• 1,995

Chương 255: Hấp tinh! Nữ ma đầu Mạc Thu hiến thân! Cái chết


Một dị thú quái dị lớn vô cùng ăn Đỗ Biến, trực tiếp nuốt xuống trong bụng.

Đỗ Biến ở trong óc chửi ầm lên: "Đây cũng gọi là không có việc gì hả? Đây đặc biệt gọi là tất cả đều đang nắm trong tay sao?"

Hắn sẽ bị ăn đó.

Nhưng mà, quang ảnh quỷ dị hệ thống Mộng Cảnh vẫn trấn an: "An tâm một chút chớ nóng, an tâm một chút chớ nóng."

Kế tiếp, Đỗ Biến đã trải qua lộ trình trước nay chưa từng có.

Sau khi bị dị thú nuốt chửng, lại không phải là bị nhai lộn xộn, cũng không phải bị tiêu hóa.

Mà là như là xuyên qua đường hầm vậy, không ngừng tuột xuống tuột xuống.

Hết thảy chung quanh cũng là đỏ rực, cảm giác vừa mềm mại vừa cứng rắn.

Đỗ Biến hiểu, lúc này là ở trong cơ thể một dị thú cường đại. Nhưng thực sự khiến người ta cảm giác như đường hầm.

Ước chừng tuột xuống mấy trăm mét!

"Bụp. . ." Đỗ Biến từ một cái lỗ văng ra ngoài. (lỗ gì thì tự hiểu nhá)

Trực tiếp lọt vào trong một cái hồ, đúng lúc cần phải tắm.

Đỗ Biến lập tức còn không có phản ứng kịp.

Hóa ra, bị dị thú nuốt ăn là con đường nhất định phải trải qua, là vì tiến vào cái gọi là con đường nội bộ cuối cùng của đảo Huyễn Diệt.

Đây. . . Đây cũng quá đặc biệt kỳ quái đi.

Hồ nước này thật thoải mái, thậm chí quá mức thư thái, so với độ nóng của suối nước nóng bình thường còn cao hơn một chút

Từ mặt hồ bò ra ngoài, Đỗ Biến cảm thấy không khí nơi này thực sự cực kỳ khô nóng, hướng xung quanh vừa nhìn, tức khắc giật mình.

Chợt thấy có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc.

Nơi này có một con sông, thế nhưng thứ chảy vào sông không phải là nước, mà là nham thạch nóng chảy!

Phía dưới đảo Ân Cừu lớn cũng là một biển nham thạch nóng chảy, ở đây cũng có một con sông nham thạch, ước chừng rộng hơn mười mét, không biết đến tột cùng sâu bao nhiêu.

Đây là một loại trùng hợp, còn là một loại tất nhiên.

Đỗ Biến tận lực rời xa con sông nham thạch nóng chảy, hướng phía trước đi tới, hướng trước mặt một hòn đảo đi tới.

Chỉ bất quá, cái này đảo không phải đảo trên biển, mà là đảo trên biển nham thạch nóng chảy.

Thảo nào lúc trước quận chúa Ngọc Chân lúc trước nói phía dưới này không có ai, bởi vì cô nàng không phải nhân vật mục tiêu, cho nên dị thú to lớn sẽ không nuốt chửng nàng, nàng hiển nhiên cũng vô pháp tiến vào trong lòng đảo Huyễn Diệt.

Cái chỗ này cũng quá sức tuyệt mật a.

Dù cho có người biết cửa vào, cũng căn bản không cách nào thâm nhập bên trong.

Chỉ đi mấy trăm mét, y phục trên Đỗ Biến đã khô ráo, bởi vì không khí nơi này thực sự quá khô khan.

Thế nhưng con sông nham thạch dưới lòng đất này, làm sao lại có không khí? Mà Đỗ Biến lại rõ ràng cảm giác được, dưỡng khí nơi này không chỉ không thiếu, hơn nữa còn đặc biệt nồng nặc.

Rõ ràng kinh ngạc quá chừng.

Đi tới trước mặt đảo Huyễn Diệt dưới đất , bị một cái cửa đá ngăn cản.

Đỗ Biến đẩy cửa ra!

Tức khắc bên trong sáng tới mức có chút không mở mắt ra được.

Phía sau cửa, là một vùng đất bằng lớn, ngồi xếp bằng sơ sơ mười mấy người.

Đỗ Biến đầu tiên nhìn thấy, liền nhận ra nữ ma đầu Mạc Thu.

Bà ta đến tột cùng bao nhiêu tuổi vậy?

Lúc trước khi còn ở đảo Ân Cừu lớn, nữ ma đầu Mạc Thu nhìn qua so với Cơ Mẫn Chi cùng Lý Đạo Chân còn trẻ hơn.

