• 1,830

Chương 612: Em chưa từng cạo râu cho ai


Muốn áp dụng biện pháp mà Giang Chấp đề cập tới thì bọn họ cần trở lại hang ẩn một chuyến nữa. Những lần họp sau, bọn họ đã quen miệng gọi n8ó là động Tàng Tinh, bởi vì nó cũng có chức năng giống như động Tàng Kinh của hang số 17.

Mặc dù không có nhiều sách sử, kinh thư 3như hang số 17 nhưng vì chứa rất nhiều bản đồ các chòm sao hoàn chỉnh thời sơ khai, còn có cả những bức bích họa nguyên thủy chưa từng xuất9 hiện trước đây và một số lượng nhất định sách trục và tranh lụa, nên nhóm Sáu Viên Thịt Bằm đã báo cáo với cấp trên rằng hang số 0 có đầy 6đủ thuộc tính của động Tàng Kinh.
Ngày hạ táng, mặt trời không gay gắt như ngày thường. Cuối chân trời có ráng hồng, mây đen kéo đến che khuất ánh nắng khiến thời tiết cũng bớt đi đôi phần nóng nực. Mây vẫn phủ kín bầu trời cho đến tận tối.
Vì ban ngày phải làm việc nên mọi người cũng chờ trời tối rồi mới vào nghĩa trang. Đây là yêu cầu của Giang Chấp. Anh nói, một người có tính cách như Tiết Phạn mà biết mọi người đưa tiễn ông vào thời điểm làm việc thì sẽ chẳng lấy gì làm vui vẻ.
Trên cằm anh có kem cạo râu, có máu chảy ra, trên dao cạo râu lẫn bàn tay mở ra cũng có máu. Anh đứng đó không hề nhúc nhích, đôi mắt trong gương có vẻ hơi lúng túng.
Thịnh Đường thở dài bước vào trong, cầm lấy dao cạo râu trong tay anh đặt qua một bên. Đầu tiên cô rửa tay giúp anh, sau đó xử lý dao cạo râu và vết thương trên cằm anh. Cũng may chỉ xước một chút như vậy thôi.
Nhưng trên thực tế, lần đó quả đúng là do khuôn mặt của Kỳ Dư đã rước lấy họa. Vì dáng vẻ anh tuấn của anh nên có vài tên đàn ông đã mượn cớ say rượu rồi nói mấy câu cợt nhả.
Lúc La Chiếm nhắc đến ảo ảnh đó, Kỳ Dư bất đắc dĩ thở dài:
Lần sau nếu có xảy ra chuyện như thế thì cậu cũng đừng hành xử ngu ngốc như vậy nữa. Nói thì nói vậy thôi, tôi là đàn ông, cũng chẳng bị thiệt miếng nào.

Ngay sau đó họ đã nhận được cái gật đầu đồng ý và hỗ trợ của cấp trên. Kể từ đó, lập luận có tồn 5tại một động Tàng Kinh thứ hai mà Giáo sư Tiết Phạn kiên trì đã được chứng minh.
Nhưng các thành viên nhóm Sáu Viên Thịt Bằm nhất trí cho rằng, mặc dù hang số 0 có tính chất của động Tàng Kinh nhưng họ cũng đã đề nghị không gọi nó là
Động Tàng Kinh thứ hai
sau khi được khai quật vào một ngày nào đó trong tương lai.

