Chương 601: ĐỀU LÀ BÁU VẬT CỦA TÔI
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 1328 chữ
- 2022-02-19 03:23:08
Ai mà ngờ một tấm bản dập sao chép được Thịnh Đường bán đại với giá năm nghìn tệ, sau nhiều năm lại ẩn chứa nhiều bí mật như thế. Há 8ai ngờ một tờ giấy tầm thường lại liên quan tới hang số 0.
Từng là người tiêu tiền như rác, tất nhiên Tiêu Dã cũng muốn xem 3kỹ càng. Sau khi bước tới gần, anh túm Thịnh Đường như túm gà con sang một bên, tư thế chẳng khác gì cô vừa nãy, gần như vểnh mông l9ên trời.
Sau khi nhìn thấy loạt nhạc cụ Thẩm Dao vừa kể, cuối cùng nói với vẻ phấn khích.
Shakuhachi, quả nhiên là Shakuhac6hi.
Thịnh Đường ngồi cạnh bĩu môi, giơ chân đá anh một cái.
Máy lặp lại.
Tiêu Dã cũng mặc cho cô đá mình cũng khô5ng nhúc nhích, mãi tới khi Giang Chấp lên tiếng nhắc nhở.
Cẩn thận vật ký sinh trên đó.
Lời này khiến cho Tiêu Dã né ra xa, tuy Thẩm Dao không nỡ nhưng cô thật sự không muốn đụng vào mấy thứ không rõ kia nên cũng nhích ra xa.
Giang Chấp đang xem điện thoại…
Tiêu Dã.
... Vẫn có sóng à?
Giang Chấp nhướng mắt nhìn anh như nhìn một đứa ngốc, bước tới ngồi chính giữa bọn họ, để điện thoại xuống đất, mở hình chụp lên.
Tiêu Dã khó hiểu.
Có ý gì? Chẳng lẽ cậu đang nghi ngờ vẫn còn một bức bích họa khác sao? Không thể nào, hang bên kia ít bích họa, cũng không có bản đồ sao mà.
Giang Chấp lắc đầu.
Suy nghĩ vừa nãy bất thình lình nảy ra.
Đoạn anh đứng dậy lùi lại vài bước để quan sát tổng thể bản đồ sao trên mái vòm và vách núi. Thịnh Đường đứng dậy ở góc chéo, soi đèn lên đó quan sát.
Từ góc độ của Giang Chấp thì Thịnh Đường như hòa làm một với bầu trời.
Anh nhìn một lúc, bỗng nói.
Nếu đó là hiệu ứng gương thì sao?
Thịnh Đường nương theo ánh sáng đánh giá một vòng, sau lại nghĩ tới nội dung của bản phác thảo, ừm một tiếng rồi nói.
Đúng thế thật.
Thẩm Dao ngồi bên cạnh Thịnh Đường, vẫn nhìn chăm chú vách tường cũng thốt lên.
Không đúng thật.
Cả ba người đồng loạt nhìn sang Giang Chấp.
Mấy chỗ khác cũng như thế.
Tiêu Dã chợt hiểu ra, bèn làm theo Giang Chấp dọn sạch mặt đất.
Tuy Thịnh Đường và Thẩm Dao ngạc nhiên, nhưng một câu
hiệu ứng gương
của Giang Chấp quả thật có tác dụng, hai người vội lùi tới góc gần nhất, dọn dẹp cột đá.
Thẩm Dao thầm than một tiếng.
Thịnh Đường phản ứng nhanh, lập tức soi đèn tới bên chân Giang Chấp thì thấy Giang Chấp đeo găng tay quét một mảnh, khiến hình dáng thật sự bên dưới lộ ra.
Anh lại lùi ra sau vài bước làm như trên, mặt đất cũng lộ ra hoa văn sau khi dọn sạch sẽ.
Một câu nói khiến ba người còn lại sững sờ.
Giang Chấp không buồn giải thích với mọi người, anh tắt đèn pin trong tay rồi quỳ một chân xuống, cẩn thận gạt cát dưới chân sang một bên.
Động tác này khiến họ mới nhận ra, thứ dưới chân họ nào phải là cát? Những vật ký sinh kia trộn lẫn với cát rải đầy đất, sau khi bị gạt ra thì có dấu hiệu hoạt động, nhất thời cả mặt đất như đang nhúc nhích.
Cách xa ra thì có thể thấy rõ vấn đề khi nhìn ngắm xung quanh.
Chợt Tiêu Dã tỏ vẻ nghi ngờ.
Không đúng.
Sau đó lại im lặng.
