàn Phòng vốn không ổn định, cứ như vậy thì càng họa vô đơn chí!
Nghiêm Thanh nói.
Nghiêm Thanh dừng lại một chút gắp đồ ăn.
Chẳng trách Đàm Thu Lâm là một tấm thép rắn chắc, thật sự không có vấn đề gì à? Tôi thấy Trần cục, chúng tôi không thể ngồi yên không quan tâm nữa, chúng ta càng tỏ ra yếu thế thì người khác càng lên mặt, cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta sẽ bị người khác đè đầu cưỡi cổ.
Hôm nay Nghiêm Thanh nói chuyện không giống như ngày thường, ngày thường y ăn nói rất cẩn thận, hăng hái.
Y là Chủ nhiệm văn phòng của Phòng lâm nghiệp, lại nói gã là người thân cận nhất và kẻ tâm phúc của Lâm Trung Tắc. Lâm Trung Tắc sụp đổ rồi, lẽ ra y phải là người khẩn trương nhất, nhưng hôm nay Nghiêm Thanh rất thoải mái.
Có lẽ trời xanh đã an bài cho Nghiêm Thanh, Nghiêm Thanh vô tình đã sớm bước lên con tàu Trần Kinh, bây giờ con tàu cũ Phòng lâm nghiệp đã lật rồi, còn con tàu mới Trần Kinh vẫn đang thuận buồm xuôi gió. Nghiêm Thanh hà tất phải đi thương hại cho con tàu chìm kia. Bây giờ đối với gã mà nói thì quan trọng nhất là phải đảm bảo cho con tàu mới kia ra đi thuận lợi.
Cho nên, biểu hiện của Nghiêm Thanh hôm nay là vô cùng cố gắng.
Nghiêm Thanh dốc sức, Phó phòng Trần lại không hài lòng, sự tích cực của Nghiêm Thanh lại chứng minh y đang hốt hoảng, nếu trong lòng không hoảng hốt thì phải vội vàng như vậy làm gì? Từ điểm này mà nói thì tố chất của Mông Hổ đã biểu hiện ra rồi, không hổ là người từng xông pha trận chiến, thời khắc quan trọng nuôi dưỡng bản lĩnh thật không tồi.
Việc tôi bảo cậu chuẩn bị như thế nào rồi?
Phó phòng Trần hỏi Mông Hổ.
Mông Hổ cười ha hả, nói:
Đã sớm chuẩn bị tốt, mười cân nấm rừng, hai chân thịt hoẵng, đều là thứ mà trong Phòng xét xử tịch thu gì đó, nếu tiêu hủy thì thật lãng phí, lãnh đạo có thể dùng được, coi như là tận dụng triệt để vậy.
Trần Kinh cười, không nói năng gì. Gần đây Phòng di dân của tỉnh đã phái tổ điều tra đi xuống xem xét vấn đề di dân kho sách ở Bàn Sơn, dẫn đầu đoàn là trưởng phòng Vương Phượng Phi, Trần Kinh và Vương Phượng Phi không đánh không quen nhau, giao lưu bằng một ván cờ. Lần này Vương Phượng Phi đến gặp Trần Kinh cũng không thể không biểu hiện gì.
Cán bộ miền núi, muốn tặng thì sẽ tặng đặc sản, kỳ lạ hiếm có, thứ lòe loẹt trong vườn hoa của Phó phòng Trần cũng tìm không thấy, nhưng lâm sản được đào từ dưới đất lên, hắn có thể làm được.
Bữa ăn này thật tẻ nhạt, vài người đàn ông dùng bữa, cũng chỉ có thể nuốt vô được mùi vị này.
Từ đầu chí cuối Trần Kinh không nói đến sự cố gần đây của Phòng lâm nghiệp, xem ra, bây giờ tình hình thật mù mờ, lúc này đây, làm loạn chính là phạm sai lầm, mà một lỗi nhỏ xíu vậy thì cũng có thể gây ra thất bại trong gang tấc.
Đây là thứ nhất.
Thứ hai, Trần Kinh có thể để người khác thấy hắn sốt ruột, trong lòng Trần Kinh bây giờ có nôn nóng hay không? Hắn đương nhiên rất sốt ruột nhưng có sốt ruột hơn thì hắn cũng không thể để cho mấy tên cấp dưới biết được. Bản thân Trần Kinh rất hoang mang, trông chờ cấp dưới thì làm sao có thể tập trung tinh thần đây?
Một nhà hiền triết từng nói, đạo làm cán bộ, đầu tiên phải biết giả bộ. Lời nói này lúc trước Trần Kinh từng cảm thấy có phần cực đoan, nhưng đến bay giờ hắn càng ngẫm càng thấy sâu sắc, sự thật chính là có chuyện như vậy, giả vờ quả thật là một khả năng cần phải nắm vững.
Trần Kinh cần giả bộ, những lãnh đạo lớn này, cán bộ lớn càng như vậy.
Có khi bên ngoài lời đồn nổ ra khắp nơi, lãnh đạo nào đó đã xuất hiện trên tivi, xem xét công đoàn, thăm hỏi Hội liên hiệp Phụ nữ, đủ loại, đơn giản chỉ là báo bình an, bên trong nó còn cần phải giả bộ bao nhiêu nữa?
Trần Kinh im lặng bấm đốt ngón tay, trước mắt khả năng an toàn nhất của Phòng lâm nghiệp chính là văn phòng và Phòng cảnh sát kiểm lâm, ngoài ra, Trần Kinh hoàn toàn có thể khống chế phòng giám sát, phòng tài chính, hạt kiểm lâm, đội thi hành pháp luật. có thể khống chế được chúng, cũng có nghĩa là khống chế trung tâm Phòng lâm nghiệp, nắm chặt chúng trong tay, Phòng lâm nghiệp sẽ không bị loạn.
Nghĩ đến những điều này, Trần Kinh bỗng nhiên lại nghĩ đến lời nói của Lưu Quân, Lưu Quân nói nhận được tố cáo, có người phản ánh Trần Kinh lộng hành, kéo bè kết phái....
Liên tưởng đến gương mặt của Lưu Quân lúc nói chuyện, Trần Kinh lại bật cười, lộng hành thì không được rồi, nhưng mà cách nói kéo bè kết phái thật sự phải là đi tố cáo lãnh đạo, lãnh đạo không chừng cũng sẽ bị cáo trạng đó làm cho khóc không được mà cười cũng không xong.
Chỉ cần là người hoạt động trong giới chính trị thì ai không kéo bè kết phái chứ? Từ xưa đến nay thì có, trong thể chế, trên dưới không có mình, vốn dĩ là nửa bước khó đi, đó là kiến thức cơ bản, có thể lên làm lãnh đạo thì có thể không rõ kiến thức thông thường này sao?
Phòng lâm nghiệp loạn không được.
Trần Kinh âm thầm khích lệ bản thân, vừa nghĩ đến đây thì tâm trạng của hắn phút chốc tốt lên hẳn, chỉ cần Phòng lâm nghiệp không rối loạn thì hắn sẽ có một thành lũy kiên cố.
Hiện tại với tình hình này, bên ngoài sóng gió lớn, có thể nói là cảnh tàn sát khốc liệt, lúc này có thể có một thành lũy kiên cố thì có nghĩa sẽ giành chiến thắng.