• 1,830

Chương 39: KHÔNG THỂ CÓ CHUYỆN TẤT CẢ ĐỀU HOA MẮT


Giang Chấp vừa rồi bị Thẩm Dao ôm chặt, suýt chút nữa không thở nổi, khó khăn lắm mới thoát ra được, đang cố gắng điều chỉnh nhịp 8thở thì Thẩm Dao đã một lần nữa lao về phía anh trong lúc Tiêu Dã chưa kịp ngăn cản.

Giang Chấp lùi về sau một bước, ngón3 tay của Thẩm Dao lướt qua vạt áo của anh rồi rơi xuống, cô ấy không được như ý nguyện.


Cô đã nhìn thấy gì?
Anh kịp thờ9i hỏi.
Thịnh Đường thầm nghĩ: Làm sao để luyện được chất giọng khiến người rung động như thế nhỉ?
Giang Chấp không hiểu ý của Thẩm Dao:
Điệu múa Hồ Toàn trên bích họa ư?

Điệu múa Hồ Toàn là một loại múa được lan truyền từ Tây Vực qua tới Trung Nguyên, tiết tấu nhanh và tươi sáng, nhiều động tác xoay tròn. Có thể nói là múa gấp như gió, nên được đặt tên là múa Hồ Toàn. Điệu múa Hồ Toàn thịnh hành vào đời Đường, bởi vậy trên các bức bích họa đời Đường cũng sẽ xuất hiện điệu múa này.
Trong bài trường thi
Hồ Toàn Vũ
, Bạch Cư Dị có viết: Vũ nữ múa Hồ Toàn, lòng đàn hát, tay múa dùi/ Đàn trống vang dội tay giơ lên/ Như bụi cỏ xoay tròn trong mưa tuyết…

Tôi đã nhìn thấy vũ nữ múa Hồ Toàn trên bích họa.
Thẩm Dao khoanh hai cánh tay lại xoa xoa từ trên xuống dưới. Luồng gió lạnh xuất hiện từ lúc bước vào hang dường như đến giờ vẫn chưa tan hết:
Vũ nữ cử động, vũ nữ nhảy múa, thật sự đang nhảy múa…

Thịnh Đường nghe xong thấy lạ vô cùng:
Ý của cô là, điệu múa Hồ Toàn cũng sống dậy giống như Thiên Nữ mà Kỳ Dư nói?

Thẩm Dao biết ý không tiếp tục nhào tới nữa rồi vòng hai tay khoanh trước ngực để che giấu sự gượng gạo sau màn vồ6 hụt ban nãy. Thịnh Đường dịch chuyển tới ghế lái, thò đầu ra hóng chuyện vui, trong khoảnh khắc bỗng thương cảm thay cho Thẩm Da5o. Cô đang cân nhắc xem liệu có cần tranh thủ một khoảng thời gian nào đó để nói chuyện với Thẩm Dao về khuynh hướng giới tính của Giang Chấp hay không. Dù sao cũng là một cô gái như hoa như ngọc, cứ yêu đơn phương như vậy cũng không hay cho lắm.
Có lẽ sau khi trải qua một màn giằng co như vừa rồi, cảm giác căng thẳng cũng đã bay mất bảy, tám phần. Lúc cất giọng kể, cảm xúc của Thẩm Dao đã ổn định hơn nhiều.

Điệu múa Hồ Toàn.
Cô ấy cất giọng yếu đuối, khiến người ta xót xa.
Thẩm Dao lắc đầu, trông biểu cảm có vẻ rất căng thẳng:
Vũ nữ đang múa điệu vũ Hồ Toàn, nhưng lại không giống điệu Hồ Toàn. Bây giờ tôi nghĩ lại, cảm thấy giống với điệu múa Lục Yêu hơn.



Điệu múa Hồ Toàn và điệu múa Lục Yêu có sự khác biệt rất lớn, sao có thể nhìn nhầm được chứ?
Thịnh Đường gạn hỏi.

Điệu múa Lục Yêu (六幺) cũng là một loại múa thịnh hành vào đời Đường, thuộc về kiểu múa mềm mại, tên gọi của nó còn có một cách viết khác cùng phiên âm là 绿腰 (Lục Yêu). Có câu
Phấp phới như cánh hạc, uyển chuyển như thần long
chính là để miêu tả về điệu Lục Yêu này.

Thẩm Dao lắc đầu:
Tôi không thể nói chắc chắn, lúc đó nhìn thấy vũ nữ Hồ Toàn nhảy múa trong bích họa, đầu óc tôi đã hoàn toàn trống rỗng rồi…
Nói tới đây, cô ấy tiến lên nắm chặt lấy tay của Giang Chấp, giọng nói lại trở nên gấp rút:
Bác sỹ Giang, anh bảo có phải trong hang thật sự có thứ gì đó không. Nếu chỉ mình tôi hoa mắt thì còn có thể là ngẫu nhiên, nhưng đâu thể nào tất cả mọi người đều hoa mắt?


Nhất định có gì đó, đương nhiên không thể có chuyện tất cả đều hoa mắt. Về điểm này, Giang Chấp rất chắc chắn.

Có điều tay của anh…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.