• 2,010

Chương 423: Thái Khang đế truyền ngôi cho Đỗ Biến! Hệ Thống Vận Mệnh


"Tao sai rồi. . ."

Thoáng do dự một chút sau, đại đế Thái Khang từ khôi giáp uy phong khí phách vô cùng của gã đi ra.

Nguyên bản gã cao năm mét, trực tiếp biến thành một mét sáu mấy.

Gã, chính là bạn học của Đỗ Biến ba tuổi đến đại học, ký sinh trùng của hắn, lá xanh làm nền cho hắn.

Tên Lý Tiểu Cường có thành tích học tập siêu cấp tốt, thế nhưng xấu xí thấp bé, tự ti nhát gan.

Mặt của gã quả thực vô cùng xấu, thuộc về cái loại trang điểm cũng vô dụng, điển hình mặt thận heo (), xương cằm rất lớn, hàm răng cũng có một chút vẩu.

( Phương ngữ của vùng Đông Bắc, chỉ gương mặt có phần cằm nhô dài đưa về phía trước - thường hay có ở người móm)

Lúc cao trung cùng đại học, Đỗ Biến vốn rất tuấn tú, cùng gã đứng chung một chỗ liền càng đẹp trai hơn.

Đỗ Biến nói: "Vụ Phương Trần ở đế quốc Đại Ninh, mày xảy ra chuyện gì vậy?"

Lý Tiểu Cường nói: "Phương Trác có một em trai, là một người lùn, hơn nữa tướng mạo hết sức xấu xí. Nhưng là bởi vì xuất thân phú quý, cho nên cũng có một người vợ xinh đẹp như hoa, hơn nữa xuất thân danh môn. Người vợ danh môn này quan hệ cùng người khác trong tộc, người lùn đó không dám quản, từ sau khi cưới vợ cũng không có chạm qua vợ một chút. Sau đó lão tao và một kỹ nữ ở cùng một chỗ, thế là ra một đứa con trai tên gọi Phương Trần."

Đỗ Biến nói: "Mày xuyên qua đến trên người của gã?"

"Đúng!" Lý Tiểu Cường nói: "Hơn nữa tên Phương Trần cùng tướng mạo tao bây giờ đặc biệt tương tự, thậm chí càng thêm xú quái vô cùng, hơn nữa cũng là con riêng, cho nên tao cũng bị nhà họ Phương lưu đày. Phương gia lúc ấy có hạm đội buôn lậu, ở đảo Luzon có sinh ý, cho nên tao bị lưu đày tới đảo Luzon."

Đỗ Biến nói: "Mày xuyên đến đế quốc Đại Ninh sớm mấy năm so với tao?"

Lý Tiểu Cường nói: "Thời điểm năm thứ nhất đại học, tao với mày ở cùng, sau đó mày và Nhâm Dạ Tiểu ở chung, đem tao đuổi đi. Sau không lâu sau tao xuyên việt, mày là cùng một tổng giám đốc xinh đẹp trang bìa làm bừa xuyên qua. Sau khi bị mày tống cổ đi, tao đi đến rạp xem phim hai ngày hai đêm, sau khi đi ra lại uống rất nhiều rượu, vừa vặn gặp phải nữ thần Lâm Lộ lớp chúng ta, từ xe một ông lão chạy Audi A8 xuống, ăn mặc đặc biệt hở hang bốc lữa, tao thậm chí có thể ngửi được trên người cô ta mùi vị vừa mới xong việc."

Lâm Lộ?

Hoàn toàn không có ấn tượng, Đỗ Biến lúc đó cùng Nhâm Dạ Tiểu nói yêu thương, đối với những nữ sinh khác cũng không quá để ý, huống chi hắn tuy rằng với Lý Tiểu Cường cùng đại học, nhưng lại là ở hai khoa khác nhau.

Nhưng mà loáng thoáng có một chút ký ức, Lâm Lộ là một con gái đặc biệt sống theo Tây, quả thật có không ít đàn ông theo đuổi, được gọi là nữ thần. Nhưng mà từ xe một ông lão chạy Audi A8 xuống, có thể nghĩ cô ta đến tột cùng đang làm gì, rõ ràng là được người bao nuôi.

