Chương 34: Hiến máu.
Vô ý thức lấy ra 4 cái giới chỉ đưa cho Dược Phong. tuyết Mai chợt nhận ra một điều:
- Sao huynh biết ta cầm giới chỉ của huynh.
- À do ta có cảm ứng đó mà- Dược Phong lúng túng trả lời thầm kêu hỏng bét.
- Nói láo, nếu huynh có thể cảm ứng thì đoạn thời gian trước ta ở hỗn loạn thành và đi qua ngoại viện huynh phải cảm ứng được chứ. Phải biết đầu vào là hơn 1 tháng trước là đầu vào và cũng là cơ hội duy nhất để chàng thi vào. Trước đó chắc chắn chàng phải ở Hỗn Loạn thành gần đó. Mà cơ hồ mấy ngày gần thi ta ở hết hỗn loạn thành. Do đó. Có phải kẻ nhìn trộm ta là huynh không.
Những suy luận nhanh chóng của nàng làm Dược Phong á khẩu a. không ngờ cô nàng này suy nghĩ lại nhanh nhậy đến thế. Dược Phong đành khuất phục dưới dâm uy của nàng:
- Đúng a, nhưng ta chưa kịp nhìn mà.
- Lại nói láo, hôm đó rõ ràng tên tặc tử ẩn núp rất cẩn thận nếu không phải lúc cuối lộ ra hơi thở ta mới phát hiện. Chứng tỏ ngươi đã nhìn thấy. Nói, sao lại bỏ chạy .CÓ phải đang hú hí với con nào không.
3 cặp mắt chết người nhìn Dược Phong làm hắn toát hết mồ hôi hột thú nhận.
- ta ở cùng tiểu thanh sợ nàng phát hiện nên mới trốn a. Ngạo kiều là chúa hay ghen mà.
- Ai ngạo kiều chứ.- Phương Tuyết Mai đỏ mặt gắt khiến không khí thoáng loãng ra.
Thấy thế DƯợc Phong thầm thở dài nhưng kỳ quái hỏi:
- Sao nàng có thể suy luận như vậy a?
- Hắc thế nào, thấy ta giống conan hay sê lốc hôm không- Phương Tuyết Mai đắc ý cười khoe.
Đến đây Dược Phong hận không thể vả mình một vả.
Thì ra hồi trước ở nhà chàng thì Phương Tuyết Mai phát hiện mấy quấn truyện tranh kinh điển mà Dược Phong dịch ra để đi bán một phen. Chẳng dè cô nàng lại thích thú không rời. Thế là chàng hào phóng đứa nang mấy bộ trinh thám và thể loại tình yêu cho nàng đọc. không ngờ bây giờ lại hại mình.
Khẽ bình tâm lại, hắn lấy trong giới chỉ ra 2 bình ngọc. Khẽ cắt 2 cổ tay để chảy vào 2 bình 1 giọt tinh huyết chỉ thấy 1 giọt nồng đậm dược lực còn một giọt xanh lè đầy cảm giác nguy hiểm. Chỉ thấy hắn vẻ mặt tái nhợt vội lấy trong giới chỉ ra 2 bình ngọc. Mỗi bình lấy ra 2 viên thuốc đổ nhanh vào miệng rồi ngồi xuống điều tức trong sự ngỡ ngàng của tứ nữ.
Một lúc sau đã khá hơn. Dược Phong lấy ra 6 bình ngọc phân biệt vất về phía 4 người:
- Đây là 2 bình dược tinh huyết và 3 bình độc tinh huyết. Dược huyết thì Tuyết Mai đã hấp thu rồi nên nàng cầm 1 bình độc huyết phòng thân. Chỉ cần có cơ hội để độc dược tiếp xúc với da thì đấu tổ cũng chết. Huấn nhi và lạc thần mỗi người một dược huyết và một độc huyết. Còn Thanh nhi thì chủ yêú cần phát triển con mắt nên không cần dược huyêt cho lắm. Nên cho nàng một độc huyết để phòng thân.
Tiếp nhận bình ngọc 4 người ngỡ ngàng nhìn dược Phong:
- Chàng.. chàng muốn chết à
- Không sao sư phụ ta biết vậy nên đã cho ta bổ huyết đan rồi, mỗi giọt chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là bù lại được tôi. Các nàng mau hấp thu đi nếu không phí lắm.
Nhìn vẻ mặt kiên quyết của Dược Phong Lạc Thần Và Huấn Nhi thở dài ngồi xuống hấp thu dược huyết.
Một lúc sau chỉ thấy 2 người đồng thời đột phá 2 cấp đạt đế tứ tinh đấu vương trong con mắt hâm mộ của Phương Tuyết Mai
Thây thế Dược Phong đến vỗ vai nàng nói:
- Yên tâm, họ vận chuyển luyện hóa nên đột phá 2 tinh là bình thường. Dược Lực vẫn tích trữ trong người cải thiện cơ thể tư chất các nàng. Khi nàng ăn vào thì không vận chuyển hấp thu lại còn cần chữa thương nên đột phá 1 tinh là bình thường. Nhưng so với 2 người bọn họ tinh huyết càng dung nhập triệt để nàng hơn. Tính ra nàng có lợi hơn đó.
