Chương 23: Đầy bồn đầy bát.
Nghe tiếng đại môn phía sau đóng sập lại, bước chân Dược Phong thoáng ngừng, quay đầu nhìn lại một chút rồi lại tiếp tục tiến về phía trước. Gần năm phút sau, đã thấy ánh đèn vàng nhạt cách đó không xa truyền tới, làm bước chân hai người không khỏi nhanh hơn một chút. Tiếp một hồi nữa, rốt cuộc cũng đã xuyên qua được thông đạo tối đen, ánh sáng rực rỡ bừng lên trước mắt, làm cho hai người không khỏi quay đầu tránh qua hướng khác.
Trước mắt hai người Dược Phong hiện ra một gian phòng cực lớn, trên bốn vách tường có gần mười cái năng lượng tráo đang tỏa ánh sáng lấp lánh, làm cho căn phòng được chiếu sáng như ban ngày.
Trong phòng, ba người Diệp Thiến Thiến đã đến trước, nghe được tiếng bước chân, bọn họ thoáng quay đầu lại, nhìn qua phía sau.
Ánh mắt Diệp Thiến Thiến đảo qua trên người Tiêu Viên, hiển nhiên nàng đối với Dược Phong thần bí làm nàng hiếu kỳ.
- Ha hả, đúng vậy, người mới nếu mà không đoàn kết, quả thực là không tránh được bị khi dễ.-Bạch Sơn cũng cười nói:-Bất quá ta có một vị đại ca cùng tộc đã tiến vào nội viện từ hai năm trước, đến lúc đó, chỉ cần các người cùng với ta ở cùng một chỗ, có hắn lo liệu mà nói, tất nhiên có thể dễ dàng vượt qua thời kỳ khó khăn của lính mới.
-Ha hả, ý tốt của Bạch Sơn học trưởng ta xin nhận, việc này, dựa vào chính mình thì tốt hơn.
Dược Phong cười khẽ một tiếng, nhìn xung quanh, trong mắt chợt lóe lên.
Nghe được lời Dược Phong, Bạch Sơn khóe miệng thoáng run rẩy, sắc diện nhịn không được hiện lên chút âm lãnh, nhưng chợt nhanh chóng tiêu tán, trong lòng lạnh nhạt nói thầm:
- Rượu mời không uống, được rồi, ngươi cứ cứng đầu đối với ta như vậy đi, hy vọng sau khi tiến vào nội viện ngươi vẫn còn có thể ương ngạnh như vậy, đến lúc đó, xem ta làm thế nào thu thập ngươi, khiến cho ngươi phải bò mà ra khỏi nội viện!
- Đừng nhìn nữa, không hiểu có còn địa phương khác nữa không, nhìn mấy cái năng lượng tráo kỳ quái kia, chẳng lẽ chúng ta đi vào đó?
Nhìn Dược Phong đang ngó quanh ngó quẩn, Diệp Thiến Thiến bĩu môi nói.
Đang lúc mấy người Dược Phong ngơ ngơ ngẩn ngẩn bỗng nhiên trong gian phòng vang lên tiếng gió cực nhỏ. Tuy rằng chỉ là một âm thanh cực nhỏ, nhưng lại giống như tiếng sấm rền vang bên tai bọn họ. Ánh mắt của mọi người lập tức nhìn về hướng di chuyển của âm thanh, dùng lại tại một chỗ bên trái cái năng lượng tráo.
-Nơi đó hình như vừa có cái gì đó bay ra?
Mọi người nhìn cái năng lượng tráo nghi hoặc nói.
- Bay ra?
Dược Phong còn chưa kịp đáp lại.. Còn chưa có hành động gì, đã thấy một đạo tử quang từ bên trong năng lượng tráo bay ra, hóa thành một đạo lưu tinh bắn mạnh về phía năm người.
- Xuy
Dưới ánh mắt nhìn chằm chọc của mọi người trong phòng, bàn tay của DƯợc Phong nhấc lên đem tử quang thu vào lòng bàn tay. Sau đó, tử quang chậm rãi tiêu tán, cuối cùng hiện ra một quyển trục bao phủ trong một tầng năng lượng màu tím.
-Địa Giai trung cấp công pháp, Tử lôi quyết?
Nắm lấy quyển trục màu tím, bàn tay Dược Phong nhẹ nhàng tiến tới, hoàn toàn là không gặp bất kì ngăn trở xuyên qua tầng năng lượng này, liếc nhìn hàng chữ bên ngoài quyển trục, nhẹ giọng thốt.
Trong lúc đám người Dược Phong còn đang hết sức bất ngờ, rất nhiều tiếng rít phá không một lần nữa lại vang lên. Ngay sau đó, từng đoàn năng lượng với hình dạng màu sắc không giống nhau, ùn ùn từ trong năng lượng tráo phóng ra, mang theo hàng loạt âm thanh "ô ô" thật lớn bay loạn khắp trong phòng.
Liếc nhìn từng đoàn năng lượng mang theo thanh thế bất đồng, trên khuôn mặt Dược Phong hiện lên vẻ huân hoan, mũi chân điểm trên mặt đất, thân hình như đạn pháo bắn lên không trung, vung tay chộp tới, khi hạ xuống đất, trong lòng bàn tay đã có một đạo hào quang màu xanh nhạt.
Ánh mắt nhìn xuyên thấu qua hào quang mầu xanh nhạt, Dược Phong có thể phát hiện ra, trên trong quang cầu là một gốc dược liệu có màu giống như phỉ thúy, ánh mắt nhanh chóng đảo qua, cuối cùng dừng lại ở trái cây trông giống như viên ngọc trên ngọn dược thảo, trong lòng Dược Phong chợt chấn động
-Thiên phỉ quả?