Lý Tiểu Cường nói: "Tao bị mày đuổi đi, nhìn hai ngày hai đêm video (đồi trụy), lại uống rượu, tiếp đó lại xem đến Lâm Lộ gợi cảm bốc lửa như thế, liền lén lút theo đuôi cô ta, có thể muốn ở nơi bóng tối đem cường bạo. Dù sao nhược điểm cô ta được người khác bao dưỡng rơi vào trên tay tao chắc chắn không dám báo nguy. Thế nhưng thật không ngờ, ở một cái hẻm tối om, tao vẫn chưa có động thủ, ba tên lưu manh liền động thủ trước, đè cô ta xuống đất muốn tiến hành hấp diêm lần lượt. Tao tức sùi bọt mép, cầm lấy ba cục gạch xông tới. Kết quả tao bị đánh được toàn thân cũng là máu, thế nhưng tao dùng hàm răng cắn, dùng cục gạch vỗ vào, hoàn toàn tư thế liều mạng đem ba tên lưu manh hù chạy. Tao vốn là muốn cường bạo Lâm Lộ, kết quả thật không ngờ ngược lại anh hùng cứu mỹ nhân."

Cái trải nghiệm này quả thực đủ ly kỳ.

"Nhưng mà, lúc cô ta đang muốn cảm tạ tao, tao lại cưỡng gian, xong việc sau tao xuất hồn bay ra ngoài, trực tiếp chuyển kiếp, mày biết tao mạnh mẽ ngủ Lâm Lộ là cảm giác gì à?"

Đỗ Biến không nói gì.

Lý Tiểu Cường nói: "tao nghĩ tới một câu nói, cô gái như Lâm Lộ tuyệt đối không thể cưới, bằng không sau khi đưa về nhà, nồi thì lạnh, x bên trong ngược lại là nóng, còn có tương (ý nói là ẩm ướt -_-)."

Đỗ Biến nghĩ đến cái hình ảnh đầy cảm xúc đó, tức khắc một trận phát lạnh.

Ở thế giới đế quốc Đại Ninh, thiểu quân Phương Trần tuy rằng không phải là cái loại tuấn mỹ vô cùng, nhưng tuyệt đối siêu phàm thoát trần, khí chất cao tuyệt, lúc bước đi giống như không mang theo một chút bụi, lãnh khốc mà lại cao ngạo.

Lý Tiểu Cường nói: "Tao không biết mày xuyên qua đến đế quốc Đại Ninh trong lòng là thế nào? Dù sao tao cũng vô cùng hưng phấn, hơn nữa trong đầu còn có hệ thống, tao dễ dàng đi lên cuộc sống đỉnh phong. Sau khi tao có năng lực biến dạng, trước tiên liền đem mình biến thành một mỹ nam tử tràn ngập nội hàm, siêu phàm thoát trần, lãnh ngạo lầm lì. Nhưng mà mày ở trong cái thế giới đế quốc Đại Ninh kia thấy Phương Trần, lẽ nào không có cảm thấy một chút nhìn quen mắt à?"

Đỗ Biến kinh ngạc.

Lý Tiểu Cường (Phương Trần) nói: "Tao lúc đó mô phỏng theo mày, là mày trên địa cầu đó."

Đỗ Biến kinh ngạc nói: "Thảo nào nhìn đáng ghét như vậy."

Lý Tiểu Cường (Phương Trần) nói: "Như vậy quả nhiên thu hút đàn bà, vô số đàn bà thiêu thân lao đầu vào lửa vậy."

Đỗ Biến nói: "Cái loại cảm giác này chắc vô cùng thoải mái đi."

"Phê như lên tiên, cả người dường như là nhẹ nhàng ở trên trời, tất cả mọi người ngưỡng mộ mày, ở trên đỉnh của thế giới." Lý Tiểu Cường (Phương Trần) nói: "Khi đó, tao chỉ có một cảm giác, hệ thống là cha của ta, cho nên tao luôn luôn tự xưng thiểu quân, hệ thống mới là phụ quân."

So với Lý Tiểu Cường, Đỗ Biến ở đế quốc Đại Ninh xuyên qua sinh hoạt hoàn toàn là gian khổ phấn đấu mấy năm, gánh vác sứ mệnh vô cùng to lớn.