Lúc này ở dưới ánh sáng cường độ cao, thoáng nhìn qua bà ta thực sự nhiều lắm chỉ hơn con nhỏ nữ vương não tàn Mạc Hàn khoảng bốn năm tuổi mà thôi.

Còn xinh đẹp?

Đảo Ân Cừu lớn gái đẹp như mây, mẹ ruột Cơ Mẫn Chi của Đỗ Biến chính là một tuyệt sắc đại mỹ nhân. Thế nhưng ở trước mặt nữ ma đầu Mạc Thu , đều có vẻ có chút tối nhạt không ánh sáng.

Đệ nhất mỹ nhân đảo Ân Cừu lớn, thật không là tùy tiện nói một chút. Thậm chí sau khi Lý Đạo Chân phục dụng bảo châu năng lượng yêu rắn ngàn năm, ở mặt dung nhan cũng dường như khó cùng Mạc Thu địch nổi.

Loại tài nghệ xinh đẹp điêu luyện, rõ ràng trời cao ban cho.

Giữa mười mấy người ở đây, Đỗ Biến cũng chỉ chỉ biết Mà Thôi mà thôi, còn lại toàn bộ không biết.

Không biết người, nhưng lại là biết võ công những người này.

Thuần một sắc cấp tông sư trở lên, thậm chí tông sư đỉnh phong đều không dưới bảy tám.

Thế nhưng, chân chính đại tông sư, chỉ có một mình nữ ma đầu Mạc Thu. Từ đó có thể thấy được, tấn chức đại tông sư là khó khăn như thế nào?

"Tới đủ rồi hả? Đây là người cuối cùng?" Bỗng nhiên, một chất giọng vô cùng quái dị vang lên, như là cú đêm vậy, Đỗ Biến gần như nhịn không được muốn che lỗ tai, vì vậy thanh âm thật sự là ông cố nội nó khó nghe.

"Rõ ràng kỳ quái a, ba mươi mốt cường giả cấp tông sư, có Ma giáo, còn có Tây Vực, còn có Nam Hải, còn có võ lâm vùng Trung Nguyên cùng tới." Chất giọng quái đản này tiếp tục nói: "Còn một đại tông sư, kẻ phản bội Bắc Minh kiếm phái. Nhưng tới chót nhất, dĩ nhiên là một người trẻ tuổi võ công võ công thấp đến như thế như thế như thế?"

Đỗ Biến không nói gì, hắn hiểu cùng mọi người tại đây so sánh, võ công của hắn rất thấp, nhưng ông ta sao lại dùng đến ba chữ "như thế" vậy?

Lúc này, Đỗ Biến cuối cùng gặp được bóng dáng của ông ta!

Một người như được ghép nối sống trong tảng đá? Một người Người Không Mặt còn xấu hơn?

Một lão già, gầy đến như là bộ xương khô vậy, trên đầu chỉ còn lại một chỏm tóc, nhưng lại dài ngoằng.

Mắt nhô ra vừa lớn vừa kinh khủng, gương mặt gầy đến chỉ còn lại một lớp da, mũi khoằm như lưỡi liềm vậy.

Đôi cánh tay dài kinh người, bình quân chiều dài mười ngón tay gần như vượt lên hai mươi cm.

Già đến độ toàn bộ nhìn không ra tuổi.

Đây là một người, thế nhưng đã hoàn toàn không ra nhân dạng.

Thảo nào thanh âm kỳ quái như thế.

"Các ngươi cũng là vì 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》 mà đến, mặc kệ các ngươi là qua con đường gì mà biết được Hấp Tinh Đại Pháp ở đảo Huyễn Diệt, nhưng là các ngươi vì cùng chung một mục tiêu mà đến." Lão quái vật nói: "Thân phận của ta cũng không cần giới thiệu, chính là cái gọi là truyền nhân kẻ phản bội lớn nhất Bắc Minh kiếm phái ."

Lúc trước đã từng nói, trong lịch sử Bắc Minh kiếm phái có hai người đã từng trốn khỏi thiên hình, thông qua Thần Ma Thẩm Phán.

Thứ nhất trở thành kẻ phản bội lớn nhất Bắc Minh kiếm phái, chia rẽ Bắc Minh kiếm phái, hơn nữa 《 Bắc Minh đại pháp 》 cũng một phân thành hai, một phần trong đó biến thành 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》.

Sau đó mấy trăm năm lại có một người trốn khỏi thiên hình, ông ta trở thành Bắc Minh kiếm phái tông chủ, hơn nữa tiêu diệt thế lực chia rẽ Bắc Minh kiếm phái, khiến cho Bắc Minh kiếm phái lại một lần nữa nhất thống.

Thế nhưng 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》 vẫn tung tích không rõ như cũ.

