Chương 2: Cuộc Chiến Bắt Đầu
-
Sát Thủ Hạng F
- joker97
- 1746 chữ
- 2019-08-31 08:03:49
Bang! Bang! Bang
"Hạng F, Vương Đông hạ gục mục ba mụ tiêu chuyển động trong vòng 6 giây, ba lần đạn đều bắn trúng hồng tâm!" - trợ lý huấn luyện cầm loa nói
"Woaaa........!! Tên đó sao tự nhiên giỏi quá vậy?" - một học viên nữ bộ dạng đầy ngưỡng mộ Vương Đông
Vương Đông sau khi được thăng lên cấp SSSS, mật danh E.K, hắn được mọi người gọi là Tay Súng Huyền Thoại. Cái mật danh E.K cũng là xuất phát từ khả năng dùng súng của cậu, nó là viết tắt của Eyes King (mắt vua). Vừa rồi Vương Đông bắn còn chẳng cần ngắm, chỉ là liếc qua một cái, bắn ba viên, trúng cả ba cái hồng tâm.
Tiểu Linh bản thân là huấn luyện viên trưởng, lại là người được mệnh danh là thiên tài trong giới sát thủ nhưng với trình độ hiện tại của cô bắn tùy ý ba viên trúng ba cái hồng tâm đang chuyển động là điều không thể chứ đừng nói đến chỉ trong sáu giây. Tiểu Linh chau mày "Cậu ta chỉ là hạng F vậy mà tại sao lại có thể làm được điều mà ngay cả hạng SS như mình cũng không làm được? Để làm được như vậy chỉ có thể là hạng BOSS. Không thể nào, hạng BOSS hiện tại trên thế giới chỉ có năm người nhưng tất cả mình đều đã gặp qua hoàn toàn không có trông giống với cậu ta, hơn nữa cũng không có thông báo gì nói sẽ có thêm một hạng BOSS.
"Huấn luyện trưởng! Hội đồng vừa mới thông báo tới" - một binh sĩ báo cáo
"Thông báo gì?" - Tiểu Linh hỏi
"Hạng BOSS William, mật danh K đã chết. Người giết được hạng BOSS William là Từ Vy Vy sẽ lên hạng BOSS" - binh sĩ báo cáo
"Cái gì? Hạng BOSS bị giết sao?" - Tiểu Linh một phen kinh ngạc
"Còn nữa, theo như lệnh của hạng BOSS Từ Vy Vy, mật danh D là hạ cấp Đường Tiểu Linh xuống thành hạng F, đồng thời cách chức huấn luyện trưởng, giáng xuống thành học viên. xét theo tuổi tác để phân phó. Như vậy, theo lệnh của D đại nhân, Đường Tiểu Linh cô sẽ giáng xuống hạng F và phân vào lớp tân binh F-3." - binh sĩ nói
"Cái gì? Thật là vô lý!!!" - Đường Tiểu Linh hét lên tức giận
"Tân binh, em không được phép hét vào mặt huấn luyện viên của mình như vậy. Mau chóng thu dọn đồ đạc rồi đến khu vực lớp mình cắm trại, đêm nay đến lượt em và Vương Đông đi tuần đấy." - binh sĩ lạnh nhạt nói
Đường Tiểu Linh tuy rằng trong lòng không phục nhưng bản thân cũng chỉ biết đi thu dọn đồ đạc dọn đến khu vực lớp F-3 của cô cắm trại. Thấy Đường Tiểu Linh mặc đồng phục học viên mang theo một đống hành lý đi tới, cả khu cắm trại của lớp F-3 thi nhau bàn tán. Đường Tiểu Linh lúc này cảm thấy thật nhục nhã, cô cúi gằm mặt đi đến một cái lều vải mà cô được chỉ định.
