Chương 37: Dự án lớn.
- Phong ca ca thật xấu, không chơi với huynh nữa
- Cho ta trở lại, ta phải đánh bại con
bắt tơ phờ lai
đó.
- Cho ta trở lại, ta phải phục thù cho dân của ta.
3 cô nàng sấn sổ đến làm Dược Phong toát cả mồ hôi vội nói:
- TRước cứ từ từ để cho ta nói đã.
- Nói đi- 3 cô nàng đồng thanh.
- Các nàng có cảm thấy chân thực không?
- Ừm
- Vậy là tốt rồi. Ngoài ra các nàng có thấy được gì sau khi chơi không?
- Ta thấy được việc dựng nước và giữ nước rất khó. không cẩn thận là lập tức đổ bể.
- Ta thấy được mình võ lực vô dụng không thể phản ứng kịp con bắt tơ ph lai.
- Ta sợ a, bị đuối nước không dễ chịu chút nào.
- Vậy các nàng thấy ta phổ cập cái này có kiếm được nhiều tiền không.
Mắt 3 người lóe sáng. Quả thật đến cả 3 nàng còn trầm mê nữa là người khác. Quả thật là lợi khí kiếm tiền.
Thấy vậy Dược Phong vui mừng nói:
- Được rồi. Truyện này bàn sau. Ta đến chỉ nàng một chút
Đầu tiên là trò aoe. Nàng phải biết đồng thời xây dựng đồng thời mua binh. Đây cũng như đạo lý ngoài đời. TRước hết phải giữ được nước mới an tâm xây dựng nước.
Còn liên quân thì đơn giản là nàng phải tìm hiểu vị trí của các quân. chứ như nàng cầm pháp sư đi rừng là biết ra sao rồi. Thứ 2 thì mỗi khi tướng ra đòn thì thường có dấu hiệu nhất là pháp sư nên nàng có thể tránh đi. Những pha như vậy mới thể hiện rõ bản lĩnh của người chơi.
Trò cướp đường phố thì không có gì. Ta cho muội chơi là để đùa muội chút thôi
- Huynh, đáng ghét- Huấn nhi phồng má giận giữ trông rất đáng yêu.
Đảm bảo nếu có fan của cô ở đây thì mỗi người một bãi nước bọt cũng đủ dìm chết Dược Phong. Và tất nhiên cũng lắm anh vỡ tim mà chết bất đắc kỳ tử.
Sau đó Dược Phong cho 2 người kia chơi lại một lần nữa. Y như rằng, tuy chưa thành thạo lắm nhưng cả 2 đã chiến thắng mặc dù là thắng hiểm.
Trông vẻ mặt mỹ mãn của hai người Dược Phong lại nói. Được rồi các nàng lại nằm xuống thử trò mới xem.
4 người lại nằm xuống.
Dược Phong mỉm cười bí hiểm đến bên cái máy.
.............
Một lúc sau. 4 người tỉnh dậy, vẻ mặt không thể tin được.
Vội quay sang nhìn Dược Phong nói:
- Cái này cái này....
- Đây là võng du. Một thể loại game nhập vai. CÁc nàng chơi chỉ là một phần nhỏ thôi. Thế nào cảm nhận thế nào.
- Rất chân thực. Mấy trò trước đã chân thực nhưng trò này còn chân thực hơn. Như thể chúng ta có một cơ thể mới vậy.
- Trò chơi này có thể rèn luyện chúng ta thực chiến- Phương Tuyết Mai nhậy bén phát hiện.
- Chính xác, bởi nói trắng ra là linh hồn của các nàng điều khiển một cơ thể mới chiến đấu. Do đó nó giúp tăng lên kinh nghiệm chiến đấu. Nhất là khi các nàng luận bàn với nhau. Từ nay dù cho chỉ ở nhà nhưng các nàng có thể trải qua bách chiến. Hắc hắc thấy thế nào.
Lập tức mấy người nhận ra sự đáng sợ của loại máy móc này. Có nó thì rèn luyện một chi quân đội trải qua trăm trận không có gì khó cả.
- Loại máy này ngươi có nhiều không ta mua- Phương Tuyết Mai sốt sắng hỏi. Thân là một công chúa nàng lập tức muốn chiếm chỗ tốt a.
- Loại máy này chỉ là hàng thải ta mang đến đây hung hăng kiếm một thanh thôi. Chỉ có tầm 2,3 chục chiếc thôi. Cái máy chỉ có 1 cái nên nàng từ bỏ ý định đấy đi- Dược Phong lập tức dội nước lạnh vào ý muốn của Phương Tuyết Mai .
- Ta đây đang theo một dự án lớn hơn- Trong mắt DƯợc Phong hiện ra vẻ cuồng nhiệt.