"Biết được mày cũng xuyên qua đến đế quốc Đại Ninh, mày biết tao hưng phấn đến cỡ nàoà?" Lý Tiểu Cường (Phương Trần) nói: "Tao không có ý muốn báo thù, cũng không có ý muốn giết mày, tao chỉ muốn cao cao tại thượng nhìn xuống mày, tựu như cùng con kiến xem mày vậy. Từ cô nhi viện đến đại học mày vĩnh viễn là muôn người chú ý, vô số đàn bà con gái đều ngưỡng mộ thầm mến mày. Mà tao giống như một cái tên hề, ký sinh trùng sau lưng mày, tao chán ghét mày, đố kỵ mày, thống hận mày, lại không thể rời bỏ mày, bằng không liền phải chết đói."

Đỗ Biến nói: "Cho nên mày giả mạo thân phận của tao cùng Diệp Hải Đường viết thư tình, viết ba mươi mấy vạn chữ, hơn nữa còn đem cô ta lừa gạt đến nhà kho phía trên hồ thủy điện đi cưỡng gian, hơn nữa sau khi cô ta mang thai, mày còn đem bóp chết ném xuồng hồ chứa nước."

"Là tao làm." Lý Tiểu Cường (Phương Trần) nói: "Lúc đó Diệp Hải Đường mang thai sau đó tình nguyện bị đuổi cũng không khai ra tên của mày, sau khi cô ta bị đuổi, tao nghĩ là mình có thể có thể hướng với cô ta thẳng thắn thân phận, tiếp đó xem có thể cùng kết đôi với cô ta hay không. Thế là tao lại dùng thân phận của mày hẹn cô ta đi nhà kho hồ thủy điện, tao nhịn không được lại ngủ với cô ta một lần, kết quả tao còn không kịp thẳng thắn thân phận, một tia chớp bổ tới rọi sáng mặt của tao, nàng giống như điên bắt tao đánh tao, còn không ngừng nôn mửa, giống như chán ghét tới cực điểm, tiếp đó sẽ phải xông ra báo nguy, thế là không có cách nào, tao liền đem cô ta bóp chết."

"Cầm thú!" Đỗ Biến nói.

Lý Tiểu Cường nói: "Không, cầm thú cũng không bằng. Đương nhiên chuyện đã làm, tao cũng không có cái gì hối hận."

Đỗ Biến nói: "Hiện tại mày cũng có thể dễ dàng cải biến ngoại hình của mình, trở nên vô cùng anh tuấn, vì cái gì không làm như vậy?"

Lý Tiểu Cường nói: "Thử qua, rất thống khổ, trong lòng đau khổ đến mức tận cùng, luôn luôn nghĩ đến ở thế giới đế quốc Đại Ninh bị mộng cảnh Ma Vương đùa bỡn với vỗ tay rơi vào đau khổ, cảm giác được bản thân giống một tên hề từ đầu đến đuôi. Nhưng là vừa không muốn bề ngoài xấu tệ như vậy lộ ra, cho nên tại bên ngoài thân thể lồng lên một tầng áo giáp phách khí tuyệt luân. Mày xem ra cái khôi giáp này ngoại hình giống cái gì không?"

Đỗ Biến nói: "Hợp thể của áo giáp Crown Prince Arthas trong 《 World of Warcraft 》 cùng King of the Wild Hunt trong 《 The Witcher 3》."

"Đúng!" Lý Tiểu Cường nói: "Bộ khôi giáp này hiện tại chính là xác bảo hộ của tao, ở trước mặt bất kỳ người nào tao cũng sẽ không cởi ra, ngoại trừ vợ của tao, bởi vì nàng gặp qua tao hình dạng xấu xí không thể tả của tao rồi."

Vợ?

Lý Tiểu Cường (Phương Trần) ở thế giới này còn vợ?

Thế nhưng Đỗ Biến không hỏi vợ của gã là ai, bởi vì hắn không quan tâm chút nào.

Đỗ Biến nói: "mày như thế nào trở lại trái đất hiện đại?"

Lý Tiểu Cường nói: "Tao không biết, sau khi thiểu quân Phương Trần ở thế giới đế quốc Đại Ninh chết đi, Lý Tiểu Cường ở thế giới địa cầu liền hiển nhiên thức tỉnh."