"Đương nhiên, tự chúng ta gọi mình là Bắc Minh kiếm Bắc Tông, chúng ta mới là Bắc Minh kiếm phái chính thống, nhưng người thắng làm vua, người thua làm giặc, từ khi mấy trăm năm trước chúng ta bị tiêu diệt, Nam Tông liền trở thành Bắc Minh kiếm phái chính thống, đáng xấu hổ, đáng xấu hổ, đáng xấu hổ." Giọng lão quái vật rú lên.

Bắc Minh kiếm phái Bắc Tông, Nam Tông?

Điểm này Đỗ Biến thật là không biết gì cả, hơn nữa cái gọi là kẻ phản bội thế lực Bắc Tông mới là chính thống?

Lão quái vật thoáng yên tĩnh lại nói: "Các ngươi đã tới ba mươi hai người, gần như không hề ngoại lệ, mỗi một người cũng là kẻ địch Bắc Minh kiếm phái, điều này cũng tốt, bởi vì các ngươi mỗi người gần như đều tỉ mỉ chọn lựa, đương nhiên có một người ngoại lệ!"

Đỗ Biến hiểu, mình chính là ngoại lệ.

Nhưng mà, nếu như mình là ngoại lệ, vậy vì sao đối phương lại muốn khiến Tống Ngọc Chân chính xác nói cửa vào đảo Huyễn Diệt, không phải là muốn dẫn bản thân đến đây à?

"Khoảng chừng ở sáu mươi năm trước, ta lấy được Hấp Tinh Đại Pháp, ta vốn nên tung hoành giang hồ." Lão quái vật nói: "Thế nhưng hết lần này tới lần khác hoàn toàn không không hiểu những gì bí tịch sau đó mười ba năm, hai chân gân mạch của ta bị hủy hết, biến thành một người tàn phế. Ta còn chưa kịp thiên hạ vô địch, liền đã trở thành một phế nhân, thảm thương, đáng tiếc."

"Bây giờ, ta phải chết!" Lão quái vật nói: "Cho nên, cần vì 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》 tìm kiếm tân truyền nhân."

Lời này vừa ra, ở đây mười mấy người ánh mắt nóng lên.

"Ta đưa ra một quy tắc." Lão quái vật cao giọng nói: "Thứ nhất, các ngươi ở đây ba mươi hai người, chỉ có thể sống được một người, còn lại ba mươi mốt người đều phải chết."

Mọi người biến sắc.

"Thứ hai, người cuối cùng sống sót mới có thể được bí tịch nghịch thiên《 Hấp Tinh Đại Pháp 》."

"Thứ ba, người được 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》, nhất định phải nhớ kỹ sứ mạng của mình, sau khi thiên hạ vô địch, đoạt lại chức tông chủ Bắc Minh kiếm phái, vì Bắc Tông của ta rửa sạch số mệnh đen tối."

"Thứ tư, mấy trăm năm trước Bắc Tông của ta tuy rằng bị tiêu diệt, nhưng con rết chết mà không ngã nhào. Đi qua mấy trăm năm phát triển, toàn bộ thiên hạ đều có thế lực Bắc Tông của ta, cho nên người được 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》 tự động vì Bắc Tông đứng đầu, phải tìm đến toàn bộ thế lực còn sót lại của Bắc Tông, đồng thời đưa bọn họ hoàn toàn đoàn kết thống cùng đi."

"Mấy trăm năm, thế lực tàn dư Bắc Tông của ta đã phát triển được phi thường cường đại. Nếu có thể khiến bọn họ ngưng tụ đoàn kết lại, đúng là một lực lượng cường đại vô cùng, có thể có thể cùng Bắc Minh kiếm phái Nam Tông đánh một trận, có thể có thể đoạt lại Bắc Minh kiếm phái chức vị chính thống."

"Có bốn giờ, các vị nhớ kỹ chưa?" Lão quái vật nói.

"Nhớ kỹ." Trừ Đỗ Biến ra, còn lại ba mươi mốt người chỉnh tề nói.

Lão quái vật cao giọng nói: "Vậy các ngươi bắt đầu đi! Nhớ kỹ, ba mươi hai người chỉ có thể sống một người, còn lại đều phải chết, người cuối cùng sống sót mới có thể có Hấp Tinh Đại Pháp. Nghịch thiên 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》, tu luyện xong là có thể vô địch khắp thiên hạ."

Đỗ Biến giật mình, đây lại bắt đầu?

Ở đây ba mươi hai người mà bắt đầu tự giết lẫn nhau?

Võ công của hắn thấp như vậy, phải làm gì? Thế nào tự bảo vệ mình?

Phía trước ba mươi mốt người, toàn bộ là cấp tông sư cường giả trở lên, còn có một ma nữ đầu Mạc Thu giết người không chớp mắt, đây chính là cường giả cấp đại tông sư, hơn nữa còn là một siêu cấp cường đại đại tông sư.

