Chương 136: Dị hỏa vs dị hỏa.
Thân hình chợt loé, Hàn Lãnh lập tức vọt vào phạm vi năm thước của Vẫn Lạc Tâm Viêm. Lúc này trong mắt mừng như điên còn chưa kịp tiêu tán, thân thể Hàn Lãnh giống như Dược Phong lúc trước, đột nhiên cứng ngắc.
-Oanh!!!
Ngay khi thân thể Hàn Lãnh cứng ngắc, ở xa xa thân hình Dược Phong biến mất như quỉ mị, chỉ còn tiếng nổ vang vọng khắp trời.
Mà ngay khi tiếng nổ vang lên, sắc mặt Hàn Lãnh cũng chợt biến đổi!
Chốc lát sau, tựa như có tiếng sấm động vang lên trong đầu, sắc mặt Hàn Lãnh đại biến, hắn vừa rồi bị Vẫn Lạc Tâm Viên hấp dẫn mà quên đi một ánh mắt phía xa chứa đầy địch ý chằm chặp nhìn hắn.
Sắc mặt thoáng chút biến động, thân ảnh Dược Phong như quỷ mị tiến đến sau lưng Hàn Lãnh, năm ngón tay nắm chắt lại, Thanh sắc Hỏa diễm bùng lên trên quyền đầu, cuối cùng mang theo kình phong nóng rực, ngoan lạc hung hăn nhằm hậu tâm hắn oanh kích.
Cảm thụ được kình phong bén nhọn sau lưng mang theo vô vàn sát ý, Hàn Lãnh cực kỳ muốn tránh ra nhưng vì phải phân tâm áp chế tâm hỏa nên tốc độ cùng với trình độ phản ứng suy yếu rất nhiều. Bởi vậy né tránh của hắn hoàn toàn không có tác dụng, chỉ biết đứng yên hứng chịu một kích này.
Kình phong sắc bén càng lúc càng gần, đem áo bào của Hàn Lãnh dán chặt lên trên lưng hắn. Nhưng ngay lúc Dược Phong nghĩ rằng Hàn Lãnh chỉ có nước đứng yên chịu chết thì trên thân ảnh hắn thoáng hiện ra vẻ tàn nhẫn. Bả vai hắn đột nhiên chấn động, một cỗ Hỏa diễm Thâm Lam nhất thời từ trên hai vai bạo dũng xông ra.
Thấy Hàn Lãnh tại thời điểm nguy kịch này còn có thể phân tâm phòng ngự như vậy, Dược Phong trong lòng cả kinh. Bất quá điều đó cũng không làm cho Dược Phong chần chờ, kình phong trên quyền đầu không những giảm xuống mà còn tăng lên. Lập tức kình phong cuồng loạn, dũng mãnh xuyên thấu qua màng Thâm Lam Hỏa Diễm nện thật mạnh lên bả vai Hàn Lãnh.
Ngay tại thời điểm Dược Phong đánh trúng lên vai Hàn Lãnh, chợt mảng Thâm Lam Hỏa Diễm sau lưng hắn như bị một lực lượng vô hình dẫn động co rút lại giống như trọng chùy oanh kích thật mạnh lên lồng ngực Dược Phong.
-Bang!
Hỏa diễm vừa chạm vào ngực Dược Phong lập tức kình lực cuồng mãnh bạo dũng phát ra. Trên bầu trời, hai thân ảnh như đã thụ thương nhanh chóng bắn ra xa nhau đến hơn mười thước mới dừng lại.
Duỗi tay vỗ lên y bào có chút nhàu nát trước ngực, sắc mặt Dược Phong không có biến hóa gì lớn. Đòn công kích của Thâm Lam Hỏa Diễm nhìn thì có vẻ như hung hãn cương mãnh nhưng chỉ là phản ứng tức thời nên làm cho ngực hắn có chút khó chịu mà thôi.
Nhận một đòn đánh lén của Dược Phong, so ra sắc mặt Hàn Lãnh không được tốt hơn hắn. Mặc dù trong thời khắc tối hậu, hắn miễn cưỡng tránh né không để công kích của Dược Phong đánh vào bộ phận yếu hại, nhưng cảm giác đau đớn từ trên bả vai tỏa ra làm hắn như chết lặng đi.
Trên bầu trời, hai đối thủ bị hỏa diễm hai màu xanh, lam che khuất tầm nhìn, nhưng trong mắt đều toát ra vô tận sát khí.
Liếc ánh mắt tà ác nhìn hỏa diễm đang xung đột hỗn loạn giữa không trung, lông mày Hàn Lãnh cau lại. Thời điểm hiện tại quá cấp bách, không thể để tiểu tử này gây rối lâu được nếu không để cho cường giả của Huyền Vũ học viện ra tay thì có muốn chiếm đoạt Vẫn Lạc Tâm Viêm khó khăn lại chồng thêm khó khăn.
Đột nhiên đang lúc trầm ngâm suy nghĩ, Hàn Lãnh ngẩng đầu hướng về phía gương mặt cười lạnh của hắc bào thanh niên nở nụ cười cầu hòa chắp tay nói:
-Ha ha, vị tiểu huynh đệ này, ngươi cũng là Luyện dược sư sao?
Ánh mắt lạnh lùng nhìn hành động của Hàn Lãnh, Dược Phong lại không thèm nói chuyện lý lẽ, âm thầm điều động đấu khí, chuẩn bị thời cơ phát động công kích.
