Chương 89: Con khỉ đen đáng thương của bố
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 857 chữ
- 2022-02-04 05:29:54
Ngoài những điệu múa tuyệt đẹp ra thì nét đẹp của Mạc Họa cũng khiến người ta say sưa bàn tán, thậm chí còn mệnh danh là
thiên tư quốc sắc
. Câu ch8uyện tình yêu khăng khít gắn bó của bà và họa sỹ lừng danh Thịnh Tử Viêm thời bấy giờ càng dấy lên không ít chú ý. Một người là tuyệt sắc giai nhân3, một người tài tử phong nhã, dĩ nhiên sẽ kết nên một giai thoại.
Chỉ tiếc rằng trời ghen tỵ với hồng nhan, Mạc Họa đã xảy ra tai nạn bất n9gờ trong một buổi công diễn tại nước ngoài. Lúc đó, điệu múa mà bà thể hiện chính là
Phi Thiên cảnh
. Điệu múa giúp bà có được danh hiệu Thiên Nữ 6thì cuối cùng cũng là thứ hủy hoại toàn bộ sự nghiệp của bà. Kể từ ngày đó, Mạc Họa lui về ở ẩn, không còn xuất hiện trước mắt công chúng nữa.
5
Những người yêu quý bà không khỏi sụt sùi thổn thức, lại càng có người suy đoán rằng từ nay bà sẽ xem nhẹ cuộc đời của mình, hoặc cũng có thể sẽ bị Thịnh Tử Viêm bỏ rơi. Dẫu sao Thịnh Tử Viêm cũng là một người phong độ ngời ngời, tài hoa xuất chúng. Một người đàn ông như vậy liệu có chấp nhận ở bên cạnh một người phụ nữ đã què chân cả cuộc đời hay không?
Nhưng rất nhiều năm sau, một buổi triển lãm tranh của Thịnh Tử Viêm đã gây xôn xao dư luận, trong đó có một bức tranh sơn dầu mang tên
Cảnh Họa
càng được mọi người chú ý hơn cả. Trong tranh có một người phụ nữ ngồi trên xe lăn, bà quay lưng về phía mọi người, chăm chú ngắm nhìn hình ảnh của mình ở trong gương. Nhưng ở trong gương kia lại là một khung cảnh hoàn toàn khác. Có một Phi Thiên thướt tha, bờ vai khoác một lớp lụa mỏng, vóc người thanh tú tao nhã, bờ môi mỉm cười nhẹ nhàng. Phi Thiên bay ngược làn gió, chiếc váy dài vừa khít ở eo, người nhẹ như chim bay, bốn phía xung quanh hoa rơi rụng lả tả, mây lành xoay chuyển.
Góc váy của Phi Thiên trượt ra ngoài chiếc gương, nhẹ nhàng che lên đôi chân của người phụ nữ ngồi trên xe lăn bên ngoài gương. Đôi chân ấy được vạt váy của Phi Thiên tôn lên, lại càng mềm mại, thanh mảnh, tựa như bà chính là Phi Thiên ở trong gương kia vậy.
Thoạt nhìn tưởng rằng bức tranh mang sắc màu Đôn Hoàng, lấy hình tượng Phi Thiên trên các bức bích họa của Đôn Hoàng làm đề tài sáng tạo. Ngay cả thủ pháp hội họa cũng dựa theo thủ pháp nổi tiếng
Dị thời đồng họa
() của bích họa, có điều trong bức tranh này, thủ pháp ấy đã được sửa đổi thành
Dị giới đồng họa
().
() Dị thời đồng họa: Vẽ chung hai thời gian trong cùng một bức tranh;
() Dị giới đồng họa: Vẽ chung hai thế giới trong cùng một bức tranh.
Nhưng có người nhìn ra được nội dung ẩn đằng sau của bức tranh bèn chỉ ra người phụ nữ trong bức tranh chính là Mạc Họa, Thịnh Tử Viêm đã dùng ngòi bút khắc họa chính người vợ của mình. Đến đây mọi người mới vỡ lẽ, thì ra một Thịnh Tử Viêm xưa nay phong lưu phóng khoáng, không những không vì Mạc Họa bị mất đi đôi chân mà bỏ rơi bà, ngược lại đã cùng người vợ hiền của mình nắm tay bước ra khỏi sương mù u ám.
Mọi người lại bắt đầu tin vào tình yêu.
Bức tranh đó lại càng được không ít người ghi nhớ và để ý, thậm chí có một dạo nó được nâng lên một mức giá trên trời, nhưng Thịnh Tử Viêm tỏ rõ thái độ bức tranh này chỉ mang ra triển lãm chứ không mua bán, rất nhiều người chen chúc đòi hỏi cũng vô ích. Lúc ấy, hành động của ông khiến hàng loạt người phải thở dài nuối tiếc. Phải biết rằng trên thị trường, những bức tranh có thể thật sự vẽ ra được nét tinh túy của Phi Thiên đã ít lại càng thêm ít. Bức
Cảnh Họa
của Thịnh Tử Viêm không những vẽ được hồn của Phi Thiên lại càng thể hiện được chất của Đôn Hoàng. Một tuyệt tác như vậy nhưng lại không lưu truyền trên thị trường, quả thật đáng tiếc.
Mạc Họa là mẹ của Thịnh Đường, còn họa sỹ tài năng mà phong lưu yêu đời, Thịnh Tử Viêm kia chính là bố của Thịnh Đường.
Vào lúc này đây, hai người họ đang ôm nhau ngồi trên ghế xô pha, trò chuyện với Thịnh Đường qua video call. Nước mắt của Mạc Họa vòng quanh trong hốc mắt, bà đã nhìn vào màn hình càm ràm hơn nửa tiếng đồng hồ rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.