Chương 159:
Trên vòm trời, từng đạo từng đạo tia chớp màu tím, như con rắn nhỏ giống như, ở tối om om trong lôi vân qua lại, chúng nó điên cuồng hội tụ, đem Dược Phong trên đỉnh đầu cái kia mảnh lôi vân no đến mức càng lúc càng lớn!
Mọi người tại đây đều nhìn ra hãi hùng khiếp vía, cực kỳ bất an.
- Đạo thứ hai lôi kiếp, chưa bổ xuống mà khí tức thật kinh khủng a. So với đạo thứ 1 thật là 1 trời 1 vực a.
-So với đạo thứ nhất lôi kiếp mạnh mẽ quá nhiều, Vị truyền thuyết e sợ thật sự muốn không ngăn được rồi!
-Ai!
Rất nhiều người lắc đầu, vì là Dược Phong lo lắng.
Dù sao này đạo thứ hai lôi đình ấp ủ xu thế, so với đệ nhất đạo lôi kiếp quá nhiều, vô cùng đáng sợ.
-Hừ!
Nhưng mà, đang lúc này, đoàn người phía sau đột nhiên truyền đến hừ lạnh một tiếng.
Có người xoay người nhìn lại, hơi sửng sốt.
Đó là 1 lão giả mặc áo đen, con ngươi lạnh băng,
hìn chằm chằm Dược Phong trên không, khóe miệng vung lên hung tàn nụ cười.
Mọi người tò mò đánh giá người đàn ông này nhưng lập tức mấy vị lão sinh biến sắc:
- Là Phàm Lao. Lần trước Bị Dược Phong đánh chạy như chó nhà có tang. Sao lão còn có mặt ở đây. Mau đi thông tri các vị trưởng lão.
Cả khu vực đó lại loạn cả lên.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Chỉ chốc lát khi thân phận bại lộ, Phàm Lao đột nhiên mặt lộ vẻ tàn nhẫn sắc, đột nhiên lấy ra một con túi chứa đồ, thân hình trong nháy mắt hóa thành một cái bóng mờ, ngang trời bay vọt xuyên qua đám người, đem túi chứa đồ mạnh mẽ ném Dược Phong mà đi.
-Cái gì?
-Hắn hướng về Vị truyền thuyết ném món đồ gì?
-Không được, Vị truyền thuyết, cẩn thận à!
Lúc này, rất nhiều người dồn dập kinh ngạc thốt lên lên tiếng.
Liền ngay cả Tô Thiên, xa xa thấy cảnh này, cũng nhất thời thay đổi sắc mặt, theo bản năng bay lên, muốn ngăn cản.
Nhưng lão cách xa quá xa, ở phía đối diện a, dù cho độ nhanh hơn nữa, cũng không đuổi kịp người lão giả này khoảng cách gần tung túi chứa đồ độ.
-Lớn mật, còn không mau dừng tay?
Tô Thiên từ xa lớn tiếng quát lớn.
Phạm Lao nhưng không có thu tay lại, tung ra hết túi thứ nhất đến túi thứ 2.
Theo sát, hắn nhìn về phía Tô Thiên, lớn tiếng cười gằn nói:
- Tô Thiên, vốn là xem ở ngươi trên mặt, lão hủ cũng không có ý định sẽ ra tay mà chỉ yên lặng quan sát. Nhưng trách thì trách tiểu tử này quá nghịch thiên, đưa đến thanh thế lớn như vậy. Mà hắn chính là mối họa rất lớn. Phải Cần diệt trừ. Đừng trách ta!!!!
- Hừ!!1
Tô Thiên Cắn môi. Hắn phải phân lực chú ý để duy trì kết giới không để nó bị dao động nên không thể điều động không gian lực đối phó với Phạm Lao mới để lão ta tung tẩy như vậy. Tất nhiên Phàm Lao cũng nhận ra điều này nên mới đánh liều như vậy.
Nhưng tất cả quá muộn.