Gái đẹp sàm sỡ tôi còn vui vẻ hiến dâng ấy chứ.
Kỳ Dư suy nghĩ đến là cởi mở.
La Chiếm lườm anh một cái, chỉ có chút liêm sỉ như vậy thôi à!
Trên cằm anh có vết thương, một vết rách nông rất nhỏ, bị xước lúc cạo râu.
Lúc ấy, Thịnh Đường nghe thấy có tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh bèn nhìn vào xem thử thì thấy Giang Chấp đứng trước gương trên bồn rửa tay. Vòi nước đang mở, nước chảy ào ào, một tay anh cầm dao cạo râu, tay còn lại thì xòe ra.
Theo truyền thống của người Trung Quốc người chết là lớn nhất, mồ yên mả đẹp.
Sau khi chuyên gia giám định xác nhận nguyên nhân tử vong của Giáo sư Tiết Phạn cùng với các manh mối có thể phát hiện, Viện Nghiên cứu đã đưa ra quyết định cuối cùng, đó là đưa giáo Giáo sư Tiết Phạn về an táng ở nghĩa trang thuộc Viện Nghiên cứu Đôn Hoàng. Giống như những người hùng khác ở Đôn Hoàng, sau khi qua đời họ vẫn có thể nhìn thấy hang đá mà mình đã từng dâng hiến tất cả để bảo vệ.
Vì có kinh nghiệm từ lần trước nên trong khoảng thời gian này La Chiếm bèn làm theo yêu cầu của Giang Chấp. Sau khi mở cửa hang, anh cố gắng hết sức để cân bằng nhiệt độ trên mặt đất và trong lòng đất, cũng hết sức khống chế sự biến đổi của ánh sáng. Đồng thời theo dõi cả chuyển động của các thành phần không khí, đặc biệt là sự thay đổi của không khí sau khi có người vào hang.
Quy định lúc làm việc là phải sử dụng đồ bảo hộ chuyên dụng, cùng lúc đó họ đã dựng thêm cầu thang ở phía dưới cửa động để thuận tiện hơn cho việc lên xuống. La Chiếm tính toán cực kỳ cẩn thận nhưng cuối cùng vẫn trúng bẫy.
Hai năm sau, nhất là sau khi mọi người cùng bắt được bọn trộm động, Giang Chấp luôn cảm thấy trong lòng mình đã có một mối ràng buộc vô hình nào đó.
So với việc nhớ nhung Tiểu Thất thì cảm giác này hoàn toàn khác. Nó giống như một cái rễ đang từ từ đâm chồi cuối cùng cành lá sum sê, tạo thành bóng mát để anh có thể dựa lưng và nghỉ ngơi. Dường như càng lúc càng gần với hai chữ
người nhà
.
May mà có đồ bảo hộ nên mức độ ảnh hưởng không quá nghiêm trọng. Anh chỉ cảm thấy mình như bị say rượu, đầu óc choáng váng, đứng loạng choạng không vững. Sau đó anh nói với mọi người, trong một khoảnh khắc, anh thấy dường như mình đã quay trở lại thời điểm bem nhau với người ta ở chợ đêm năm đó. Anh thấy có người đang sàm sỡ Kỳ Dư nên đã lao bổ lên vung nắm đấm.
Bình thường tính cách của La Chiếm rất chín chắn, cũng chỉ có duy nhất một lần đó anh đã chủ động đánh nhau, lùm xùm đến tận cả Viện Nghiên cứu. Trong lúc giận dữ, Giáo sư Hồ đã phạt anh vì tội uống rượu làm loạn.
Nói một cách chính xác, đây quả thực là hoạt động nhóm đầu tiên của Giang Chấp. Trong những năm tháng trước khi gặp gỡ nhóm Sáu Viên Thịt Bằm, những lúc gian nan nguy hiểm cũng chỉ có một mình anh đơn độc chèo chống. Anh luôn cảm thấy bản thân là một người tự do tự tại. An toàn cũng được, nguy hiểm cũng chẳng hề gì, anh chỉ cần chịu trách nhiệm với chính bản thân, thêm một người là thêm một mối phiền phức.
Thậm chí, hai năm trước anh vẫn cảm thấy như vậy, cho nên việc giải tán nhóm Sáu Viên Thịt Bằm đối với anh mà nói, dù đáng tiếc nhưng không phải không thể.
Đây cũng là yêu cầu của Giang Chấp, anh nói, Tiết Phạn không thích cảnh khua chiêng gióng trống.
Không cần đốt vàng mã, không cần vòng hoa, vì đưa chúng vào nghĩa trang cũng đồng nghĩa với việc không bảo vệ môi trường, vậy nên lúc đến tiễn đưa chỉ cần một nhành hoa cúc là được.
Nó là một hang động tồn tại độc lập trong hang số 0, thậm chí phải nói là hang chính trong hang số 0. Sứ mệnh của nó khác với hang số 17. Chức năng chủ yếu của hang số 17 là để cất giữ các bảo vật như văn tự, kinh thư, các loại châu báu. Mục đích tạo ra hang số 17 là để đề phòng việc bảo vật bị thất lạc trong chiến loạn.
Ở trong hang số 0, số lượng bích họa và tranh lụa văn hiến nhiều hơn so với sách sử ký. Nó thể hiện văn hóa và phong cách của một thời kỳ nhất định, giống như các hang đá khác của Đôn Hoàng.
Chung quy lại, La Chiếm là một người làm việc rất chắc tay, giai đoạn đầu của công việc anh thực hiện vô cùng hoàn hảo. Giang Chấp mở họp lần nữa, nhấn mạnh về công việc phải làm sau khi xuống động Tàng Kinh. Cuối cùng, anh nhắc nhở mọi người điều quan trọng nhất…