- Ưm- Phương Tuyết Mai gật đầu nhu thuận. Cùng lúc đó 2 người kia tỉnh dậy tinh tế cảm ứng thân thể đồng thời cảm ứng thấy dược lực cuần cuận đang ẩn tàng trong mình thì đồng thời cảm khái. Thật đúng là thể chất được săn đón a, chẳng khác gì đường tăng cả. Thảo nào khi có thể chất này xuất hiện là lại một hồi gió tanh mưa máu.
Bỗng Huấn nhi kỳ quái hỏi:
- Tổng cộng có 3 dược huyết, 4 tinh huyết thế còn 1 dược huyết đâu. Theo muội biết huynh cái này cần luôn luôn cân bằng nên không thể có truyện kệch cỡm thế này a.
- À còn một giọt DƯợc Huyết cho tiểu gia hỏa này.
Nói rồi Dược Phong lật tay suất ra một con.....gà, lại một con gà con trụi lông sấu xí nữa
Nhưng ở đây ai cũng là người biết hàng nên lập tức nhận ra:
- Phượng hoàng non
Phương Tuyết Mai kỳ quái nhìn Dược Phong:
- Vậy ra chàng là.
Khẽ hướng Phương Tuyết Mai suỵt một tiếng rồi hướng về mấy người khác nói:
- Chính xác, đây là phượng hoàng. Chính xác mà nói đây là Hỏa phượng độ kiếp thất bại. Nhưng không phải thất bại hoàn toàn mà trở về trạng thái trứng.
Nhưng rất yếu, nêu không có chân phượng huyết thì cơ hồ là không thể nở được và sẽ mau chóng chết đi.
- A ta biết rồi- Huấn nhi kêu lên nói:
- Biết gì.
- Hồi nhỏ huynh ăn trộm Chân long phượng quả- do máu huyết của một chân long một chân phượng nuôi dưỡng thành.Nhưng nếu không có long phượng huyết mạch thì sẽ bạo thể mà chết do đó Long thúc thúc và Phượng a di đi lấy trân quý chân long chân phượng huyết để làm môi dẫn nhập tinh huyết và cơ thể. không biết sao huynh lại có thể hấp thụ được khiến huyết mạch có cả chân long chân phượng huyết lại còn giúp cường hóa thân thể nữa chứ.
- Ai chính vì vậy bị lão cha và lão mẫu cùng mấy vị lão thúc thúc lấy cơ thể ta ra làm thí nghiêm dung hợp tinh huyết khiến huyết mạch ta trở nên tạp nham a- Dược Phong thở dài ai oán.
- Được tiện nghi còn khoe mẽ. không phải vậy sao giúp huynh được vạn thú thể chứ
- Vạn thú thể- 3 người còn lại thắc mắc hỏi.
- Là thể thuật mà Long thúc thúc tạo ra thông qua hấp thu tinh huyết linh thú mà tăng cường cơ thể. Thậm chí có thể hóa một bộ phận vào cơ thể khiến ta có thể có chút huyết mạch loài đó và khiến cơ thể có thể hư hóa ra một số bộ phân của loài thú đó như long lân, kỳ lân tý... Nhưng thể chất này có lẽ chỉ có biến thái như độc dược thể của huynh ấy mới có thể làm được. Vì trong tinh huyết có thể chứa cả dược và độc hơn nữa lại rất cuồng bạo bất kham. Do đó ngoài vạn thú thể chân chính ra( là thể chất chân chính a) ra thì có lẽ chỉ có Phong ca ca mới có thể tu luyện được. CÁc tỷ tưởng tượng cơ thể có huyết mạch của vạn thú rèn luyện thì cường khỏi nói.
2 người hít một khí lạnh. Nhìn dược Phong như nhìn quái vật khiến hắn rất xấu hổ nói:
- Tất nhiên không phải không có hạn chế. Khác với vạn thú thể chân chính thì huyết mạch của các loài trong ta mỏng hơn nhiều nên chỉ có thể ngưng tụ 1 bộ phân chứ không thể thành bán thú nhân để tăng cao chiến lức như chân chính vạn thú thể được. Thế nên tác dụng chính của loài thể thuật này là hấp thụ tinh huyết rèn luyện cơ thể. Cũng vì vậy lượng huyết dịch chân phượng trong máu bình thường của ta quá thấp nên phải xuất ra tinh huyết mới có thể giúp tiểu tử này. không chỉ thế còn càng tăng cao phẩm chất a. không khéo sau này có thể trở thành chân phượng thì kiếm bộn. Phải biết nàng ăn ta tinh huyết thì coi như đã ký huyết khế rồi. CÓ thể nói liên kết giữ ta và tiểu phượng cứ phải gọi là bền như keo dán 502 a.
Nhìn Dược Phong đắc ý thế này tam nữ chỉ có thể thở dài ngao ngán vì tính tùy tâm tùy tiện a. Tinh huyết cũng đút cho chim ăn được. Lần này may sao thành công chứ nếu không thì thật sự quá lãng phí a.
Đang đắc ý bỗng nhiên nhớ ra việc gì. Dược Phong nhìn Huấn Nhi hỏi:
- Thế nào, tìm ra tin tức cha mẹ ta chưa?
......................
ps: truyện lần đầu viết nên giải thích hơi lủng củng mong các bạn đọc thông cảm.