Chương 25: Chào mừng đến nội viện.
Rừng rậm mịt mờ trải rộng với đủ loại ma thú. Cứ cách một đoạn thời gian là lại có khí tức hung hãn của ma thú tràn ngập từ bên trong cánh rừng bạo xuất rồi hướng về phía đội hình được tạo bởi những con Sư Thứu trên bầu trời này mà phát ra những tiếng rống đầy giận dữ. Ngẫu nhiên còn có thể có một ít ma thú phi hành theo dấu mà đến, nhưng khi tiếp cận đội hình khoảng cách trăm mét liền bị khí thế đáng sợ từ cơ thể bốn người Diệp Linh mạnh mẽ trào ra làm cho sợ hãi mà bỏ chạy.
Bất quá điều này cũng không phải là hoàn toàn, bên trong đại sơn mờ mịt, vô tận này; ma thú trải rộng dày đặc, tự nhiên sẽ không thiếu một ít ma thú thực lực khủng bố. Bởi vậy, sau nửa giờ phi hành bắt đầu có không ít ma thú thực lực cường hoành không để ý đến khí thế áp bách của bốn người Diệp Linh mà mạnh mẽ đánh sâu vào đội hình. Mà lúc này, từ Diệp Linh cho đến ba lão giả, bốn người phía sau bắt đầu biểu hiện ra thực lực làm người ta rung động không thôi. Chỉ một lần phất tay, năng lượng hùng hồn như lôi đình xẹt qua phía chân trời rồi bọn người Dược Phong chỉ nghe thấy một âm thanh trầm muộn và thế là bên kia đã có vài ma thú khổng lồ bị nổ tung, máu tươi bay đầy trời.
Một đường phi hành với đủ loại ma thú hung lệ xông tới nhưng vẫn tuyệt nhiên không có một đầu ma thú nào có thể xuyên qua vòng phong tỏa của bọn Diệp Linh bốn người. Phía trên Sư Thứu, đám người Dược Phong ngạc nhiên nhìn những thân thể ma thú nổ tung, từ hơi thở của chúng mà nói, cơ hồ phần lớn ma thú đều có sức mạnh lấy một chống lại một người bên họ. Nhưng ngay cả như vậy, đám người Diệp Linh tùy tiện giơ tay nhấc chân là hóa chúng thành huyết vụ, lực lượng như vậy thật sự là làm cho người ta thèm muốn không thôi.
-Khó trách cần phải hộ tống trên đường, không nghĩ tới ở sâu trong hậu sơn của học viện mà lại nguy hiểm đến thế. Nếu là xuyên qua rừng rậm thì lấy thực lực những học viên như chúng ta, chỉ sợ không vài người có thể còn sống mà đi qua.
Tại khoảng cách ước chừng 50m lại một lần nữa huyết vụ nổ tung, Dược Phong nở nụ cười. Khi mà đội ngũ bay vút qua sơn mạch mờ mịt, bằng vào linh lực xuất sắc, hắn cảm giác được rõ ràng , bên trong sâm lâm rậm rạp phía dưới thậm chí có hơi thở ma thú cấp bậc lục giai Đấu HOàng xuất hiện. Chỉ có điều, ma thú tới cấp bậc này là những ma thú đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, cho nên chúng nó tự nhiên là không thể nào không nhìn ra thực lực khủng bố của đám người Diệp Linh. Vì thế chúng sẽ không giống như những loại ma thú chỉ có một chút thực lực mà không để ý tới tính mạng mà hướng vào đội hình Sư Thứu công kích. Chúng ít nhiều cũng hiểu được thế nào là kiêng kị. Nói theo cách khác, cho dù là có bọn Diệp Linh bốn gã cường giả Đấu hoàng đấu tông hộ tống, chỉ sợ đội ngũ Sư Thứu bọn họ cũng không có khả năng không tổn hại mà đạt được mục đích.
Một đường phi hành, một đường huyết vụ, bọn Diệp Linh bốn người như một loại mũi nhọn trực tiếp xuyên qua một trời ma thú, tạo ra một thông đạo. Thực lực Đấu Tông cường giả là mãnh mẽ như vậy đó.
Loại va chạm mãnh liệt như vậy kéo dài hơn một giờ sau, tốc độ phi hành của đội hình Sư Thứu rốt cục dần chậm lại. Cảm nhận được tốc độ chậm lại, Dược Phong đem ánh mắt đảo qua phía trước, liền thấy có điều nghi hoặc, dưới chân ngoại trừ có khe núi sâu không thấy đáy, địa phương khác vẫn là rừng cây vô tận , đừng nói cái gì Nội Viện, một bóng người cũng không thấy.