Anh vẫn còn oán giận Tiết Cố Tiên vì anh hiểu rất rõ tính ông ấy. Trong suy nghĩ của ông, không gì có thể sánh bằng một bức bích họa. Ông xem hang động là nhà, chú trọng hiệu suất làm việc. Vì thế Giang Chấp cảm thấy với tính tình của Tiết Cố Tiên, hẳn sẽ không làm chuyện vô ích.
Chỉ vẽ bản đồ sao ư? Còn chưa vẽ xong, chẳng thể tính là mô phỏng kìa.
Cho nên, ý đồ trong bản phác thảo của Tiết Cố Tiên tuyệt đối không phải là bản ghi chép đơn thuần.
Chẳng mấy chốc, dưới đất đã được dọn sơ sơ.
Ngay khi chiếu đèn vào, bốn người đều hít sâu một hơi.
Bản đồ sao này không chỉ phân bố trên mái vòm, ba bức tường mà trên đất cũng có vẽ bản đồ sao.
Hơn nữa…
Thịnh Đường chỉ vào màn hình điện thoại.
Hình như điểm nối tiếp giữa hai bản cũng ngược với hướng trong hang động nhỉ?
Cô khoanh tròn vị trí tiếp nối.
Thẩm Dao đứng dậy, soi đèn lên một chỗ có chấm sao trên tường đá.
Chắc là chỗ này, bên cạnh chính là Phi Thiên và cảnh yên vui, độ dài bản dập có hạn, cho nên lấy cảnh yên vui Phi Thiên làm nội dung chính. Vấn đề là điểm nối tiếp của Phi Thiên trên bích họa lại trở nên quái lạ trong bản phác thảo.
Giang Chấp nhìn chằm chằm vào chỗ đó trên bích họa hồi lâu, ngẫm nghĩ rồi nói.
Nếu như những gĩ trong bản phác thảo không phải bức chúng ta đang nhìn thấy thì sao?
Hai người Thịnh Đường, Thẩm Dao sửng sốt.
Đấy là hình chụp khi ghép bản dập và bản phác thảo của Tiết Phạn lại với nhau.
Nhìn đi, nhìn đi.
Tiêu Dã vô vùng kích động, nghiêng người về phía trước, di chuyển ngón trỏ và ngón giữa để phóng to bức ảnh.
Vây giờ chúng ta có thể xác định, điểm đen nối tiếp bản dập và bản phác là ngôi sao đúng không?
Tất cả mọi người đều không phản đối, chính xác là thế. Xét từ nội dung bích họa trong hang động, bên góc tường Phi Thiên cũng có chấm sao, sau đó các chấm sao trải dọc vách núi hướng lên trên, kể cả mấy chấm sao bên cạnh Phi Thiên, đây là thứ bản phác họa thể hiện.
Nhưng bản đồ sao trong bản phác thảo không đúng.
Đây là vấn đề cả ba người Tiêu Dã đều nghĩ tới, anh chắc chắn Giang Chấp cũng thấy có chỗ khác lạ. Bằng không sao lại lấy bức ảnh ra đối chiếu so sánh.
Trong hang động, bản đồ sao nằm trên đỉnh đầu, kết hợp với ba mặt núi, Phi Thiên ở góc tường ngước nhìn bầu trời.
Nhưng khi xem bản dập và bản phác thảo của Tiết Phạn, nếu hợp làm một thì vị trí của Phi Thiên trong bản dập vẫn y nguyên, vị trí bên dưới của bản dập ứng với chân tường trong hang động. Tuy bản đồ sao của bản phác thảo nằm bên trên nhưng lấy Phi Thiên trong bản dập làm vật tham chiếu thì hướng sao trong bản phác lại nằm ngược.
Bản đồ sao trên mặt đất là hình ảnh phản chiếu của bản đồ sao trên mái vòm.
Giang Chấp nói.
Bản đồ sao trong bản phác thảo của Tiết Cố Tiên không phải trên mái vòm, mà là cái dưới đất.
Mái vòm, ba mặt vách tường, giờ lại thêm nền đất. Lúc bốn người lùi ra cửa hang nhìn vào, tâm trạng kích động hệt như ngồi tàu lượn siêu tốc nữa.
Lúc vừa vào hang thì họ đã rúng động rồi, cứ tưởng chỉ có bấy nhiêu, không ngờ lại còn nhận được nhiều bất ngờ hơn.
Kể từ lúc đó, bọn họ có cảm giác như đang lơ lửng trong vũ trụ, cộng thêm sự hoạt động của đám ký sinh, họ thật sự cảm nhận được cái gọi là vật đổi sao dời.
Bốn người im lặng không lên tiếng, nhất thời không biết nên nói gì.
Cảm giác giống như mình đã thấy được sự tráng lệ chân chính nhưng chẳng biết miêu tả thế nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.