Những người này, mỗi một người đều có thể dễ dàng đem Đỗ Biến giết chết?

Đỗ Biến ngưng tụ nội lực, suy nghĩ thi triển 《 Lăng Ba Vi Bộ 》 lúc không ổn, lập tức bỏ trốn mất dạng.

Thế nhưng. . .

Hắn quá lo lắng.

Bởi vì võ công của hắn thật quá thấp, tất cả mọi người không có đem hắn trở thành uy hiếp, hoàn toàn coi hắn không tồn tại.

Do đó ba mươi tông sư nhìn nhau một cái, nói: "Các vị, ở đây tất cả mọi người là cường giả cấp tông sư, chỉ có một người ngoại lệ, đó chính là nữ ma đầu Mạc Thu. Ba mươi người chúng ta liên thủ, trước đem nàng giết chết, sau đó giữa chúng ta cùng nhau tranh đoạt thế nào?"

Đ, các ngươi có ý gì?

Liên thủ giết nữ ma đầu Mạc Thu, lại không gọi ta?

Nhưng mà cục diện này mới là bình thường, võ công Mạc Thu quá cao, hoàn toàn là hạc giữa bầy gà, nhìn qua cơ hồ là tất thắng a.

Cho nên đại gia hỏa trước liên thủ giết chết Mạc Thu, lại quyết định thứ tự.

Mà đối mặt kết quả này, nữ ma đầu Mạc Thu hiển nhiên đã có đầy đủ chuẩn bị tư tưởng.

"Hừ. . ." Gương mặt tuyệt mỹ cười nhạt một trận.

Sau đó. . .

"Vù. . ."

Thân ảnh của mụ chợt hóa thành một đường quỷ ảnh.

Đây không phải là tính từ, mà là thật biến thành một đường quỷ ảnh một lần trực tiếp biến mất.

"Vù vù vù vù vù. . ."

Thân thể của mụ, như là quỷ ảnh qua lại như con thoi cực nhanh, căn bản thấy không rõ lắm, tốc độ nhanh đến trình độ cao nhất.

Đỗ Biến không nhịn được nói: "Hệ thống, mụ. . . kia xài khinh công gì vậy? Cảm giác so với 《 Lăng Ba Vi Bộ 》 còn muốn nghịch thiên a?"

Hệ thống Mộng Cảnh quang ảnh quỷ dị nói: "Đây là 《 Lăng Ba Vi Bộ 》 cộng thêm 《 Quỷ Mị Quyết 》."

Đây. . . Đây là Lăng Ba Vi Bộ?

Đỗ Biến cảm thấy Lăng Ba Vi Bộ của mình vô cùng nghịch thiên a, nhưng là cùng so với Lăng Ba Vi Bộ của Mạc Thu, hoàn toàn là đống cặn bã a.

Tốc độ này của mụ, ngay cả mắt thường đều thấy không rõ lắm a.

"Thình thịch rầm. . ."

Bóng dáng Mạc Thu giống như ma quỷ, ngọc chưởng không ngừng đánh ra.

Đáng sợ 《 U Minh Thần Chưởng 》.

Lần này, mụ ác đến mức có thể sánh bằng lúc giết Lý Đạo Chân.

Mỗi một chưởng đánh ra, gần như một màu u lam khí tức.

Ở đây vốn là đặc biệt khô nóng, nhưng Đỗ Biến rõ ràng cảm giác được, theo 《 U Minh Thần Chưởng 》 nữ ma đầu Mạc Thu đánh ra, độ nóng xung quanh gần như giảm xuống mấy độ.

"Thình thịch thình thịch. . ."

Ba mươi cao thủ cấp tông sư này, đều ngã xuống đất.

Đỗ Biến hoàn toàn nhìn kinh ngạc!

Hắn hiểu nữ ma đầu Mạc Thu cực kỳ phi thường lợi hại, võ công vượt qua đại Ân Cừu đảo chủ Hà Tiến.

Thế nhưng, thật không ngờ võ công này có thể cường đại đến cấp bậc này?

Cũng là đại tông sư, nhưng võ công của mụ, thực sự rõ ràng vượt qua Ninh Tông Ngô cùng Quý Thanh Chủ a.

Lúc đầu, lấy tu vi, cũng rất khó đánh bại ba mươi tông sư, hơn nữa còn có bảy đỉnh cấp tông sư.

Nhưng là khinh công 《 Lăng Ba Vi Bộ 》của mụ quá mạnh, kẻ địch căn bản đuổi không kịp, hiển nhiên cũng đánh không nổi.

Lăng Ba Vi Bộ thêm U Minh Thần Chưởng, khiến cho Mạc Thu tại đây gần như liền vô địch.

"Thình thịch thình thịch. . ."