Nhớ kỹ, lần này xuống dưới đó mọi người nhất định phải nhớ kỹ nhiệm vụ của bản thân. Hoàn thành xong thì rút lui ngay lập tức, không được nán lại. Trong lúc đó, nếu phát hiện điều gì bất thường cũng phải rút lui bất kể lúc nào, không được phép gượng ép làm việc tiếp.

Giang Chấp ôm di ảnh của Tiết Phạn, Thịnh Đường đi bên cạnh anh. Mấy lần nhìn anh, cô luôn cảm thấy trông anh có vẻ rất bình tĩnh nhưng đau buồn đã gợn sóng trong đáy mắt.
Trời càng lúc càng hơn, khuôn mặt anh cũng chìm hẳn trong bóng tối. Mấy ngày nay dường như anh không hề ngủ nghỉ, nhưng vì hôm nay là ngày hạ táng Giáo sư Tiết Phạn nên anh đã ủi phẳng áo sơ mi và quần âu, cạo râu sạch sẽ từ sớm.
Tang lễ được tổ chức vào ngày thứ năm.
Đó không phải là một lễ tang rầm rộ. Là một chuyên gia phục chế bích họa, khi còn sống chắc chắn là một nghề nghiệp gắn liền với sự cô đơn, cả đời làm bạn với bích họa. Sau khi chết cũng sẽ không thích khoa trương rầm rộ.
Gió nổi lên.
Bão cát cuốn lấy hoa cúc trắng. Sự hoang vắng của sa mạc Gobi và sự lạnh lùng trong trẻo của những đóa hoa cũng giống như tính cách vừa kiêu ngạo lại vừa kiên trì của những người coi Đôn Hoàng là tín ngưỡng. Dù đối mặt với mưa gió lạnh lẽo, trời đất hoang vu, bọn họ vẫn lẻ loi như lẽ dĩ nhiên.
La Chiếm rất ghét cái thái độ cà lơ phất phơ này của anh, tức giận vặc lại:
Sao cậu biết mình không bị thiệt?

Thịnh Đường trêu Kỳ Dư:
Đúng vậy, thế gian hiểm ác, đàn ông con trai ra ngoài cũng phải bảo vệ bản thân kỹ càng vào.
Nói xong, cô giơ tay bóp mặt anh một cái:
Nhất là khi da anh lại còn mềm mại trắng trẻo như thế này.

Những người tham gia lễ hạ táng đều là người trong Viện Nghiên cứu. Có những chuyên gia phục chế cùng thời với Tiết Phạn, có lãnh đạo của Viện, còn có cả những học trò mang lòng kính trọng ông qua những câu chuyện được kể lại.
Các thành viên của nhóm Sáu Viên Thịt Bằm đều tham gia, kể cả Trình Tần. Đội PF của Tư Thiệu cũng ăn mặc trang trọng, ôm hoa tươi chạy tới nghĩa trang sau khi nghe tin.
Cô nói:
Ngón tay anh còn chưa khỏi đâu, phải cẩn thận không để bị dính nước.


Giang Chấp không nói lời nào, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.