- Sao lại thế này?
- Đang hạ xuống!
Ánh mắt sắc bén dần biến mất, mà khí thế mạnh mẽ trong cơ thể Diệp Linh dâng lên lúc trước cũng lặng yên lùi về trong cơ thể. Hắn tủm tỉm cười phất phất tay, mười đầu Sư Thứu liền động cánh, chậm rãi hạ xuống khe núi phía đối diện ở dưới mà đi. Sư Thứu như một bóng mờ mang theo cuồng phong yên ổn dừng trên mặt đất, đám người Dược Phong quan sát trước sau, nhìn nhau ra hiệu liền lắc mình nhảy xuống Sư Thứu. Thi nhau nhảy xuống đất, ánh mắt đám học viên nhìn chung quanh, khuôn mặt đầy vẻ khó hiểu.
- Đây là đâu? Chẳng lẽ Nội Viện là ở chỗ này?
Diệp Thiến Thiến rơi xuống sau, không nhịn được trước hết hướng Diệp Linh hỏi, mà những người khác nghe được cũng đem ánh mắt toàn bộ hướng về phía Diệp Linh, đương nhiên bọn họ cũng muốn biết được đáp án.
-Nội Viện không phải là cứ như vậy tiến vào.
Diệp Linh nhàn nhạt cười cười, tại ánh mắt soi mói của mọi người, chậm rãi tiến về phía trước mười bước, sau đó cước bộ dừng lại, bàn tay vung lên, một đạo năng lượng từ đó bạo xuất, cuối cùng vọt tới không gian trước mặt, chợt, một màn quỷ dị hiện lên, chỉ thấy tại thời điểm năng lượng kia bắn qua một chỗ không gian trống rỗng mang theo từng đợt nước gợn sóng, từng đợt này cấp tốc dao động, cuối cùng một cái đại môn đạm mầu cao lớn chừng 7,8 trượng trống rỗng hiện lên.
Nhìn cái đại môn màu bạc kia quỷ dị xuất hiện, đám người Dược Phong đều cả kinh, hiển nhiên bọn họ đều không nghĩ tới, địa phương nhìn như cực kỳ bình thường lại cất dấu điều ảo diệu như vậy.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, đại môn màu bạc mang theo tiếng vang thanh thúy, từ từ mở ra, sau đại môn cũng là một sâm lâm rậm rạp. Nhìn cảnh vật trước mắt tựa hồ không có gì khác nhau mà đều là rừng rậm.
- Đi theo ta
Phất phất tay, Diệp Linh liền dẫn đầu bước vào bên trong đại môn. Sau đó, mấy chục học viên tò mò theo sát mà đi. Dược Phong vẫn chưa đi lên mà hắn đừng ở phía sau nhìn mấy người bên kia đi vào đại môn màu bạc, sau đó lại đem ánh mắt hướng về không gian phía ngoài đại môn quan sát. Mà mang theo sự kinh ngạc, hắn thấy mấy người bên kia đi vào đại môn màu bạc, giống như tiến vào một không gian khác,rồi cứ như vậy tiêu thất trong hư không.
- Ồ, truyền thống trận a.
Không ngờ ở đây có truyền thống trận. Với con mắt nhà nghề, Dược Phong lập tức nhận ra đây là trận pháp truyền thống cự ly ngắn. Xem ra nội viện cũng ngay trong sơn mạch này.
Lúc sau, mọi người kể cả mười đầu Sư Thứu đều đã đi vào đại môn màu bạc, lúc này đại môn mới chậm rãi đóng lại, cuối cùng một vòng năng lượng gợn sóng khuếch tán ra, đại môn dần dần tiêu tán, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Bây giờ, khu vực này lại biến thành một sâm lâm cực kỳ bình thường.
Cước bộ bước qua đại môn, Dược Phong chỉ cảm thấy tinh thần nhất thời hoảng hốt, hai chân liền đạp mạnh lên mặt đất, ánh mắt hướng phía trước đảo qua, ngay lập tức kinh ngạc bởi cảnh tượng trước mặt vẫn là rừng rậm cùng lúc trước giống nhau, chẳng qua lúc này, tại lối vào rừng rậm không biết khi nào đã xuất hiện hai lão giả cho đến vài tên trung niên đại hán, mặt khác tại phía sau họ còn đứng gần khoảng 20 người trẻ tuổi, Dược Phong tầm mắt đảo qua trên người bọn họ, chỗ ngực đều đeo huy hiệu khắc giống như tháp trạng đồ văn.