Sau khi nói xong, Phàm Lao lấy ra túi thứ 3 và lần thứ 2 ném lên phía Dược Phong.
Rồi không chút do dự bấm huyết độn chạy mất.
Thật ra lần này hắn chỉ có nhiệm vụ là đến thăm dò xem rốt cục là nội viện xảy ra vấn đề. 3 cái túi là do chủ tử sau màn đưa cho hắn để nếu có cái gì quá nguy hiểm phải giệt trừ từ trong trứng nước. Không ngờ dùng đến thật. Dược Phong có thể nói là trong những mối nguy hàng đầu của lão a.
Làm song tất nhiên là bấm nút biến khẩn cấp rồi.
Nhưng lúc này, Tô Thiên đã chạy tới, nhưng ông không đuổi theo Phàm Lao mà bấm pháp quyết.
Vèo!
Vài đạo pháp quyết lao ra, hóa ra một cái Thủy Long, trong nháy mắt bao phủ đem 3 túi chứa đồ này, trực tiếp ép bạo!
-Ầm!
Túi chứa đồ trên không trung tại chỗ nổ tung.
Nhưng mà, trong túi nhưng rải rác ra một đống lít nha lít nhít màu đen sâu, bay ra ra.
Những này đen trùng số lượng vô cùng to lớn, trên không trung Phi hành, giống như hình thành một luồng màu đen cơn lốc, chung quanh bay trốn, cánh nhào động "Ong ong" tiếng vang , khiến cho ở đây không ít người đều màng tai đau.
- Đậu má!!!!!
- Chuyện này. . . Đây là Dẫn Lôi Phong?
- Ta trời ạ! Lại là Dẫn Lôi Phong, hơn nữa số lượng nhiều như thế!
Có người nhận ra những kia đen sâu, lúc này sắc mặt kịch biến, kinh ngạc thốt lên lên tiếng.
Dẫn Lôi Phong, tên như ý nghĩa, chính là có thể xúc động Lôi Đình, mỗi lần xuất hiện, vòm trời đều sẽ hạ xuống Lôi Đình đến đánh giết bọn chúng, nhưng Lôi Đình cường độ cũng không lớn, đại đa số Dẫn Lôi Phong đều sẽ ở Lôi Đình bên trong được rèn luyện.
Có thể sau đó có người sáng tỏ một loại hại người phương pháp, chuyên môn bắt giữ Dẫn Lôi Phong giấu vào túi chứa đồ, thừa dịp người khi độ kiếp, ném ra Dẫn Lôi Phong, lấy này tăng cường Thiên Kiếp uy lực.
Hiện tại Phàm Lao tung 3 túi đựng to đùng a, lại chứa đầy Dẫn Lôi Phong. Số lượng nhiều như vậy rõ ràng chính là muốn cho Dược Phong Thiên Kiếp uy lực vượt lên cái gấp mấy lần, này cùng giết người đã không khác nhau gì cả.
-Này quá ác rồi!
-Dĩ vãng xuất hiện chuyện như vậy, chỉ có mấy chục con Dẫn Lôi Phong liền đầy đủ đáng sợ, hiện tại lại nhiều như vậy!
-Thật đáng sợ, cũng còn tốt bị Tô Thiên đại trưởng lão chặn lại, bằng không Dược Phong liền xong!
-Hừ, nhiều như vậy Dẫn Lôi Phong, Phạm Lao kia khẳng định không tìm nổi nhiều như thế , tuyệt đối là thế lực khác trong bóng tối đưa cho!
Mọi người dồn dập nghị luận.
-Vèo!
Mà lúc này, Phàm Lao tung 2 cái túi lúc trước, dĩ nhiên bay về phía bầu trời tiến vào Dược Phong Độ Kiếp phạm vi.
Hai cái túi chứa đồ đều bay đến mức rất cao, khoảng cách Lôi Vân vô cùng gần, đưa tới một đạo nhỏ Tiểu Thiểm Điện đánh xuống, "Ầm" một tiếng vang thật lớn, hai cái túi chứa đồ đồng thời nổ tung. . .