Đỗ Biến nói: "Cái này rất kỳ quặc, sau khi mày chuyển kiếp, thân thể Lý Tiểu Cường trên địa cầu nhất định là trạng thái người thực vật? Mày chí ít làm mười năm sống thực vật, ai chăm sóc mày?"

Lý Tiểu Cường nói: "Chính phủ thấy việc nghĩa nên bảo trợ, bởi vì lúc tỉnh tao lại ở bệnh viện. Lâm Lộ bị tao ngủ qua cũng không dám lộ ra, nhìn thấy tao bất tỉnh nhân sự càng muốn bỏ đi. Nhưng lúc này cảnh sát tới nơi, vì danh dự của mình, cô ta không nói tao cưỡng bức,chỉ dám nói tao thấy việc nghĩa hăng hái cứu cô ta nên bị thương."

. . .

Đỗ Biến nói: "Được rồi, ôn chuyện xong rồi, phải nói chuyện chính!"

Lý Tiểu Cường ngược lại có chút chưa thỏa mãn, tiếp đó gã một lần nữa mặc bộ mũ giáp, mặc vào áo giáp.

Tức khắc, gã lại một lần nữa biến thành hắc ám quân vương phách khí tuyệt luân.

Khí tức cường đại lại một lần nữa bao phủ xung quanh mấy nghìn thước mặt đất, hết thảy chung quanh, thậm chí kể cả cũ nát nhà lầu đều bị hơi thở của gã trấn áp run lẩy bẩy.

Lúc trước tất cả tự ti, nhát gan hoàn toàn biến mất không thấy.

Gã nói không có sai, thân áo giáp uy phong này chính là lớp bảo hộ của gã.

Hắn lại một lần nữa đứng lên, năm thước cao thân thể đối lập Đỗ Biến mà nói như là người khổng lồ vậy.

"Đỗ Biến, tao nghĩ cần mày tới kế thừa ngôi vị hoàng đế của tao." Đại đế Thái Khang nói, lúc này giọng của gã cũng vô cùng khí phách, giống như kim loại tiếng va chạm, không ngừng chui vào mày trong lỗ tai, còn trực tiếp chui vào phía bên trong đầu của người khác tiếp đó cộng hưởng, cho nên gã nói xong mỗi một câu nói sau đó, người nghe đầu đều có thể ong ong tiếng vọng.

Đỗ Biến nghe nói như thế, sau đó không khỏi run lên.

Đỗ Biến nói: "Nếu như tao không có nhìn lầm, mày đã cường đại đến trình độ cao nhất, so với ở đế quốc Đại Ninh thời điểm mạnh hơn, hơn nữa thân ở tráng niên, mày chí ít còn có thể vị mấy trăm năm, tại sao lại có ý tưởng này."

Đại đế Thái Khang trầm mặc nói: "Không sai, tao vô cùng mạnh, vừa rồi dễ dàng có thể tiêu diệt hai ba vạn xác chết biết đi. Ngay cả con Boss Unburied khổng lồ, tao một chiêu nháy mắt hạ gục! Ở trong mắt mấy triệu con dân của đế quốc Thái Khan, tao cường đại đến không gì so nổi, là thần hộ mệnh tất cả mọi người. Bất kể là Liên Minh Đạo Tặc, hay hoặc là bộ lạc Khôi Lỗi, nghe được uy danh của tao cũng không dám mạo phạm ."

Quả thực như thế.

Đỗ Biến đi tới trái đất sau tận thế, hắn tiếp xúc với mọi người, ai cũng đem đại đế Thái Khang trở thành thần.

Hơn nữa gã cũng quả thực biểu hiện như là thần, cường đại đến phá tan sức tưởng tượng con người.

Đại đế Thái Khang khản nói: "Thế nhưng, tao cường đại là có cực hạn, tao đã đến trần nhà. Dù cho chưa tới mười năm, năm mươi năm, một trăm năm tu vi của tao cũng sẽ tiến triển thêm nữa. Mà mày hoàn toàn khác, sự cường đại của mày là đột phá phía chân trời, là vô cùng tận, cơ hồ là không có bình cảnh."

Ánh mắt Đỗ Biến co rụt lại, hắn vì sao nói như vậy.

