• 732

Chương 162:


Dược Phong khinh thường bĩu môi xì 1 tiếng. đúng là 1 tên sợ chết mà


-Ầm!

Nhưng vào lúc này, Dược Phong vừa mới nói xong, không trung đột nhiên đánh xuống một đạo thật nhỏ như tuyến kim sắc lôi kiếp.

Ầm!

Kim sắc lôi kiếp độ vô cùng nhanh, thế tới đột nhiên mãnh liệt, không hề có điềm báo trước.

Dược Phong liền trốn cũng không kịp trốn, tại chỗ liền bị chém trúng vai, cả người đột nhiên như diều đứt dây, từ không trung rơi xuống!

-Oanh

một tiếng vang trầm thấp, hắn đập ầm ầm ở trên đỉnh núi, toàn bộ trên đỉnh núi hơi loáng một cái, vung lên từng trận bụi trần!

Trang bức không được đến 1 phút liền bị đánh mặt!!


Trong nháy mắt, toàn trường lần thứ hai vắng lặng.

Mỗi người đều triệt để dại ra, tràn ngập sợ hãi.

-Kim sắc lôi kiếp! Chuyện này. . . Đây là trong sách cổ ghi chép thượng cổ hạo kiếp? Làm sao sẽ xuất hiện ở này?

-Trời ơi, hắn lại đem thượng cổ hạo kiếp đều đưa tới rồi!

-Tuy rằng chỉ có một sợi, có thể này thượng cổ hạo kiếp, là có thể thí phật diệt đế diệt tổ diệt thần tồn tại à!

-Xong, đây là ý trời!

-Trời cao căn bản không tha cho hắn, từ lâu không nhìn cảnh giới, hạ xuống các loại hung mãnh thiên kiếp, vì là chính là muốn giết hắn à!

. . .


-Dược Phong!

Tô Thiên cũng thay đổi sắc mặt, lúc này hô Dược Phong một tiếng, phóng lên trời, muốn nhìn một chút Dược Phong có hay không còn sống sót!

Loại này kim sắc lôi kiếp, chính là thượng cổ hạo kiếp, chuyên môn vì giết đế tổ , chém chết thần linh tồn tại.

Dù cho hiện tại chỉ có một sợi, cũng căn bản không phải đấu tông thậm chí đấu tôn có thể chịu đựng đến, thậm chí là bản thân lão gặp phải, cũng không cách nào bảo đảm chính mình có thể sống sót chứ đừng nói dược Phong chỉ là đấu vương vừa bước vào đấu hoàng.

Mà Dược Phong bị đánh rơi sau khi, liền cũng lại không còn động tĩnh, thậm chí không có đáp lại Tô Thiên tiếng la.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người nội tâm hồi hộp một tiếng.

Lẽ nào. . . Hắn liền chết như vậy?

Gánh vác Tử Tiêu Thần Lôi, cuối cùng lại bị bất thình lình một tiểu sợi thượng cổ hạo kiếp, một đòn mất mạng?

Chuyện này biến hóa làm đến quá đột nhiên rồi!

Trước một giây Dược Phong còn uy phong lẫm lẫm, khí thế ngập trời, đứng ở trên đỉnh núi Trang Bức!

Có thể đạo kia kim sắc lôi kiếp liền như thế đột nhiên giáng lâm, không chỉ là Dược Phong không kịp phản ứng, mọi người tại đây kể cả Tô Thiên, đều không thể phản ứng chiếm được.

Dù sao đó là thượng cổ hạo kiếp, độ thực sự quá nhanh!

Dược Phong chân chính chịu đựng Trang Bức bị sét đánh kết cục, bị kim sắc lôi kiếp đánh xuống hướng về mặt đất sau, cả người đập vào trong ngọn núi, càng là không còn phản ứng!

Điều này làm cho rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn có chút khó có thể tiếp thu.

Không có ai cho rằng Dược Phong có thể sống sót, bởi vì đó là nghe đồn có thể diệt tổ diệt thần lôi kiếp a.


Cứ việc rất nhiều người cũng không thích Dược Phong, có thể thấy hắn kết cục như vậy, trong lòng bao nhiêu vẫn còn có chút không thoải mái.


