• 1,835

Chương 616: XÁC ĐỊNH ĐƯỢC GIÁ TRỊ QUAN CHÍNH XÁC


Hôm sau, dường như tất cả mọi người đều dậy muộn. Lúc phòng khách có tiếng động thì mặt trời ở bên ngoài đã lên cao.

Việc8 phát hiện ra bí mật hang số 0 và hài cốt của Giáo sư Tiết Phạn gần như đã khoét rỗng sức lực và tinh thần của mọi người. Tựa nh3ư là nhiều năm như thế trôi qua, rốt cuộc tất cả đã hoàn toàn kết thúc, mọi việc bắt đầu đi vào quỹ đạo.
Có vài lời không thể suy nghĩ một cách sâu xa được, bởi càng nghĩ sẽ càng chột dạ.
Thịnh Đường ăn bữa sáng với tâm trạng thấp thỏm không yên, cảm thấy mình đúng là không biết xấu hổ khi chỉ mặc một cái áo thun ra ngoài. Lúc ngồi trên bàn ăn, cho dù ai liếc một cái cô cũng cảm thấy như đôi mắt sắc bén của đối phương đã nhìn thấu tất cả.
Ăn sáng xong, mọi người chuẩn bị vào hang tiếp.
So với tối hôm qua, Giang Chấp trông có vẻ như đã bình thường trở lại. Anh sắp xếp công việc đâu vào đấy, dường như lại càng cố chấp với việc khai quật hang ẩn hơn trước đây. Mọi người cũng bớt lo lắng, Thịnh Đường nói đúng, cũng bởi vì đã tìm thấy hài cốt của Giáo sư Tiết Phạn nên anh sẽ càng nhất quyết ở lại Đôn Hoàng.
Những lời nói đầy ẩn ý này lọt cả vào tai Thịnh Đường, khuôn mặt của cô dần dần nóng lên.
Bộ dạng của Giang Chấp vẫn bình thản như vậy, anh liếc Trình Tần đang hớn hở hóng hớt bên cạnh, cười bảo:
Nhà cậu quan tâm đến chuyện hôn nhân của cậu lắm đấy Tiêu Dã. Cậu ngẫm lại xem, bên cạnh chẳng phải đã có sẵn đối tượng rồi à, sao vẫn chưa thấy cậu tu thành chín quả vậy? Thế nên cứ lo cái thân của mình đi, bạn gái của tôi không cần cậu phải quan tâm.

Nhân lúc này, Thịnh Đường bước vội vào phòng, vọt thẳng vào nhà vệ sinh.
Lúc này Tiêu Dã mới kịp lấy lại tinh thần, vừa ngạc nhiên lại vừa vô tội:
Đang trả đũa nhau đấy à!

Ánh mắt Trình Tần liếc xuống dưới một cái, ngón tay men theo cổ áo của cô đi xuống, sau khi bị Thịnh Đường giơ tay vỗ tay một cái, cô ấy bèn cười ha ha:
Cậu nên dặm lại hình xăm trên ngực đi, sắp bị gặm hết rồi.

Thịnh Đường mặc quần áo tử tế, thả mái tóc ẩm ướt xuống, không chấp nhặt với Trình Tần. Nhưng Trình Tần lại có lòng trêu cô:
Giang Chấp nhà cậu cái gì cũng tốt, chỉ là…
Cô ấy khoa tay múa chân một lúc:
Chỉ là quá mạnh mẽ, một lần hai lần thì còn chấp nhận được, chứ cứ thế này mãi,cơ thể nhỏ bé này của cậu sao mà chịu nổi?

Thịnh Đường liếc anh, nhìn vẻ mặt của anh là đã biết chẳng tốt lành gì. Vừa định vặc lại thì đã nghe Giang Chấp bình thản trả lời:
Cô ấy ngủ ngon hay không thì có liên quan gì đến cậu?

Tiêu Dã nín cười:
Chẳng phải tôi đang quan tâm đến tiểu sư muội hay sao? Tối qua cậu uống say như vậy, em ấy chăm sóc cậu chắc chắn rất vất vả.