Gần như ngắn ngủi một phút đồng hồ!

Ba mươi cấp tông sư, ước chừng ngã xuống đất một nửa.

Đỗ Biến gần như da đầu tê dại, đây. . . Đây cũng quá lợi hại, quá nghịch thiên a.

Vậy võ công của nữ ma đầu Mạc Thu đến tột cùng cao đến trình độ nào a?

Thảo nào mụ ta có thể thầm mến Ninh Đạo Huyền a?

Nhưng mà nếu mụ lợi hại thế này, nhưng ở Bắc Minh kiếm phái hoàn toàn bị ép tới gắt gao, không ngừng bị cách chức, cho đến khi bỏ trốn cũng không dám lỗ mãng.

Có thể thấy được Ninh Đạo Huyền mạnh bao nhiêu? Có thể thấy được Bắc Minh kiếm phái mạnh bao nhiêu? Thật là tồn tại như một cái lỗ đen.

Nhìn thấy một nửa ngã xuống, còn lại mười lăm tên tông sư nóng nảy, một tên đỉnh phong tông sư trong đó hét lớn: "Mau, mau, mau vây quanh nàng, sau đó điên cuồng không góc chết công kích."

Tức khắc, mười lăm tên cường giả cấp tông sư, chợt tản ra, hình thành một đường kính mười mấy thước vòng tròn, đem Đỗ Biến cùng Mạc Thu đều bọc vây vào giữa.

Đỗ Biến gặp việc này, vội vàng lui về phía sau đến vòng vây.

Các ngươi đánh các ngươi, chuyện không liên quan đến ta a!

Bởi vì võ công của hắn quá thấp, lúc hắn rời khỏi vòng vây, không có ngăn trở, không ai để ý, thật giống như hắn vẫn không tồn tại như cũ vậy.

Cho nên, Đỗ Biến thuận lợi mà rút lui vòng vây. Sau đó len lén lấy ra khối Trí Huyễn tinh thạch mạnh kia (loại tinh thạch cho quốc vương Lê Xương hạ sốt từ thế giới khác), bóp nát biến thành bụi, sau đó bay ra đi ra ngoài.

Trong toàn bộ quá trình, Đỗ Biến trước sau ngừng thở.

Tức khắc, từng đợt bụi tinh thạch Trí Huyễn phiêu tán đi ra ngoài.

Lão quái vật vá sống vào đá dường như phát hiện, nhưng chỉ là một trận nhe răng cười, lại không nói gì thêm.

. . .

Mạc Thu bị bao vây!

Thế nhưng trên gương mặt tuyệt mỹ vô song của mụ, không có chút sợ hãi nào, chỉ có coi khinh.

"Giết!" Mười lăm tên tông sư, hướng vòng vây nữ ma đầu Mạc Thu, chợt một chưởng đánh ra.

"Ầm. . ."

Mười lăm chưởng năng lượng cường đại, chợt đánh ra, hướng nữ ma đầu Mạc Thu, như là lựu đạn đáng sợ vậy, chợt vỡ tung!

Mạc Thu một trận cười nhạt.

"Vù. . ."

Lăng Ba Vi Bộ mượn năng lượng tận trời ở đây, chợt bay trên không trung hơn mười mét.

Ngay sau đó, từ trên trời giáng xuống.

"Ầm. . ."

Một chưỡng vô cùng hung mãnh của mụ, đánh mạnh trên mặt đất.

Đất này mặt như cùng nham thạch, như là kim loại, chính là vững chắc cực kỳ.

Lại trước mắt bị một chưởng này của mụ đánh tan!

"Ầm!" Tiếng nổ ầm ĩ.

Toàn bộ mặt đất kịch liệt run rẩy, Đỗ Biến hoàn toàn đứng không được, cả người trực tiếp bay ra ngoài.

Mà mười lăm tên tông sư, thân thể cũng chợt một trận lay động, đứng thẳng không được.

Chỉ trong nháy mắt.

Nữ ma đầu Mạc Thu đem Lăng Ba Vi Bộ thi triển đến trình độ cao nhất.

Thực sự giống như một trận gió, giống như quỷ mị, như là quang ảnh.

"Vù vù vù vù. . ."

Rầm, rầm, rầm, rầm. . .

Từng chưởng một!

Chỉ mấy giây, tám cường giả cấp tông sư, toàn bộ bị U Minh Thần Chưởng đánh ngã xuống đất.

Lúc này không chỉ là Đỗ Biến, ngay cả lão quái vật vá sống trong đá cũng hoàn toàn chấn kinh rồi.

Đây. . . Mụ ta thế nào mạnh mẽ như vậy, nghịch thiên thế này?

Đỗ Biến rốt cuộc đã nhìn ra, đàn bà họ Mạc thiên phú võ đạo đều hết sức kinh người, thiên phú não tàn càng cao.