"Mày chẳng lẽ còn nhìn không ra vận may của mình à?" Đại đế Thái Khang nói: "Trong vòng nửa tháng khiến một cái thôn làng chết chóc mở rộng đến một nghìn người, trong vòng nửa tháng bắt đầu từ con số không ở trong quyết đấu đánh bại thành chủ Liên Tấn mười mấy năm tu vi. Mày toàn bộ đều làm xong rồi, đây là đại khí vận."

Đỗ Biến nói: "Những sóng xác chết không phải mày ép buộc tới?"

"Dĩ nhiên không phải." Đại đế Thái Khang đáp.

Tiếp tục, gã từ dưới đất nhặt lên một tảng đá, trước tiên mài nhẹ thành hạt, tiếp đó một ngọn lửa thiêu đốt, đem những bụi đá hoàn toàn thiêu thành tro tàn.

"Đỗ Biến, vừa rồi cái con Boss Unburied khổng lồ mày thấy được à?" Đại đế Thái Khang bèn hỏi.

Đỗ Biến nói: "Gặp được!

Đại đế Thái Khang nói: "Những thứ này đều là Undead đột biến, bọn họ nguyên bản đều là con người của trái đất. Một vạn con xác chết biết đi bên trong thì có một con Boss Unburied khổng lồ thế này, vậy mày ngẫm lại xem toàn bộ trên đất bằng Trung Quốc hiện tại có bao nhiêu con Boss Unburied như vậy?"

Đỗ Biến thoáng tính toán một chút, tiếp đó rợn cả tóc gáy.

Là mấy chục ngàn con con, thậm chí cả trăm ngàn con.

Đại đế Thái Khang nói: "Còn có con Lord Unburied khổng lồ lớn gấp mười lần, gấp trăm lần, nghìn lần so với đám vừa rồi, mày có thể tưởng tượng chúng nó cường đại cỡ nào?"

Đỗ Biến nói: "tao ngày hôm nay nhìn thấy cái ba bốn tầng lầu cao con Boss Unburied khổng lồ, tương đương với Unburied trong đó Vạn phu trưởng?"

"Đúng." Đại đế Thái Khang nói: "Mặt trên còn có Thập Vạn phu trưởng, Bách Vạn phu trưởng. . ."

Đỗ Biến gần như cảm giác được hít thở không thông.

Liền ngày hôm nay cái Vạn phu trưởng cấp con Boss Unburied khổng lồ, đã cường đại đến vượt quá tưởng tượng a, có thể dễ dàng xé mở mỗi một thành thị, súng trường Gauss đánh nó như là cù lét nhột một loại, thậm chí hoả tiễn đều đánh không chết.

Mà hắn phía trên, còn có mạnh mẽ hơn hắn gấp trăm lần, ngàn lần Unburied chúa tể. Vậy cường đại đến hạng cấp bậc, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng.

Đại đế Thái Khang nói: "Mà những Unburied, chỉ chẳng qua là Undead tầng dưới chót, tương đương với bia đỡ đạn. Đi lên nữa, mới thật sự là Ác ma tộc."

Tức khắc Đỗ Biến hoàn toàn không nói gì.

Đại đế Thái Khang nói: "Tất cả Undead, động vật đột biến, Ác ma trên miếng đất bằng chúng ta đây hết thảy về một người quản lý, đại ma chủ Vận Mệnh, nói cách khác gã trông coi một tỷ quân đoàn Undead!"

Đỗ Biến nói: "Hắn. . . Cùng Ma Vương Vận Mệnh có quan hệ gì?"

Đại đế Thái Khang nói: "Kí chủ Hệ Thống Vận Mệnh."

Đỗ Biến nói: "Giống như mày và tao ở thế giới đế quốc Đại Ninh sao?"

Đại đế Thái Khang nói: "Đúng, chỉ bất quá so với thời chúng ta ở đế quốc Đại Ninh mạnh hơn nhiều nhiều lắm."

Tiếp tục, hai tay gã bày ra.

Tức khắc, trên không xuất hiện một hình chiếu bản đồ.

Đây là bản đồ cả Đông Á.

Chín mươi chín phần trăm vị trí cũng là bóng tối, đại biểu cho đây là địa bàn Undead, do đại ma chủ Vận Mệnh, cũng chính là kí chủ Hệ Thống Vận Mệnh thống trị.