Cường thịnh như vậy thiếu niên, liền Tử Tiêu Thần Lôi đều gánh vác, cuối cùng nhưng chết ở như vậy một tiểu sợi thượng cổ hạo kiếp bên trong, thực sự thật là làm cho người ta cảm thấy tiếc hận.


Nhưng ở sân cũng có một chút người, lúc này lộ ra cười trên sự đau khổ của người khác khuôn mặt tươi cười.


-Ha ha ha, ý trời à! Ý trời à!

Phạm Lao vốn chưa chạy xa thấy cảnh này đột nhiên cười to, vạn phần hưng phấn

-Đạo thứ hai lôi kiếp không có thể đem hắn đánh chết, nhưng cũng thành công đem mặt sau thiên kiếp độ khó cho tăng cao, tiểu tử này có thể chết ở thượng cổ hạo kiếp bên trong, cũng nên cảm thấy vui mừng rồi!

Không ít người đều đưa mắt quét về phía Phạm Lao , sắc mặt có chút khó coi.


Hiển nhiên, tất cả mọi người cảm thấyPhạm Lao quá ác, thời điểm như thế này, lại còn muốn cười trên sự đau khổ của người khác!



. . .


Nhưng mà, mọi người coi như phẫn nộ, cũng không dám nói đắc tội Phạm Lao , dù sao đây là một vị đấu tông cường giả, ở đây có thể cùng hắn đối địch, e sợ chỉ có Tô Thiên .

Nhưng Tô Thiên hiện tại nào còn có thì giờ để ý Phạm Lao , lão như trước nhìn kỹ trên đỉnh núi, trong mắt huy mang lòe lòe, thần hồn lực mở rộng, tìm kiếm Dược Phong tung tích.

-Ầm ầm !

Lúc này, trên vòm trời lại ra một tiếng vang trầm thấp, lôi vân còn đang lăn lộn, thỉnh thoảng có mấy cái bé nhỏ kim sắc lôi kiếp từ bên trong xẹt qua.

-Trời ơi, thiên kiếp làm sao còn chưa biến mất?

Lúc này, có người kinh ngạc thốt lên lên tiếng.

-Lẽ nào. . . Lẽ nào Vị truyền thuyết còn sống sót?


-Hắn không chết?


-Làm sao có khả năng, vừa vặn đạo kia kim sắc lôi kiếp, rõ ràng đã bổ trúng hắn!


-Đúng vậy! Ta cũng nhìn thấy rồi!

Mọi người dồn dập thay đổi sắc mặt, kinh thanh âm bắt đầu nghị luận.

Phạm Lao nụ cười trên mặt, vào đúng lúc này thì lại ngưng đọng:

-Sao. . . Làm sao biết, tiểu tử kia, làm sao có khả năng còn sống sót?

Tô Thiên sắc mặt hơi hòa hoãn, thiên kiếp không tán, nói rõ Dược Phong còn chưa bỏ mình, hơn nữa lão thần hồn lực, cũng đã cảm ứng được Dược Phong khí tức, chỉ là không biết hiện tại Dược Phong thương thế làm sao. . .

-Dược Phong, nghe được sao?

Tô Thiên hướng về Dược Phong truyền âm.

-Nghe được rồi!

Rất nhanh, Dược Phong âm thanh đáp lại lại đây, chỉ có điều ngữ khí có chút trầm thấp, như là giáp ngậm lấy tức giận.

Tô Thiên nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nói ra:


-Thừa dịp đạo thứ ba thiên kiếp còn chưa chân chính giáng lâm, ngươi sắp tới Độ Kiếp Đài đi. Có thể khiến thiên kiếp dịu đi đó


-Ta không đi! Thiên kiếp này chán sống, dám đánh lén ta, buộc ta Tạc Thiên!


Dược Phong thanh âm phẫn nộ truyền đến.

Tô Thiên ngẩn ra, mở ra đang chuẩn bị tiếp tục truyền âm.

-Ầm!

Đột nhiên, trên đỉnh tháp bỗng nhiên nổi lên một tiếng vang thật lớn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.