Mạc Thu này đơn phương yêu mến Ninh Đạo Huyền vài thập niên, gần như đều chuyển thành bệnh tâm thần, nhưng võ công cao đến nước này.

Nếu để cho mụ được 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》, vậy đừng nói nữa, một mình mụ sẽ tai họa toàn bộ thiên hạ võ lâm.

Còn lại bảy cường giả cấp tông sư, lúc này thật bị hù dọa vỡ mật.

Nữ ma đầu Mạc Thu cường đại, thực sự hoàn toàn vượt lên trước tưởng tượng của bọn họ a.

Bọn họ cảm thấy đại tông sư chỉ là mạnh hơn một chút, thế nhưng cũng có hạn, ba tông sư đánh không lại, liền không kém bao nhiêu đâu.

Ai biết, đại tông sư cùng trung kỳ đại tông sư, cũng có khác biệt rất lớn.

Nhất là Mạc Thu 《 Lăng Ba Vi Bộ 》 phối hợp 《 Bắc Minh thần chưởng 》, vậy thì thật là gần như vô địch.

Hơn nữa không biết vì sao, bảy tông sư cảm thấy nghĩ có chút hoa mắt, dường như có chút trời đất quay cuồng, tinh thần có chút mơ mơ màng màng.

Bọn họ không biết là, nữ ma đầu Mạc Thu phản ứng càng kịch liệt hơn, bởi vì mụ ta đại chiến quá ác, ra sức thở dốc, cho nên hút vào phân lượng tối đa Trí Huyễn tinh thạch.

Mụ lúc này, trước mắt đã có những xuất hiện ảo giác.

Thế nhưng cuối cùng bảy tông sư đã hù dọa bể mật, cũng không dám cố cùng Mạc Thu đánh một trận.

Bảy người chim muông tan tác, đều chạy trối chết.

Nhưng mà. . .

Làm sao có thể chạy thoát?

Mạc Thu ma đầu chống lại ý nghĩ mơ mơ màng màng cùng hoa mắt, thi triển Lăng Ba Vi Bộ, đuổi theo từng người, cách nửa thước U Minh Thần Chưởng liền bổ đi ra ngoài.

Ngắn ngủi nửa phút!

Còn lại bảy tên tông sư, toàn bộ đến cùng.

Cuối cùng, nữ ma đầu Mạc Thu mới rút kiếm.

"Xoẹt xoẹt xoẹt. . ." Một kiếm một, xử chặt đầu.

Hai phút sau, ba mươi cường giả cấp tông sư, bị một mình mụ giết sạch.

Lúc này, Đỗ Biến hoàn toàn không phát ra được nửa tiếng kêu.

Quá cường đại, tại sao có thể mạnh như vậy?

Đây là càng não tàn càng cường đại à?

Cục diện này, hoàn toàn vượt quá Đỗ Biến tưởng tượng a?

Đỗ Biến lúc đầu cảm thấy đây là một trận loạn chiến, sau đó Mạc Thu cùng vài cái tông sư đồng quy vu tận.

Thật không ngờ, ba mươi tông sư bị một mình mụ giết sạch.

Lúc này, nữ ma đầu Mạc Thu thực sự hút vào quá nhiều Trí Huyễn bụi tinh thạch, thần trí cả người đã cực kỳ phi thường mơ mơ màng màng, hơn nữa bản thân mu6 đã có những cảm giác bệnh tâm thần.

Cho nên thần trí của một người, hoàn toàn không khống chế.

Một giây sau, Mạc Thu đi tới trước mặt Đỗ Biến, không nói hai lời một kiếm chém tới, trực tiếp sẽ phải đem Đỗ Biến giết.

Thực sự quá độc ác, ngay cả cơ hội di ngôn cũng không cho.

Nàng đã giết liền ba mươi tên tông sư, giết chết Đỗ Biến thực sự so với thổi một hơi còn muốn dễ.

Đỗ Biến bỗng nhiên bật thốt lên: "Tiểu Thu, là ta a!"

Đây tuyệt đối không phải giọng của Đỗ Biến, mà là giọng của Bắc Minh tông chủ Ninh Đạo Huyền, hơn nữa còn là Ninh Đạo Huyền lúc còn trẻ.

Hơn nữa đây cũng không phải là Đỗ Biến khống chế phát ra, mà là hệ thống Mộng Cảnh khống chế tiếng nói.

Cho nên trong phút chốc, Đỗ Biến cũng có chút sợ ngây người.

Mạc Thu kinh ngạc, lập tức dừng lại kiếm trong tay, ra sức lay động đầu, là bởi vì tinh thần mơ mơ màng màng, cho nên xuất hiện ảo giác à?