Mà trong một mảnh lục địa tối đen, có mấy vùng sáng trên bản đồ.

"Màu vàng là đế quốc Thái Khang chúng ta, cấu thành chính là loài người, 25 vạn cây số vuông, dân cư mấy chục triệu, chiếm cứ vùng Giang Tây, An Huy, Chiết Giang."

"Vùng màu trắng trên bản đồ là bộ lạc Khôi Lỗi, lãnh địa không đến mười vạn cây số vuông, chính cấu thành là Tinh Thần Sư còn có Khôi Lỗi Chiến Sĩ bọn họ khống chế, Khôi Lỗi động vật đột biến vân vân, lãnh tụ tối cao là đại tù trưởng."

"Vùng màu đỏ trên bản đồ là Liên Minh Đạo Tặc, bọn họ không có lãnh địa cố định, lấy cướp bóc cùng săn bắn mà sống, nơi nơi lẻn, thứ bậc nghiêm ngặt, lãnh tụ tối cao là đại nguyên soái."

"Cuối cùng màu nhũ vàng trên bản đồ là đế quốc Ác Mộng, ở ác mộng trên đảo, diện tích năm nghìn cây số vuông, đây là một trước tận thế không có đảo nhỏ, trên đảo chính sinh hoạt cường đại biến chủng người, lãnh tụ là đại đế Ác Mộng!"

Đơn thuần từ trên bản đồ nhìn lại, cục diện thật là làm cho người ta tuyệt vọng.

Chân chính lãnh địa của loài người cũng chỉ có 25 vạn cây số vuông của đế quốc Thái Khang, còn dư lại đều đã không phải là loài người thuần túy, nhưng tốt xấu không phải là Undead, không thuộc về tộc Ác Ma.

Dù cho lãnh địa bốn cái thế lực cộng lại cũng không vượt qua bốn mươi vạn cây số vuông, toàn bộ Đông Á còn lại chín mươi chín phần trăm lãnh địa đều ở trong tay cái kí chủ Hệ Thống Vận Mệnh, đại ma chủ Vận Mệnh.

Đỗ Biến nói: "Bốn cái thế lực này, đế quốc Thái Khang cường đại nhất à?"

"Không." Đại đế Thái Khang nói: "Đế quốc Ác Mộng cường đại nhất, mặc dù nhân khẩu ông ta chỉ có không đến mười vạn, thế nhưng có Tinh Thần Sư cùng võ sĩ cường đại, có vũ khínăng lượng của thế giới khác."

Đỗ Biến nói: "Vì sao như thế?"

Đại đế Thái Khang nói: "Bởi vì đại đế Ác Mộng không là người trái đất, ông ta đến từ thế giới khác. Không chỉ có như thế, ta, Liên Minh Đạo Tặc đại nguyên soái, đại tù trưởng bộ lạc Khôi Lỗi, đều xem như là học trò của đại đế Ác Mộng."

Đỗ Biến sau khi nghe xong kinh hãi.

Tận thế, Vết Nứt Thế Giới bị Ma Vương Vận Mệnh xé mở, thế giới khác trào vào địa cầu không chỉ có có Ác ma, còn có nhân loại của thế giới khác?

Đỗ Biến nói: "Cậu đã gặp qua mộng cảnh Ma Vương à?"

Đại đế Thái Khang lắc đầu nói: "Chưa từng thấy qua."

Đỗ Biến nói: "Cậu gặp qua kí chủ Hệ Thống Vận Mệnh, đại ma chủ Vận Mệnh chưa?"

Đại đế Thái Khang lắc đầu nói: "Cũng chưa từng thấy qua!"

Đỗ Biến kinh ngạc, ngay cả đại đế Thái Khang đều chưa từng thấy qua kí chủ Hệ Thống Vận Mệnh? Gã ấy lại thần bí như vậy? !

Đỗ Biến nói: "tao cảm giác lực lượng Undead cường đại vô số lần so với loài người, có thể dễ dàng đem lực lượng loài người may mắn còn sống sót tiêu diệt, bọn họ vì sao không làm như vậy?"

Đại đế Thái Khang nói: "Nuôi nhốt."