Bây giờ đang là mùa hè nên chiếc áo này không thể che được vết đỏ trên cổ cô.
Thịnh Đường ngẩng đầu, ưỡn ngực:
Mình là thanh niên thời đại mới, để ý chuyện này làm gì.

Nhìn thì nhìn, cùng là con gái với nhau, sợ gì chứ! Hơn nữa cô ở lại trong phòng Giang Chấp cả đêm, chỉ cần là người có chút đầu óc thì ai mà chả rõ.
Trình Tần đứng bên cạnh nên thấy rất rõ, cô tặc lưỡi hai tiếng:
Coi như được mở rộng tầm mắt rồi, chắc phải mấy ngày nữa mới tan hết vết bầm trên cơ thể chi chít vết thương này của cậu được. Tiêu Dã nói rất đúng, một kẻ nhịn đói lâu chắc chắn không biết thương hoa tiếc ngọc là gì.

Chỉ một lát sau, Trình Tần đã lấy cho Thịnh Đường một bộ đồ nhẹ nhàng thoải mái, cô gõ cửa:
Mình vào nhé.

Cánh cửa vừa hé ra một góc nhỏ đã bị Thịnh Đường nhanh tay đè lại:
Đừng đừng đừng, đưa qua khe cửa cho mình là được rồi.


Còn nói nữa mình đá bay cậu bây giờ.
Thịnh Đường la lên.
Trình Tần nín cười:
Mình chỉ quan tâm cậu thôi mà. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Giang Chấp giấu giếm giỏi thật, chẳng phải say đến nỗi không biết trời trăng mây gió gì nữa à? Cậu lại bị anh ta dắt mũi, hai người làm lành rồi hả?

Thịnh Đường bước lên bịt miệng cô ấy lại:
Cậu mà cứ mang mình ra làm trò đùa nữa thì mình sẽ nói với mọi người tối qua cậu và Tiêu Dã ngủ chung đấy nhé.

Trình Tần liếc một cái rồi gỡ tay cô ra:
Cứ nói thoải mái, hai đứa bọn mình cũng chẳng làm điều gì xấu hổ phải giấu giếm người khác. Mình còn tốt bụng nhường giường của mình nữa đấy.

Trình Tần a lên một tiếng:
Trời ơi, cậu được lắm. Cậu cho rằng mọi người mù hết à, chỉ xét riêng chuyện quần áo mà hai chúng ta mặc lúc ra khỏi phòng, cậu cảm thấy người nào giống kẻ bị Thiên Lôi đánh hơn?


Ra đến chỗ xuất phát, Giang Chấp kéo Thịnh Đường lại, nhẹ nhàng nói:
Nếu em mệt thì ở nhà nghỉ ngơi một ngày đi.

Lời này khiến Thịnh Đường ngại ngùng, mặt đỏ bừng, trong lòng ngổn ngang như cỏ dại đang mọc. Cô vội vàng đẩy anh ra:
Em mệt mỏi gì chứ, sao lại mệt mỏi được? Tinh thần của em cực kỳ sảng khoái.

Lúc bốn mắt nhìn nhau, anh kêu ối chà một tiếng, nhìn người vừa mở cửa một lượt từ trên xuống dưới, cười:
Em đang vắt chân lên cổ chạy trốn đấy hả?

Người đẩy cửa vào là Thịnh Đường.
Đờ mờ đây là.
Tiêu Dã vừa mở cửa ra thì đúng lúc cũng có người đẩy cửa bước vào.
Thịnh Đường tức cười:
Bây giờ hai người có thể thảo luận cả về chủ đề riêng tư như vậy nữa hả?


Chuyện này có là gì đâu.
Trình Tần cười, không cho là đúng:
Ối, hẳn là mình nên lấy cho cậu cái áo cổ cao mới phải.


Đã đi lâu rồi.

Thịnh Đường ở bên trong có vẻ như vừa thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó lại ấp úng:
Này, cậu lấy giúp tớ một bộ quần áo sạch với.

Tiếng nước chảy từ vòi hoa sen vang lên trong nhà vệ sinh, đợi khi tiếng nước chảy ngừng lại, Trình Tần mới bước tới trước cửa nhà vệ sinh, cười nói:
Tiêu Dã nói rất đúng, nhìn cậu thế này giống như là vắt chân lên cổ mà chạy trốn vậy.

Tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch giống hệt như vừa trốn ra từ ổ buôn người vậy.

Cậu biết thế nào là tung tin đồn nhảm để sinh sự đúng không?
Thịnh Đường nghiến răng:
Mình sẽ nói với mọi người hai người các cậu Thiên Lôi câu động địa hỏa, mình không còn chỗ ngủ nữa nên mới phải chạy tới phòng khác.

() Thiên lôi câu động địa hỏa: Sấm sét bị hấp dẫn bởi lửa đất. Chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa hai người.
Nói xong nhanh chóng chạy theo cả đội.
Nhưng trong lòng cô lại thầm nghĩ: Chết mất thôi, tinh thần sảng khoái… Lời này của mình có khác gì hùm beo dũng mãnh?

Mình cũng đã tắm chung phòng tắm công cộng với cậu rồi, có chỗ nào trên người cậu mà mình chưa thấy đâu, che cái gì mà che?
Trình Tần lắc bộ quần áo trong tay, mím môi cười:
Cô cả Thịnh lang bạt cả đêm không về, vừa về thì đã trở thành một cô gái thẹn thùng.

Thịnh Đường cướp lấy quần áo. Cô thấy Trình Tần không có ý định ra ngoài bèn cắn răng cởi luôn khăn tắm ra, thay quần áo trước mặt cô ấy luôn.
Trình Tần đói quá bèn tỉnh lại, tối5 hôm qua bỗng nhiên uống rượu nên cô chẳng ăn được bao nhiêu.
Tiêu Dã dậy sớm hơn cô một chút, anh rửa mặt xong rồi vác cơ thể nhẹ nhàng khoan khoái bước ra khỏi nhà vệ sinh. Trông dáng vẻ này chắc là ngủ khá ngon. Trình Tần ngồi trên giường dụi mắt, tiện thể liếc mắt nhìn anh, trái tim đang lơ đễnh bỗng thót lên một cái, nhớ đến những lời anh nói vào tối hôm qua.
Mà sau khi Giang Chấp rửa mặt xong bèn đến phòng bếp. Anh sờ đầu cô một cái trước mặt mọi người hết sức tự nhiên rồi tiện thể ngồi bên cạnh cô để ăn sáng, khiến cho Thịnh Đường đang húp một miếng cháo suýt nữa thì bị sặc.
Tiêu Dã xấu xa, cố ý trêu Thịnh Đường:
Đường Đường à, tối hôm qua em ngủ ngon không?

Một cánh tay duỗi ra.
Trình Tần đùa dai, không những không đưa quần áo cho cô mà còn nhân đó đẩy cửa ra làm cho Thịnh Đường hét lên một tiếng. Cô nhanh chóng kéo khăn tắm che người lại, tức giận trừng mắt nhìn Trình Tần:
Cậu bị Tiêu Dã dạy hư rồi, trong bụng toàn suy nghĩ xấu xa.


Còn cậu thì sao, Giang Chấp tỉnh rồi hả?

Thịnh Đường đứng trong nhà vệ sinh, giọng buồn buồn:
Tiêu Dã còn ở trong phòng không?

Đồng thời nhiệm9 vụ của nhóm Sáu Viên Thịt Bằm cũng nặng nề hơn.
So với mọi người, Thẩm Dao là người dậy sớm nhất. Lúc cô đang làm bữa s6áng, Kỳ Dư và La Chiếm cũng thức giấc, người thì rửa mặt, người thì sắp xếp dụng cụ.
Cô không ngờ sẽ đụng độ trực tiếp với Tiêu Dã nên đứng hình ngơ ngác luôn tại chỗ. Ngay sau khi kịp phản ứng lại, khuôn mặt cô bỗng đỏ bừng, lớn tiếng hét vào mặt anh:
Lưu manh, ai cho anh vào phòng em!

Tiêu Dã sững sờ vì bị mắng, không ngờ cô lại lớn tiếng tỏ ra đứng đắn như vậy luôn đấy!
Một mũi tên trúng ba con chim.
Nói đến mức Tiêu Dã câm nín không trả lời được, Trình Tần hết dám hóng drama, Thịnh Đường đỏ mặt cúi đầu ăn bữa sáng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.