Lắc đầu một hồi, bà ta xác định là bản thân quá nhớ Ninh Đạo Huyền, quá yêu Ninh Đạo Huyền, cho nên xuất hiện ảo giác.

Thế là, nàng lại chợt múa kiếm chém tới, muốn đem Đỗ Biến chém thành hai khúc.

Đỗ Biến lần này không cần dạy, rất nhanh lấy xuống mặt nạ bạc, lộ ra bên ngoài cái mặt nạ bằng da dị thú phủ lên gương mặt thật.

Khuôn mặt thuộc về Ninh Đạo Huyền lúc còn trẻ.

Trong nháy mắt. . .

Nữ ma đầu Mạc Thu hoàn toàn sợ ngây người!

Thanh kiếm trong tay trực tiếp rớt xuống đất.

Bà ta ra sức lắc đầu, ra sức dụi mắt, cũng là Ninh Đạo Huyền đứng ở trước mặt của nàng.

Không sai, trong trí nhớ của mụ giống Ninh Đạo Huyền, cùng Ninh Đạo Huyền mụ yêu thích giống hệt nhau.

Mụ mặc dù đang Bắc Minh kiếm phái vài thập niên, thế nhưng hơn hai mươi năm chưa từng thấy qua Ninh Đạo Huyền. Cho nên Ninh Đạo Huyền trong đầu mụ, vĩnh viễn là Ninh Đạo Huyền lúc còn trẻ.

"Ninh lang, ta không phải nằm mơ à? Thật là ngươi sao?" Mạc Thu rung giọng nói.

Hệ thống khống chế giọng Đỗ Biến phát sinh giọng Ninh Đạo Huyền lúc còn trẻ, tràn đầy sức hấp dẫn vô hạn.

"Tiểu Thu, ngươi không phải đang nằm mơ, thật là ta."

Một giây sau, Mạc Thu trực tiếp nhào tới.

Sức của mụ quá lớn, trực tiếp đem Đỗ Biến nhào tới trên đất, sau đó đôi môi lửa nóng hôn lên.

Đầu lưỡi nóng bỏng trực tiếp chui vào.

Điên cuồng hôn nồng nhiệt!

Vô cùng cuồng nhiệt, thế nhưng vô cùng ngây ngô!

Là nụ hôn đầu tiên!

Số tuổi này của Mạc Thu, nụ hôn đầu tiên vẫn còn.

"Ninh lang, Ninh lang, a, Ninh lang của ta, ngươi rốt cuộc biết ta mới là người ngươi thích nhất? Ngươi cuối cùng tới tìm ta à?" Mạc Thu hôn say mê, sau đó bắt đầu cởi quần áo của Đỗ Biến.

Đỗ Biến sợ đến cứng ngắc.

Bệnh tâm thần của nữ ma đầu Mạc Thu cũng quá nghiêm trọng đi?

Kỳ thực, lúc này thần trí Mạc Thu đã hoàn toàn không có, mụ hút vào Trí Huyễn tinh thạch quá nhiều, hoàn toàn chìm đắm trong mộng đẹp của mình.

Đỗ Biến nói: "Hệ thống, hệ thống, ta nên làm cái gì bây giờ a? Ta nên làm cái gì bây giờ?"

Quang ảnh quỷ dị nói: "Nếu không thể phản kháng, liền nhắm mắt lại hưởng thụ, nữ ma đầu Mạc Thu so với Lý Đạo Chân còn trẻ hơn, còn xinh đẹp hơn, tiện nghi ngươi!"

"Tiện nghi đại gia ngươi, mụ này bệnh tâm thần tuy rằng so với Lý Đạo Chân xinh đẹp tuổi trẻ, thế nhưng vô cùng dọa người!" Đỗ Biến nói.

Trong nháy mắt, Mạc Thu như là như nước như tuyết, như hỏa như diễm.

Tràn đầy tình cảm muốn ra sức thả ra.

Thế nhưng. . . bà ta hoàn toàn không biết nên làm như thế nào.

Mấu chốt là, lão già vá sống trong tảng đá kia vẫn còn.

"Yên tâm, hắn đã mù, không nhìn thấy." Hệ thống quang ảnh quỷ dị nói.

Khi nữ ma đầu Mạc Thu điên cuồng dây dưa thân thiết Đỗ Biến, lão quái vật vá sống vào đá lạnh giọng nói: "Đừng triền miên, nhớ kỹ lời của ta, ba mươi hai người chỉ có thể sống một người, còn lại đều phải chết. Chỉ có người còn sống, mới có thể kế thừa 《 Hấp Tinh Đại Pháp 》."

Tức khắc, Mạc Thu ngừng lại. ,

"Grào. . ."

Một giây sau, thân ảnh cái lão quái vậtchợt chớp động, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Đỗ Biến cùng Mạc Thu, mặc dù là người mù, nhưng lại là có thể cảm ứng được Đỗ Biến ở nơi nào.