Thiên phỉ quả, theo như Dược Phong được biết, nếu như dùng trực tiếp, có thể làm cho đấu khí trực tiếp tăng lên khoảng một tinh, mà nếu như có thể luyện chế nó thành đan dược, chỉ cần thành công, sẽ tạo ra một loại kì đan có thể khiến cho thực lực cường giả cấp bậc Đấu vương trực tiếp tăng lên, cái loại dược vật này.......
Cái loại dược thảo có giá trên trời, vô cùng quý hiếm, không nghĩ tới tại nơi này, lại có thể xuất ra một gốc, thật làm Dược Phong chắt lưỡi không thôi.
Mắt càng chợt sáng lên. Phải biêt tài bảo không ai chê ít a. Nhất là Dược Phong Bây giờ giới chỉ rơi vào tay lão bà rồi thì lại càng nghèo a. Mấy vị bên ngoài nói dựa theo sức mà bắt chứ không cấm băt nhiều a. Lẳng lặng tách ra đến một góc, Dược Phong nhanh tay chộp thêm vài món nữa, chủ yếu là một số vật phẩm quý hiếm mà khó tìm ngoài đời. Càng bắt Dược Phong càng cảm thấy quang trụ bảo vệ càng mạnh. Thì ra cầm càng nhiều càng khó bắt.
Dược Phong không bắt nữa mà ngồi xuống suy tư làm sao kiếm càng nhiều a. Bỗng nghĩ đến điều gì, hắn lấy từ giới chỉ một que kẹp và cho vào quang cầu. Thật thần kỳ là lấy được ra. quang cầu này chỉ cản trở được da thịt chứ không cản trở vật không có sức sống, như vậy mới dễ dàng nhét đồ vật vào a. tìm được bí quyết, Dược Phong bay nhanh đi tiếp tục tìm.
Một giờ trôi qua thật nhanh. 4 người còn lại đều tìm được vật mong muốn và ra trước cửa đứng chờ.
Bạch Sơn có thể thuận lợi từ trong quang đoàn lấy ra một kiện Tàm Ti Giáp trong suốt. Vật này có lực phòng ngự kinh người. Chống được nhất kích toàn lực của tam, tứ tinh đấu tông bình thường, cũng coi như bảo giáp
Trong tay Diệp Thiến Thiến là một hoàn đan dược màu tím không biết có tác dụng gì. Về phần Ngô Hạo, tựa hồ chiếm được một quyển đấu kỹ. VỊ còn lại kia cũng là một
quyển địa giai đỉnh cấp công pháp cũng coi như thu hoạch lớn.
Mọi người đang sốt ruột chờ Dược Phong.
Mãi đến gần hết giờ mới thấy thân ảnh của hắn đang đến, dáng vẻ khá là chật vật như không thu hoạch được gì. Thấy thế Bạch Sơn vui vẻ hỏi.
- Dược Sư đệ có thu hoạch được cái gì tốt không.
- Ngươi lại ngứa người à.
Sắc mặt hơi đổi, Bạch Sơn cười ảm đạm, không dám nói tiếp. Nhưng trong lòng lại âm trầm thầm nói: "Bây giờ người cứ khoa trương đi, đợi đến khi vào Nội Viện rồi xem nhé."
Dược Phong bĩu môi, với kẻ tranh giành lão bà với mình việc gì phải cho sắc mặt tốt.
TRonh lòng thầm kêu xui xẻo. Nghịch dại cầm lục tinh hỏa diễm nội đan ra chơi không cẩn thận để nó cuồng bạo rồi nổ khiến trật vật như thế này đâu.
Nhưng thu hoạch của Dược Phong cũng thật Khổng lồ a. Dược Phẩm và dụng cụ để bày trận, luyện kim cơ hồ rất nhiều, mà lại toàn là đoò quý hiếm nữa, phen này hắn có thể nâng cấp thái đao của mình phát nữa rồi.Không chỉ thế nội đan cũng bó lớn mà có cả thất tinh và một viên bát tinh nội đan nữa. Tương đương cảnh giới đấu tông yêu thú a. Lại còn hổ lốn một đống lớn các thứ đồ linh tinh, huyết dịch yêu thú từng chai mà lại có vài con có huyết mạch thượng cổ nữa chứ.
Không chỉ thế công pháp cũng vài quyển, đều là thiên giai công pháp. Dùng thì dùng, bán thì bán nhưng cũng là món hời lớn a.
Chỉ trong phút chốc Dược Phong đã trở thành một kẻ có tiền. Nhưng ngoài mặt lại tỏ ra bực tức sầu khổ đến cả Dược Phong cũng còn tin.
THế là mang theo tân tình vui sướng mặt mày sầu khổ hắn theo cánh cửa trở về phòng hiệu trưởng mà không biết một thời gian sau náo động vụ 2 phần tích trữ trong tàng bảo các bị khuân đi hết gây nên một vụ bạo động trong cao tầng, quyết lùng tìm tên siêu trộm P. Vâng Dược Phong để lại trong mỗi quang cầu ăn cắp được một tấp thiệp ghi Siêu Trộm P.
Trở về phòng hiệu trưởng, Diệp Linh liếc nhìn 1 loạt 5 người, hơi kỳ quái nhì DƯợc Phong nhưng không nói gì. Lúc sau ông trầm dọng nhắc:
- Được rồi, các ngươi về ngỉ ngơi đi, nữa tháng sau tiến vào nội viện. Nơi đó mới là chân chính Thiên ĐƯờng dành cho thiên tài. CỐ lên.
-Vâng.
Nhìn 5 người đi xa Diệp Linh thở dài một câu:
- Và cũng là địa ngục cho thiên tài. Cố lên.
................
BẮT ĐẦU MAP NỘI VIÊN.