Đỗ Biến nói: "Nuôi nhốt mười triệu loài người cuối cùng này?"

Đại đế Thái Khang nói: "Đúng, không biết có phải là thịt người đặc biệt mỹ vị hay không? Ác ma rất thích ăn."

Đỗ Biến cực kỳ sợ hãi.

Đại đế Thái Khang nói: "Nhưng mà hơn mười triệu loài người này cũng sống không được bao lâu, bởi vì một nhóm Ác ma mới đã được ấp nở, chúng nó cần ăn thịt. Cho nên. . . Đại ma chủ Vận Mệnh rất nhanh đã sẽ đến thu hoạch hơn mười triệu loài người này, tình thế đế quốc Thái Khang đã cực kỳ nguy hiểm."

Đỗ Biến nói: "Đại ma chủ Vận Mệnh lúc nào sẽ tới tiến đánh đế quốc Thái Khang?"

Đại đế Thái Khang nói: "Là tiêu diệt, thu hoạch! Không biết lúc nào, có thể nửa năm sau, có thể một tháng sau. . ."

Tiếp tục đại đế Thái Khang nói: "Cho nên tao nói thời gian không còn kịp nữa, tao chỉ cho mày nửa tháng tiến hành thăm dò, xem vận may của mày có phải còn cường đại như vậy hay không? Kết quả vẫn như thế!"

"Thời gian không còn kịp nữa, cho nên mày lập tức theo tao trở về đế quốc Thái Khang đế đô, tao cần mày ở đây ngắn nhất trong thời gian ngắn nhất trở nên hết sức cường đại, tiếp đó kế thừa ngôi vị hoàng đế của tao." Đại đế Thái Khang nói: "Sau đó, cuối cùng vận mệnh loài người liền giao cho mày, dù sao cũng mày quen nếp làm chúa cứu thế!"

Đỗ Biến nói: "Mày từ lúc nào thì biến thành cảm thông với loài người? Cũng muốn cứu loài người?"

Đại đế Thái Khang trầm mặc một lúc lâu, nói: "Mộng cảnh Ma Vương đem tao từ thiên đường đánh tới địa ngục, cừu hận này không đội trời chung. Bất luận lời nào cũng không cách nào hình dung sỉ nhục của tao ngay lúc đó, bị mày một kiếm nháy mắt hạ gục, bị mộng cảnh Ma Vương vứt như dép cũ sỉ nhục, tao muốn trả thù cái tên đó!"

"Đi thôi, đi đế đô!" Đại đế Thái Khang bắt được tay của Đỗ Biến, phía sau lưng xuất hiện một đôi cánh bóng tối, trực tiếp bay lên bầu trời.

"Thời gian từ sáng đến tối cũng không thể lãng phí, mày cần lập tức trở nên hết sức cường đại, tiếp đó đi đế quốc Ác Mộng lấy công chúa bọn họ." Đại đế Thái Khang lại nói.

Đỗ Biến nói: "Mặc dù đế quốc Ác Mộng hết sức cường đại, đại đế Ác Mộng hết sức cường đại, thế nhưng. . . Ở trái đất hiện đại tao đã có vợ rồi, không muốn lấy công chúa bọn họ."

Đại đế Ác Mộng cường đại Đỗ Biến tạm thời không cách nào tưởng tượng, bởi vì ông ta dĩ nhiên là thầy của đại đế Thái Khang, hơn nữa đến từ chính thế giới khác, vậy con gái của ông ta - công chúa đế quốc Ác Mộng sẽ có bộ dáng ra sao?

Đại đế Thái Khang nhìn Đỗ Biến, nhấn mạnh từng chữ: "Không, khi mày biết rất muốn rất muốn lấy nàng, ra sức cũng sẽ muốn kết hôn với nàng!"

Tiếp đó gã đáp xuống, tay kia cầm lên Đỗ Biến con gái cùng Trương Tiểu Mạn, hướng đế đô đế quốc Thái Khang bay đi vô cùng nhanh.

. . .

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cảm ơn mọi người!

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Vẫn lặp lại lần nữa, khi đọc truyện này nhớ: "nghi ngờ nhân sinh", "bầu trời không rơi xuống nhân bánh"
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thái Giám Võ Đế.