"Em sao vậy? Bị giáng xuống tận hạng F?" - Vương Đông đứng sau lưng hỏi
"Tôi cũng đang muốn biết đây. Cách đây một giờ đồng hồ tôi nhận được thông báo từ hội đồng, bọn họ nói một hạng BOSS mới có mật danh D, cái người mật danh D đó không biết tôi đã đắc tội gì với cô ta mà cô ta tước đi mọi thứ tôi có, đá tôi quay trở về điểm xuất phát." - Tiểu Linh trả lời
"Từ Vy Vy? Không lẽ cô ta cũng giống như mình quay về quá khứ?", Vương Đông sắc mặt đại biến, hắn vốn định sau khi trở về đất liền sẽ hạ gục một hạng SSSS để có chút quyền lực nhưng nào ngờ Từ Vy Vy lại đi trước hắn một bước. Vương Đông trong lòng linh cảm có chuyện không hay sắp xảy đến, nhưng cũng may hôm nay hắn và Tiểu Linh đi tuần tra, một hạng BOSS một hạng SS đi tuần thì còn gì phải lo.
"Thế là chúng ta lại được ở cùng nhau rồi vợ à", Vương Đông trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng. Sau khi sắp xếp xong hành lý, Tiểu Linh bắt đầu ban hành nội quy
"Điều thứ nhất, cấm ngươi không được chạm vào ta!"
"Giống như hôm qua ý hả?" - hắn cười
"Đúng vậy!" - cô đỏ mặt
"Em đáng yêu thật đấy" - hắn cười
"Im đi!" - Tiểu Linh đỏ mặt mắng
"Điều thứ hai là mọi bữa ăn sẽ đều là do ngươi chuẩn bị. Điều thứ ba, ngươi phải giặt quần áo...............blo..bla......."
"Hửm? Thật đúng là bà xã của anh", Vương Đông nghe xong mấy điều luật này của Tiểu Linh liền phì cười. Đường Tiểu Linh không biết làm việc nhà cũng không biết chăm con, bình thường những việc như giặt giũ, nấu cơm, chăm con, toàn bộ đều là do Vương Đông làm. Tiểu Linh hiện tại đang đọc đến điều luật thứ bao nhiêu Vương Đông cũng chẳng biết nữa, hắn nãy giờ chỉ ngắm nhìn cô mà thôi. Vương Đông nhìn đồng hồ thấy hiện tại đã đến thời gian đi nhận nguyên liệu để làm bữa trưa, hắn cắt lời
"Được rồi. Em chỉ cần yêu anh thôi, mọi thứ cứ để cho anh!"
Vương Đông nháy mắt một cái rồi cười, hắn vớ lấy cái áo khoác rồi đứng dậy đi ra ngoài. "Vừa rồi là sao vậy? Sao tim mình đập nhanh như vậy? Không được! Hắn chỉ là một tên hạng F, mình nhất định sẽ không thích một tên có thứ hạng thấp hơn mình!", nghĩ rồi Tiểu Linh xoay người ném quyển sổ trong tay vào gáy Vương Đông, Vương Đông quay lại thấy Tiểu Linh khuôn mặt đỏ như trái cà chua chín liền phì cười.
"Vương Đông! Ta sẽ giết ngươi!" - Tiểu Linh hét lên
Trời đã bắt đầu tối dần, Vương Đông trên người trang bị hai khẩu súng lục, vai đeo khẩu M4A1 có lắp giảm thanh và ống ngắm đêm, sau lưng đeo một cái ba lô đầy đạn. Tại trường Black, cái gì cũng thiếu chứ đạn và vũ khí thì có thừa, học viên đi tuần tra có thể mang theo bất kỳ loại vũ khí nào tùy ý, mang theo bao nhiêu đạn cũng được, nhưng kết thúc tuần tra phải đem trả lại.
