• 732

Chương 108: Tầng 7.


Dược Phong điều tức suốt nửa ngày mới cơ bản hồi phục hết. Đối với tòa tháp này hắn không dám khinh thị a. Do đó cần dùng thực lực mạnh nhất để ứng phó a.

Khi đã thấy thân thể đạt đến đỉnh phong. Dược Phong mới tiến vào cánh của lên đến tầng 7. Và cái dọng hắn mong muốn đã đến:

- Vòng 2, khảo hạch chiến lực. thông qua. Đánh giá, rất xuất sắc. Ban thưởng 1 hoang giai sơ cấp vũ khí.

Nghe thế Dược Phong không khỏi hít 1 hơi lạnh. Sộp a. Hoang cấp vũ khí đó. Trong đấu phá đại lục. vũ khí cũng như là công pháp chia là 6 giai hồng, hoang, thiên, địa ,huyền, hoàng, mỗi giai có 4 cấp bậc sơ trung, cao và đỉnh. Hoang giai đã là thứ vũ khí đỉnh cấp vị diện này mà mỗi thế lực coi như là trấn tông chi bảo, mỗi vũ khí đều có khả năng trảm thiên phách địa a. Trong cái thế giới mà hồng giai chỉ có mấy món, mấy thế lực đỉnh cấp chỉ có 1 món mà thôi, là để giữ chắc địa vị của thế lực mình. Có hồng giai pháp bảo trong tay, đấu đế cũng có thể đánh thắng đấu tổ a. Nhưng tất nhiên không thế lực nào dại gì để vũ khí thoát ly đại bản doanh của mình a. Do đó hoang giai vũ khí đã là đỉnh cấp vũ khí đương thời. Thậm chí đấu đế cũng không mấy ai có loại vũ khí đạt đến cấp bậc này a.

Không ngờ tòa tháp này lại sộp đến vậy a. Nhưng Dược Phong cũng không vì đồ quý mà choáng váng đầu óc a. Hắn luôn biết câu
thất phu vô tội, hoài bích có tội
. Hoang cấp vũ khí thì tốt thật đó nhưng Dược Phong bây giờ chưa đủ khả năng phát huy hết sức mạnh của nó và cũng không thể che khuất được phẩm chất của nó a. Bây giờ mang ra ngoài nhất định sẽ bị mấy lão quái vật cảm ứng được a. Tuy Dược Phong có thể trốn vào Đại Việt đế quốc là an toàn tuyệt đối a nhưng nghĩ đến phải tu luyện đến khi nào có thể che kín khí tức vũ khí mới được ra ngoài thì hắn đã thấy ớn rồi a. thà rằng đổi mấy món bình thương còn hơn. Nghĩ vậy hắn hô lớn:

-Ta có thể đổi lấy 5 món thiên giai đỉnh cấp được không.

Hắn tin tòa tháp này sẽ có khí linh a. Cây cối còn có linh tính nói chi đến 1 thứ như toà tháp này. Chỉ sợ tòa thí luyện tháp này ít nhất phải đạt đến hồng cấp a và muốn duy trì mấy linh thể cùng hoàn cảnh thì không có khí linh là không thể a. Và đúng như Dược Phong dự đoán, trầm mặc đôi chút rồi có tiếng nói vang lên:

- Có thể. mời lựa chọn.

- Ta muốn đổi 4 món nữ tính bảo giáp cùng 1 đôi găng tay .


Lại im lặng nhưng trong chốc lát hiện ra trước mắt Dược Phong 4 món đồ. 3 cái bảo giáp màu xanh băng lãnh và 1 đôi găng tay đỏ như lửa:

- 4 món huyền băng giáp, thiên giai đỉnh cấp có thể chịu được nhất kích toàn của của đấu thánh hơn nữa còn có chức năng tự chữa trị và phụ trợ chủ thể hấp thu linh lực trong thiên địa. Dung nham bao tay được chế từ đá dung nham cứng rắn nhất. Có thể thu nhỏ vừa với chủ thể. có thể giúp tăng phúc các đòn đánh mang hỏa diễm. Thiên giai đỉnh cấp.

Dược Phong khích động nhận lấy 4 món đồ . Lần này kiếm lớn rồi. Đôi bao tay này quá hợp với mình luôn. Đeo vào đẹp trai hết xảy. Còn 4 món bải giáp này cũng hợp với tứ nữ a, Bảo giáp không giống vũ khí cần chủ nhân đạt đến mức độ nhất định mới có thể phát huy được , Bảo giáp chỉ cần mặc vào người là có thể giúp chủ nhân rồi a. hơn nữa đạt đến địa giai là có thể tích huyết nhận chủ. Đến khi đó bảo giáp có thể ẩn vào cơ thể a. Không sợ người khác phát hiện.