Lão quái vật mở móng vuốt, kéo đỉnh đầu Đỗ Biến cùng Mạc Thu lơ lửng.

"Grào. . ." Cùng lúc đó, con dị thú đáng sợ kia chợt xuống dò, đưa ra cái xúc tu kinh người.

Xúc tu mở, bên trong có vô số hàm răng, có thể đem người nghiền thành mảnh nhỏ.

Võ công Mạc Thu hết sức lợi hại, lúc mụ ở thời điểm cực thịnh, có thể chỉ hơi yếu một chút so với lão quái vật trước mắt.

Mà lúc này, mụ giết ba mươi tông sư, huyền khí trong cơ thể hao chín thành. Hơn nữa hút vào quá nhiều Trí Huyễn tinh thạch, cộng thêm cùng gặp lại "Ninh Đạo Huyền", bị tình yêu hướng đầu óc mê muội, hoàn toàn mất đi thần trí, tinh thần hoàn toàn mơ mơ màng màng, sức chiến đấu giảm đi.

Mà lão quái vật còn có một con dị thú cường đại.

Nếu như hắn muốn giết Đỗ Biến, Mạc Thu đã rất khó cản trở.

"Quyết định đi, hai người chỉ có thể sống một, hoặc là chết toàn bộ." Lão quái vật run giọng nói.

"Hai người chỉ có thể sống một, hoặc là chết toàn bộ!"

Lúc này nữ ma đầu Mạc Thu phàm là lúc còn thần trí đều có thể rõ ràng hiểu, Ninh Đạo Huyền võ công cường đại đến trình độ cao nhất, làm sao có thể gặp trước khi loại cục diện bị giết nào? Làm sao có thể cần ngươi bảo hộ?

Vậy mà lúc này nữ ma đầu Mạc Thu hút vào Trí Huyễn tinh thạch càng ngày càng nhiều, nàng vốn là gần như bệnh tâm thần, lúc này hoàn toàn chìm đắm thế giới của mình.

Trong đầu chỉ có tình yêu, không có nửa điểm lý trí, cả người đều lâm vào ảo giác bản thân.

"Ninh lang, ngươi nói ngươi cưới con tiện nhân Kỷ Niệm Niệm kia, hối hận à?" Mạc Thu nhìn Đỗ Biến, vô cùng thâm tình, vô cùng dịu dàng nói.

Hệ thống khống chế được giọng của Đỗ Biến, giả giọng Ninh Đạo Huyền đáp: "Hối hận, ta hối hận tiểu Thu. Ngươi mới là cô gái thích nhất, ta bây giờ mới biết, người ta thực sự yêu là ngươi."

"A. . ." Nữ ma đầu Mạc Thu khóc thành tiếng.

Sau đó mụ lại nhìn Đỗ Biến nói: "Ngày đó ta quỳ gối trước mặt của ngươi xin ngươi yêu ta, tiếp thu ta, bây giờ ngươi biết sai lầm rồi sao? Sau đó biết hối hận à?"

Hệ thống lại khống chế được Đỗ Biến, phát ra giọng Ninh Đạo Huyền lúc còn trẻ, vô cùng thâm tình khóc thút thít nói: "Tiểu Thu, ta thực sự sai rồi, ta thực sự hối hận, ta phải lựa chọn là ngươi, là ngươi. . ."

Tức khắc, mục tiêu theo đuổi cả đời Mạc Thu toàn bộ thỏa mãn.

Mụ ta lấy được Hấp Tinh Đại Pháp cũng căn bản không phải vì thiên hạ vô địch, mà là vì đánh bại Ninh Đạo Huyền, khiến hắn quỳ ở trước mặt mình sám hối.

"Ninh lang, Ninh lang của ta, ta đời này đáng giá, ta chứng minh cho ngươi xem, ta chứng minh cho ngươi xem, ta mới là người đàn bà ngươi thích nhất, vì ngươi ta bằng lòng đi tìm chết!"

Mụ hôn Đỗ Biến thật sâu.

"Sống thật tốt, ta đây trong địa ngục vẫn yêu ngươi."

Sau đó, nữ ma đầu Mạc Thu chợt thoát khỏi vòng tay Đỗ Biến chạy ra khỏi đất bằng, hướng phía dưới biển nham thạch nóng chảy chợt nhảy xuống.

. . .

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cảm ơn mọi người!

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Hên quá, bà điên này chết rồi! Kể cũng tội mà thôi cũng kệ! Để ý cái tựa, Bánh dâm chơi chữ "hấp tinh" vừa có nghĩa chỉ Hấp Tinh Đại Pháp, vừa có nghĩa ứ ứ mà chúng ta biết đó T_T
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Giám Võ Đế.