Trường Black là một ngôi trường đào tạo sát thủ nên vũ khí của bọn họ chủ yếu là tiểu liên và súng lục. Vương Đông linh cảm đêm nay có biến nên trang bị từ đầu đến chân vô cùng kỹ càng, ngoài những băng đạn cài ở hông và cất trong ba lô, hắn còn giấu vài băng đạn buộc ở cổ chân, gót chân mỗi cái giấu một con dao bấm. Thấy Vương Đông trang bị kỹ như vậy, Tiểu Linh cười
"Chỉ là đi tuần thôi mà, có cần sợ tới mức mang theo cả một đống đạn dược, trang bị từ đầu đến chân thế không?"
Tiểu Linh trong lòng tất nhiên nghĩ vì Vương Đông cảm thấy sợ nên mới trang bị nhiều như vậy, với lại sát thủ chuyên nghiệp thì chỉ cần hai khẩu súng lục, một con dao là ổn. Vương Đông tất nhiên cũng hiểu những gì Tiểu Linh đang nghĩ nhưng Vương Đông đây là đang trang bị để chống lại cả một trung đoàn. Muốn đối đầu với số đông thì đạn dược là điều tất yếu, trên chiến trường sẽ không có cái thể loại giống phim hành động như bắn chết kẻ địch rồi chạy lên nhặt súng của địch bắn tiếp. Điều tất yếu khi chiến đấu với số đông là cố gắng xả thật nhiều đạn, giết thật nhiều người, di chuyển liên tục để không bị bao vây. Nếu như giống như trong phim đang bắn hết đạn, chạy lên nhặt súng của địch thì chỉ trong chớp mắt đã bị bao vây.
Dám đối mặt với sát thủ thì chắc hẳn phải là sát thủ, sát thủ của mặt tối thế giới không dễ ăn như trong phim hành động. Vương Đông trang bị hoàn tất, hắn lấy ra từ trong đống hành lý một cái áo chống đạn rồi đưa cho Tiểu Linh
"Cái này trước khi tới đây mẹ anh đã mua cho anh, hôm nay em có thể mặc nó không?"- Vương Đông bộ dạng nghiêm túc
"Cái gì? Tại sao tôi lại phải mặc nó?" - Tiểu Linh đỏ mặt quát
"Chỉ là anh lo cho em"
Vương Đông nhớ lại cảnh tượng khi hắn vừa mới chạy lên tầng thượng của tòa nhà hội đồng sát thủ, cũng là lúc thấy Tiểu Linh bị bắn chết. Vương Đông và Tiểu Linh hiện tại vẫn chưa có thân thiết tới mức cô sẽ nghe lời hắn, hắn cũng hiểu điều đó nên đối với yêu cầu này cũng không hy vọng quá nhiều. Tiểu Linh thở dài một cái
"Được rồi, nếu cậu đã có lòng thì tôi sẽ mặc nó!"
Sau khi trang bị hòa tất, Vương Đông cùng Tiểu Linh bắt đầu đi tuần. Hòn đảo này vốn cũng không quá lớn nhưng mỗi tối đều có hơn một trăm học viên chia nhau đi tuần tra, đây cũng được xem như một phần của huấn luyện. Vương Đông cùng Tiểu Linh vừa mới đi được không xa thì từ khu vực trại huấn luyện một tiếng nổ vang lên, tiếp đó là những tiếng súng.
Tiểu Linh mặt biến sắc vội vàng hướng phía trung tâm chạy đến. Vương Đông cười
"Được rồi, vậy thì để anh chăm sóc các chú vậy!"
Xung quanh đảo có hơn năm mươi cái ca nô nhỏ trở lính tiến vào hòn đảo. "Chíu....chíu.....chíu....", những tiếng súng giảm thanh vang lên, trên một cái ca nô nhỏ, từng người một bị bắn xuyên sọ. Một cái ca nô, hai cái, rồi ba cái bị tiêu diệt, bất quá vẫn có quá nhiều quân tràn lên trên đảo. Vương Đông vị trí đã bị phát hiện, hơn ba mươi sát thủ hướng vị trí của hắn mà tới.
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn