• 345

Chương 445: Trận Chiến Không Cách Nào Tránh Khỏi (3)


Số từ: 2343
Tàng Thư Viện
Trời sao tối đen trong khoảnh khắc này đã bị đốt sáng lên.
Vô số chùm tia laser hình thành lưới hỏa lực dày đặc màu đỏ, che kín trời kín đất bắn về phía mấy sinh vật bất minh đó. Rất khó hình dung sự hoành tráng của một màn trước mắt này. Chùm sáng của thiết bị bắn tia laser là chùm tia laser màu đỏ nhạt, tần số bắn của mỗi thiết bị này ước khoảng một trăm hai mươi lần mỗi giây.
Trong vài giây ngắn ngủi, chùm tia sáng đếm được cả ngàn vạn mạnh mẽ xé nát không gian không hề xem là nhỏ hẹp này!
Mấy chùm tia laser này đan xen ngang dọc giống như một cái rây tinh mịn, chụp về phía mấy sinh vật bất minh đang lao tới trước mặt đó.
Thông thường mà nói, chùm tia laser sáng nhưng không hề chói mắt, song trên màn hình hoàn toàn trắng xóa, làm mắt người ta đau nhói!
Uy lực khổng lồ mà mấy thiết bị bắn tia laser này phát ra làm cho mọi người trong phòng hội nghị đều bị dọa chết khiếp.
Diệp Trùng có chút ngạc nhiên nhìn màn hình hoàn toàn sáng tới không một chấm đỏ ở trước mắt, tuy phương án này là hắn và Mục Thương cùng vạch ra, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn vượt xa ý liệu của hắn. Đối với mấy thiết bị bắn tia laser này, hắn thật ra không hề ôm bao nhiêu hy vọng.
Phát minh thiết bị bắn tia laser đã có rất nhiều năm, nhưng loại vũ khí này chưa từng trở thành chủ lực của chiến tranh. Tính di động của nó gần như là không, độ chính xác khóa chốt mục tiêu thấp, tiêu hao tấm năng lượng lớn, uy lực bình thường, vân vân. Chính những đặc tính này, nó chưa từng tiến vào trong những vũ khí chính. So ra, độ chính xác xạ kích của mấy quang giáp loại đánh xa đó còn cao hơn thiết bị bắn tia laser nhiều.
Đương nhiên, một điểm quan trọng nhất, vô luận là năm thiên hà lớn, hay là thiên hà Hà Việt, đã có rất nhiều năm không xảy ra chiến tranh quy mô lớn thật sự.
Điều Diệp Trùng không ngờ tới là, chính là vì việc sử dụng tính sáng tạo đối với thiết bị bắn tia laser của bọn họ đã làm cho mấy thứ nhỏ bé đã bị người ta xem thường rất lâu này lại một lần nữa nhận được sự coi trọng của mọi người. Cho dù nó có nhiều khuyết điểm như vậy, nhưng nó có một ưu thế không gì so sánh được, đó chính là giá rẻ.
Tang Phổ càng trố mắt ra, trên màn hình cái gì cũng nhìn không thấy, điều này kêu hắn làm sao tiến hành chỉ huy?
Trong phòng hội nghị lập tức loạn cào cào cả lên.
Giống như phòng hội nghị, quang mang chói mắt đột nhiên sáng lên này cũng truyền tới các ngóc ngách của thiên hà Hà Việt. Rất nhiều người bất ngờ không kịp đề phòng, hai mắt bị kích thích. Thất thanh kêu thét lên, vội vàng nhắm mắt lại, một vài người có năng lực chịu đựng tâm lý tệ liền biến đổi sắc mặt.
So với mấy người Tang Phổ, sự hoảng sợ đám dân chúng vẫn luôn chú ý tiết mục truyền hình trực tiếp này phải chịu càng nặng hơn, bọn họ căn bản không có chuẩn bị tâm lý.
Cả thiên hà Hà Việt đều nhốn nháo.
Mà tiếng kêu của ký giả đó càng truyền đi khắp cả thiên hà Hà Việt. Nhưng ký giả này lại biểu hiện ra tố chất nghề nghiệp và kinh nghiệm cực kỳ phong phú. Hắn dứt khoát mau chóng đổi ống kính lọc sáng. Loại ống kính chuyên dùng phỏng vấn này thông thường mà nói, cực ít được sử dụng. Nó chỉ thích hợp dùng trong một vài trường hợp đặc biệt, thí dụ như bây giờ.
Nhưng cũng đúng ngay lúc này, dân chúng vừa rồi bị ánh sáng làm lóa mắt đã gần như khôi phục lại.
Khi bọn họ vừa mở mắt, thì nhìn thấy một cảnh tượng hoành tráng bọn họ cả đời khó quên!
Do nguyên nhân sử dụng ống kính lọc sáng, trên cả màn hình đều xanh biếc. Nhưng chính trên màn hình màu xanh biếc này, vô số tia sáng màu lục sáng thẳng tắp đan xen ngang dọc. Trên cả màn hình đều giăng đầy mấy đường thẳng màu xanh lá sáng này, mấy đường sáng này hiện ở đây, mất ở kia, nhưng số lượng chùm tia laser trên màn hình càng lúc càng nhiều.
Mọi người đều ngơ ngẩn.
Cả thiên hà Hà Việt, vô luận là quán rượu, hay là quảng trường trung tâm thương nghiệp đều chỉ là tiết mục trực tiếp đang phát sóng trên màn hình này. Đám đông ở trước màn hình đó lúc này đây không có ai là ngoại lệ, đều lâm vào trong yên lặng, không chút tiếng động.
Thiết bị bắn tia laser tiêu hao năng lượng cực kỳ lớn, đặc biệt là dưới tình huống bắn với tốc độ cao thế này. Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao thiết bị bắn tia laser không được mọi người coi trọng. Nó không cách nào duy trì áp chế kẻ địch.
Năm phút! Dưới tình huống hỏa lực tối đa, tấm năng lượng bố trí của bản thân thiết bị bắn tia laser chỉ có thể bắn được năm phút.
Sau năm phút, màn hình phòng hội nghị cuối cùng đã tối trở lại. Trong ứng biến vừa rồi, Diệp Trùng và quân đoàn Tang gia của hắn vẫn bộc lộ ra căn bệnh thiếu kinh nghiệm, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới ống kính lọc sáng.
Chùm tia laser có thể lưu lại ba giây trong mắt con người.
Màn hình sáng loáng giống như một chùm tia laser khổng lồ, sau khi để lại cho mọi người sự kinh diễm ngắn ngủi, rồi biến mất trong vũ trụ mênh mông.
Mấy người Diệp Trùng cuối cùng đã có thể nhìn rõ tình hình trước mắt.
Im ắng! Trong phòng hội nghị im lặng như tờ, yên tĩnh tới mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Biểu tình của mọi người đặc sắc vô cùng. Mỗi người đều mở to miệng, vẻ mặt ngơ ngáo ngẩng mặt đối diện màn hình. Nhưng rất mau, rất nhiều người có phản ứng lại, quay mặt đi, trong mắt lộ ra vài phần không nỡ. Mà càng có nhiều người hơn lại không kiềm chế được mà hít một hơi khí lạnh, trong cả phòng hội nghị lại một lần nữa vang lên tiếng hít thở chỉnh tề.
Cảnh tượng ống kính tiền tuyến truyền về quả thật có chút thảm không nỡ nhìn, ngay cả mấy tên cuồng chiến đấu có lòng dạ sắt đá Tang tộc đó cũng có chút không nhịn được, từ đó cũng có thể tượng tượng được năm phút ngắn ngủi vừa rồi thảm khốc tới bực nào!
Thi thể, thịt vụn, mảnh tay chân, nội tạng của sinh vật bất minh trôi nổi trong vũ trụ có thể thấy được ở mọi nơi. Trên mỗi thi thể sinh vật bất minh đều không chỉ có vết thương ở một chỗ, mà gần như đều là trăm ngàn lổ hổng như nhau, rất khó tìm thấy thi thể khá hoàn chỉnh. Điều này cũng mang tới cho mấy người Diệp Trùng phiền phức rất lớn, bọn họ đều rất khó mà biết được hình dáng hoàn chỉnh của mấy sinh vật bất minh này.
Một đợt công kích vừa rồi quả thật là quá mãnh liệt! Diệp Trùng tin rằng cho dù là Mục Thương, nếu như dưới hỏa lực giống như vừa rồi cũng không cách nào còn sống. Trên thực tế, hắn không tin một cái quang giáp có thể dưới sự bao phủ của hỏa lực thế này mà còn sống. Sự bao phủ của hỏa lực dày đặc thế này, Diệp Trùng cho rằng so với pháo của chiến hạm, uy hiếp càng lớn hơn, đặc biệt là đơn vị tác chiến cỡ nhỏ như đối với quang giáp thế này.
Trong lòng Diệp Trùng thầm cảnh giác, sau này nếu như phát hiện vành đai hỏa lực do thiết bị bắn tia laser tạo thành, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất bỏ trốn.
Diệp Trùng không hề biết, thảm trạng ở chỗ này được truyền một cách chân thật tới mỗi một góc của thiên hà Hà Việt. Thiên hà Hà Việt tay các nơi xung đột không ngừng, nhưng trước giờ chỉ là xung đột trong phạm vi nhỏ, chưa từng xảy ra xung đột quân sự quy mô lớn. Đối với hầu hết người bình thường, cuộc sống là hòa bình, bọn họ nào từng thấy qua chiến tranh thảm liệt thế này? Ngay cả mấy người Tang tộc cũng cảm thấy có chiến trường có vài phần bất nhẫn, lẽ nào năng lực chịu đựng tâm lý của bọn họ có thể chấp nhận được chứ?
Mấy thứ khủng bố thịt vụn, nội tạng, tàn chi này có thể thấy khắp nơi ở chỗ này, mà ký giả ở tiền tuyến đó cũng lớn gan vô cùng, ghi lại mấy thứ này một cách chuyên nghiệp.
Mỗi người trước màn hình đều sắc mặt trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ sâu sắc.
Ọe! Cuối cùng đã có người nhịn không được nôn ra. Mà đây cũng giống như một mồi lửa, mau chóng lan ra trong đám đông. Tiếng nôn mửa liên tục vang lên không ngừng, không ngừng có người gập eo lại, liều mạng nôn mửa.
Tiếng nôn mửa, tiếng khóc của trẻ con, tiếng chửi rủa, vang lên một cách vô thức. Mấy âm thanh này xen lẫn vào nhau, sự khủng hoảng mau chóng lan ra trong đám đông. Phảng phất như trong giờ phút này, ngày tận thế đã tới rồi!
Độ nổi tiếng của Diệp Trùng và quân đoàn Tang tộc trong một ngày này mau chóng tăng vọt. Mà thứ chủ yếu nhất bao hàm trong sự nổi tiếng này lại rành rành là hung danh! Điều này cũng làm cho trong khoảng thời gian khá dài, hạm đội hoặc sư sĩ đoàn bình thường, khi gặp phải Diệp Trùng và quân đoàn Tang tộc của hắn, ai nấy đều hoảng sợ né tránh đi đường vòng.
Nhưng vô luận là đối với Diệp Trùng hay là mấy người Tang tộc, bọn họ hoàn toàn không để ý mình có hung danh hay không.
Vừa tổng kết trong lòng, Diệp Trùng vừa mau chóng quét trên màn hình.
Quả nhiên, Diệp Trùng tuy sắc mặt như thường, nhưng trong lòng thầm hoảng sợ. Hắn đã phát hiện Giáp xác ngạc trùng trong đám sinh vật bất minh này. Nhưng chủng loại sinh vật bất minh xuất hiện lần này phong phú hơn lần hắn và Nhuế Băng gặp được ở thông đạo tự do lần trước rất nhiều. Có rất nhiều sinh vật bất minh hắn chưa từng thấy.
Đáng tiếc mấy sinh vật bất minh này đã khó mà phân biệt.
Ánh mắt Diệp Trùng rơi trên đám sương màu đỏ tím u tối khổng lồ trên màn hình đó. Thể tích đám sương này to lớn vô bì, vô luận nhìn từ góc độ nào, nó đều che phủ cả bối cảnh của màn hình.
Săm soi đám khí màu tím này, ánh mắt Diệp Trùng sắc bén, hắn phảng phất muốn nhìn xuyên qua đám sương này.
Khóe mắt hắn đột nhiên giật giật, thân thể đột nhiên hơi nghiêng tới trước, ánh mắt càng trở nên sắc bén, sắc mặt trở nên ngưng trọng vài phần. Hắn cứ như vậy không hề động đậy, nhìn chằm chằm đám khí màu tím này.
Người khác trong phòng hội nghị không hề chú ý tới sự thay đổi thần sắc của Diệp Trùng, mọi người sau khi trải qua sự kinh ngạc lúc đầu, bây giờ đều đang hưng phấn dạt dào đàm luận trận chiến ngắn ngủi vừa rồi đó. Mọi người đều đang thảo luận sôi nổi mấy thiết bị bắn tia laser mang lại cho bọn họ sự kinh hỉ vô hạn đó. Một màn vừa rồi đó với cái nhìn của bọn họ, rõ ràng là không gì sánh được! Đây cũng là trận chiến quy mô lớn đầu tiên bọn họ thật sự nhìn thấy, loại phương thức chiến đấu này bọn họ lúc trước hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được, nó lật đổ lý giải đối với chiến đấu trong đầu bọn họ.
Mấy người Tang tộc là chiến sĩ trời sinh, bọn họ ai nấy đều có tố dưỡng chiến đấu cực cao. Tuy mức độ quen thuộc với vũ khí bình thường, bọn họ thậm chí không sao so sánh được với sư sĩ bình thường của thiên hà Hà Việt, nhưng bọn họ đối với lý giải của chiến đấu lại vượt xa mấy tên được gọi là tinh anh đó.
Trận chiến này vô nghi là đã mở ra cho bọn họ một cánh cửa mới. Bọn họ giống Diệp Trùng, đối với chiến đấu có sự mẫn cảm trời sinh.
Diệp Trùng lúc này lại đang giao lưu với Mục Thương.
- Mục, nó có phải là vẫn biến lớn?
- Đúng, tốc độ bành trướng của nó trở nên nhanh, so với vừa rồi đã tăng thêm năm mươi sáu phần trăm. Mục Thương đưa ra số liệu tường tận.
Trái tim Diệp Trùng bỗng run rẩy!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Sư Sĩ Truyền Thuyết.