-Nếu tiểu huynh đệ cũng là Luyện dược sư, như vậy cũng nên biết cơ thể mỗi người chỉ chứa được một loại dị hỏa, nếu chứa thêm loại dị hỏa khác e rằng bị lưỡng đạo dị hỏa bài xích lẫn nhau mà bạo thể a!
Hàn Lãnh cười tủm tỉm nói thêm:
-Cho nên Vẫn Lạc Tâm Viêm này đối với tiểu huynh đệ cũng không có tác dụng gì to lớn. Nếu ngươi cấp cho ta một cái nhân tình, vậy thì ta đem dược phương thất phẩm đan dược trao tặng cho ngươi. Ngươi nghĩ như thế nào ?
Nghe được lời này của Hàn Lãnh, khóe miệng đang cười lạnh của Dược Phong càng mở rộng hơn. Nhẹ nhàn lay động đôi cánh thanh hỏa sau lưng lạnh giọng châm chọc :
-Ngươi cũng biết Luyện dược sư không thể dụng hai loại dị hỏa, vậy tại sao không đem co hội này nhường lại cho ta ?
Nghe được ngữ điệu châm chọc của Dược Phong, sắc mặt Hàn Lãnh hơi biến động, trong lòng phi thường tỏ tường rằng muốn khuyên hắc bào thanh niên này lùi lại là điều không thể. Lập tức nét tươi cười trên khuôn mặt chậm rãi thu lại, nhìn ngọn lửa nhỏ màu thâm lam đang nhảy múa trên bàn tay nhạt giọng nói:
-Một khi đã nói như vậy, dị hỏa của ngươi ta cũng chiếm đoạt nốt.
Tiếng cuối cùng vừa nói ra, Thâm Lam Hỏa Diễm đang bao quanh thân Hàn Lãnh bạo liệt tản ra, một thân ảnh quỷ mị tựa như tia chớp phóng nhanh về phía Dược Phong. Kình phong sắc bén cùng vô tận sát ý tràn ngập cả bầu trời.
Đang chăm chú nhìn Hàn Lãnh đang huyền phù nơi xa, nên khi phát hiện thân ảnh của hắn lao tới Dược Phong cười lạnh một tiếng, lập tức dưới chân vang lên tiếng nổ mạnh như tiếng sấm, thân hình đột nhiên biến mất, đến khi hiện ra thì đã tiếp cận thân ảnh quỷ mị của Hàn Lãnh.
-Tiểu tử cuồng vọng! Khi ta nổi tiếng trên cả đại lục thì ngươi còn đang ở phương nào đó mà bú sữa mẹ a!
Nhìn Dược Phong không có chút tránh né, Hàn Lãnh cười cười âm lãnh. Thâm Lam Hỏa Diễm từ trong cơ thể bạo dũng tuôn ra tựa như tầng tầng lớp lớp sóng triều, chân thật như sóng biển khiến lòng người rung động, nhanh chóng hội tụ trên song chưởng.
-Ta thật sự muốn nhìn rõ là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa của ngươi hay là Hải Tâm Diễm mạnh mẽ hơn?
Hàn Lãnh quát lên một tiếng lăng lệ, song chưởng đột ngột đẩy ra phía trước, Thâm Lam Hỏa Diễm cực kỳ thâm trầm trong lòng bàn tay nhất thời bung ra tựa như hải lãng kinh đào, ầm ầm từng lớp từng lớp đánh tới.
Vừa ra tay liền hạ sát chiêu, xem ra Hàn Lãnh vì tiết kiệm chút thời gian mà bất chấp tất cả không có ý tưởng giữ lại chút thực lực.
Sắc mặt ngưng trọng, lúc này nhìn Thâm Lam Hỏa Diễm phô thiên cái địa tựa sóng triều dữ dội quét tới, trong lòng Dược Phong thậm chí sinh ra cảm giác mình như con thuyền nhỏ bé giữa biển khơi bao la đang cuồng nộ. Hít sâu một luồn không khí nóng hừng hực, tức khắc hắn điều động tất cả lực lượng của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa trong cơ thể ào ạt tuôn ra.
Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cuồn cuộn không ngừng trào ra rồi ngưng tụ trên đỉnh đầu Dược Phong màu sắc ngày càng xanh biếc. Trong nháy mắt, đột nhiên hỏa diễm quỷ dị nhấp nháy bùng lên. Một lát sau từ trong đoàn hỏa diễm đó một đóa Liên Hoa màu xanh biếc đột nhiên hiện ra.
Cả đóa Thanh Liên này tựa như bằng ngọc trong suốt, một tia giống như là dung nham xanh biếc không ngừng du động phía trong nó, cực kỳ huyễn lệ.
-Hỏa Diễm ngưng hình ư? Không chỉ một mình ngươi mới có!
Thanh Liên từ từ xoay tròn, Dược Phong đột nhiên trợn mắt nhìn Hàn Lãnh đang ở gần trong gang tấc, trong ánh mắt hắn ngập tràn kinh ngạc. Cười lạnh một tiếng, vung tay đánh ra, Thanh Liên tựa như thuấn di mang theo bất tận kình phong, cùng điệp lãng hỏa diễm của Hàn Lãnh hung hăng đối đầu.
-Oanh!
Lúc lưỡng đạo công kích của hai người va chạm, toàn bộ không gian nhất thời tĩnh lặng, bất chợt một tiếng nổ mạnh tựa như sét đánh vang vọng khắp bầu trời.