Dược Phong khẽ hít 1 hơi dài. Hắn càng ngày càng cảm thấy tòa tháp này có ý tứ a. Khẽ vung tay. 1 loạt trận pháp hiện ra đánh vào mấy món đồ. Cẩn tắc vô áy náy, tuy thiên giai vật phẩm không khiến người ta khát vọng như hoang giai nhưng nhỡ đâu có thằng điên nào thì có mà chết. thế nên Dược Phong mới cản thận khắc họa mấy cái ẩn nấp khí tức trận pháp lên mấy món đồ a. Chỉ cần không quá chú trọng thì đấu tôn thậm chí đấu thánh cũng không thể nhận ra a.

Làm xong tất thảy. Dược Phong mới bước tiếp vào tầng 7.


Ánh sáng lóe lên rồi chợt biến mất. Dược Phong khẽ nheo mắt nhìn ra xung quanh. Và ngạc nhiên bởi khung cảnh ở đây quá trữ tình. Có suối nước róc rách, có đình có hoa có quả. Tất cả tạo nên 1 khung cảnh thật yên bình. Dược Phong tiến lại gần đến chiếc đình gần đó. Ở đó từ bao giờ đã ngồi 1 lão giả đang nhâm nhi trà. Rõ ràng chỉ là hình ảnh ngưng tụ ra nhưng nó lại thực đến lạ. Dược Phong cũng thản nhiên ngồi xuống cái ghế đối diện lão. Nhâm nhi ly trà xanh còn nghi ngút khói ở đó. Khẽ đưa lên nhấp 1 ngụm:

- Hảo trà, thơm thuần tự nhiên. Vị hơi đắng nhưng thấm vào lòng người khiến người ta thanh tỉnh. QuẢ LÀ HẢO TRÀ.

Đến đây lão già mới ngẩng lên khẽ liếc Dươc Phong:

- Thú vị! Tiểu tử ngươi rất thú vị đó. Không ngờ ở đây lại tìm được 1 người biết thưởng tràn. Hảo, chúng ta cùng đối ẩm nào.

Dược Phong cười thản nhiên nói:

- Đối ẩm cứ để từ từ. vãn bối muốn biết đề mục cửa này là gì.

Lão giả đặt ly trà xuống khẽ thở dài:

- Thanh niên bây giờ đều vội vàng như vậy sao. Ai, thất vọng thất vọng a.

Dược Phong vẫn thản nhiên nói:

- Chúng ta khảo hạch nhanh chóng không phải có nhiều thời gian đối ẩm sao.

Mắt lão giả lóe sáng:

- Tiểu tử ngươi tự tin quá nhỉ.

- Đây không phải tự tin mà là đánh giá đúng thực lực bản thân thôi.


- Haha, ta thích ngươi rồi đó. Võ giả không có tự tin thì còn làm cái rắm. được ta sẽ công bố cuộc thi lần này.

Nói rồi khẽ vỗ cái bàn đá, lập tức 1 bộ cờ hiện ra.

- Khảo hạch vòng này rất đơn giản. Đánh với ta 1 ván cờ mà thôi. Nếu ngươi không biết chơi cũng không sao. Bên kia có mấy quấn thư tịch về cờ đó. Ngươi có thể nghiền ngẫm 1 ngày rồi đánh cũng được.


- Không cần. Ta biết chơi. Chúng ta bắt đầu thôi.

- Ai, mất bình tĩnh thế. thanh niên phải biết trấn định. Ngươi chỉ có 3 lần cơ hội thách đấu ta thôi đó. Phải biết quý trọng chứ

- Không sao, bắt đầu thôi.


- Được, thua đừng khóc.

Nói rồi 2 người bắt đầu hạ cờ. Cả 2 đều đánh rất nhanh cơ hồ người 1 nước ta 1 nước. Nhưng rồi dần dần nhịp độ trận đấu bắt đầu chậm đi. Dược Phong càng đánh càng chậm. Càng đánh hắn càng cảm thấy tinh thần áp bức mạnh mẽ. Mà càng tăng theo mỗi nước cờ hạ xuống. bây giờ áp lực đè lên Dược Phong đã có thể sánh được với áp lực của thiên cấp tinh thần lực a. Không chỉ thế bàn cờ này cũng không đơn giản. nó như 1 loại trận pháp tác dụng lên tinh thần con người. Ban đầu thì không sau nhưng đến khi áp bắng tăng mạnh thì nó bắt đầu phát huy tác dụng. nó khiến Dược Phong như lâm vào trong trận chiến tự mình chỉ huy quân đội để đối chiến. Máu lạnh sát khí đánh thẳng vào người. Nếu là thí sinh bình thường khác nếu không trải qua chân chính chém giết chân chính vào sinh ra tử có lẽ đã ham sâu vào trong đó mà đánh mất ý thức rồi.

Đến cả Dược Phong tinh thong trận pháp cùng tinh thần lực cũng mồ hôi đầy trán. Nhưng hắn lại cười, cười thật vui vẻ rồi hét lên:

- Đột phá đi!!!!!!!!!!!!1
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.