Haha, Diệp lão nhân, ngươi mỗi lần đều đúng giờ như vậy. Để ngươi hộ tống tân sinh quả là rất yên tâm. Năm nay tân sinh thế nào
Lúc này một vị trong hai lão giả nhìn tới nhóm người, cười tủm tỉm hướng phía Diệp Linh cười nói.
- Cũng không tệ lắm, tuy đỉnh cấp kém năm ngoái nhưng mặt bằng chung thì khá hơn.-Diệp Linh cười cười nói
-Không nghĩ rằng năm nay tới phiên hai lão đầu các ngươi thường trực, xem ra cũng mệt mỏi a.
-Không có biện pháp.
Hai lão giả bất đắc dĩ lắc đầu.
-Năm người các ngươi lại đây
Diệp Linh xoay người nhìn nhóm đi vào phía sau rồi hướng phía năm người Dược Phong vẫy vẫy tay, chỉ vào hai lão đạo:
-Đây là hai vị Nội Viện trưởng lão. Vị này chính là Tô trưởng lão, và vị này là Khánh trưởng lão. Các ngươi về sau ở bên trong viện, có việc gì thì cứ tìm họ. Ha ha! Năm tiểu tử này là năm người qua thi đấu tuyển chọn ra top 5 của năm nay. Thực lực cũng không tệ.
Câu nói sau cùng, tự nhiên là Diệp Linh nói với Tô, Khánh nhị vị trưởng lão.
-Nga?
Nghe vậy, vị trưởng lão ánh mắt đảo qua năm người cuối cùng khẽ gật đầu:
-Như vậy, năm nay chính là có thể lấy được top 5, tiềm lực tuy không bằng năm ngoái nhưng so với các năm trước thì tốt hơn. Nhưng.........
Nói rồi nhìn về phía dược Phong, Cũng phải thôi giữa 4 người đấu linh lại tồn tại một bát tinh đại đấu sư chẳng khác nào hạc giữa bày gà. Thấy vậy Dược Phong vội nói:
- Tiểu tử may mắn bốc trúng thanh luân không nên không cần thi đấu mà vào.
2 vị lão giả gật đầu vì tình trạng này thỉnh thoảng cũng xảy ra, phải biết vận khí cũng là 1 loại thực lực. Nói rồi phất tay để 5 người ra ngoài.\
- Yêu, nữ hài tử xinh đẹp, xem ra mỹ nữ Nội Viện lại nhiều hơn người nữa rồi.
Lúc năm người Dược Phong đi ra, phía sau vài tên thanh niên nhất thời nhãn tính sáng lên, huýt sáo cười nói.
Câm miệng cho ta. Ai mà tiếp tục nhiều lời, khấu trừ năm ngày tháp tu!
Tô trưởng lão xoay người hét lên khiển trách, mấy người trẻ tuối bên kia đang cợt nhả lợi mã liền ngừng lại, hiển nhiên việc khấu trừ cái gọi là thời gian tháp tu làm cho bọn họ cực kỳ kiêng kị.
Đem đám người trẻ tuổi lắm miệng kia khiển trách, lúc này Tô trưởng lão mới quay đầu đối với Dược Phong chậm rãi nói:
- Các ngươi đều là mới tới, ta hy vọng các ngươi có thể tận lực thích ứng nơi này, nói vậy, các ngươi đã đạt được ưu đãi rất lớn, nhìn xem những tên hổn đản này, năm rồi mặc dù bọn họ thông qua cuộc thi tuyển ngoại viện, nhưng là bài danh cuối cùng, mà nay vẻn vẹn một năm thời gian, ta dám nói thực lực của bọn họ, khi ngươi nhóm trong lúc đó tuyệt đối có thể đi vào top ten
Dược Phong khẽ gật đầu, xem ra bọn họ thật thoát thai hoàn cốt. Do đó hắn càng cảm thấy hứng thú với nội viện hơn.
-Tốt lắm, cũng không nói nhảm nữa, mặc dù các ngươi đã thông qua cuộc thi tuyển, đạt được tư cách đi vào Nội Viện. Chào mừng đến nội viện. Nhưng như vậy vẫn chưa xong....
...............
Một cuộc thi sắp tới.