- Là gì- Các nàng hứng thú hỏi.
- Các nàng thử nghĩ nếu ta tạo ra một thế giới như thế này nhưng người trong đó có thể sinh sống hoạt động và đặc biệt có thể tu luyện được thì sao- Dược Phong thần bí nói.
- Không thể nào, 3 cô gái ngây người.
- Không gì là không thể. Hiện nay lão cha cùng các nương đang làm gần xong một thế giới võng du như vậy rồi. Ở đó ta có thể đánh nhau để rèn luyện, đặc biệt có thể rèn luyện nâng cao cảnh giới chỉ với việc cày level. Đã thế còn có thể thông qua game này để đổi lấy được các món đồ trấn qúy trong hiện thực. Lại còn có công pháp có thể mang ra ngoài đời thực nữa chứ. tất nhiên nếu quy ra thì chỉ đạt dược đến đấu đế thôi. Nhưng trình độ vững chắc không thua gì ở hạ vị diện. Các nàng thử tưởng tượng xem khi nó ra đời thì hỏa bạo như thế nào. Lúc đó ta cùng lão cha có thể hung hăng kiếm cả vũ trụ ăn bám cả vũ trụ hahaha....
Nhìn vẻ điên cuồng như vậy khiến tứ nữ á khẩu rồi. Một dự án thật điên rồ nhưng nếu nó thành công thì không biết sẽ kiếm được đến bao nhiêu a.
Nếu các nàng biết đây vốn dĩ chỉ là sự vòi vĩnh của trẻ con thì không biết thế nào a
Truyện là khi còn nhỏ, vốn dĩ không thể tu luyện nên Dược Phong thương đi học hỏi các thứ khác như trận pháp luyện đan ,luyện khí...vv....Đồng thời cũng hay vòi vĩnh các vị thúc thúc cô cô.Nhất là sau khi 5 tuổi thì Huấn nhi về tộc thì hứng thú của anh chàng là đi thăm thú thế giới cùng các thúc thúc bá bá.
Tất nhiên là sẽ có cơ hội đến các hành tinh công nghệ nơi có đồ giải trí là võng du. Thế là cu cậu về vòi cho bằng được tạo một võng du cho riêng mình. Vòi vĩnh Tuyết a di mãi mới được đồng ý. Đã thế cu cậu muốn chơi chội thích cải tạo 1 hành tinh thành game a. không ngờ điều này lại khiến cho vị Tuyết a di cảm ngộ sâu hơn về sự sống, sáng tạo và tạo hóa mà đột phá đến tạo hóa. Điều này hỏa bạo trong khu rừng 1 thời gian a.
Đã thế khi đến một hành tinh xanh kỳ quái. Dược Phong lại tình cờ đọc được bộ "Tại Tu Tiên Giới Chơi Game Online". Thế là ý nghĩ vĩ đại hiện ra. Đã thế lại còn được lão cha vô lại hưởng ứng. Lão kéo tất cả các nương vào để tạo một nơi như thế. Lại còn liên lạc lôi một số thế lực lớn xuống nước nữa.
Thế nhưng gần 10 năm chưa xong thì biết công trình này to lớn đến thế nào.
Dĩ nhiên Dược Phong không biết. Tạo ra thế giới này như là sáng tạo ra một cách tu luyện riêng, là sự phá cách. không ngờ điều này khiến cho tạo thế giới này có lợi cho cả hỗn độn cảnh. Thế nên càng nhiều hỗn độn cảnh bị kéo xuống nước mới tạo nên tiến độ này.
Lại trở về căn phòng. Tứ nữ bị Dược Phong nói cho á khẩu rồi. Nhưng mà các nàng cũng nhận ra được tiềm năng từ đây. Nhưng cứ để hắn nói thế thì không ổn. Cuối cùng thì do Huấn nhi giải vây:
- Phong ca ca ta đói. Lâu lắm rồi không ăn món huynh làm, ta muốn, cho ta.
Lúc này Dược Phong mới dừng lại, nhìn ra ngoài thì trời đã tối. Lúc này mới vỗ đầu.
- Ai da, sơ xuất quá. Chờ ta tý ta đi làm ngay.
Nói rồi hắn lấy chong túi ra một cái hộp nhỏ. Khẽ ấn nút thì chiếc hộp phồng lên thành một căn phòng mini. Dược Phong tiến vào phòng không quên để lại 1 câu:
- Chờ ta tý, sẽ có đồ cho các nàng ngay.
một lúc sau. trong căn phòng vang lên tiếng xào nâú. Rồi một mùi thơm quyến rũ tràn ra khiến cả tứ nữ vốn đã đạt đến đâu vương thì không cần ăn nhưng cũng hung hăng nuốt nước bọt.
Một lúc sau, thấy Dược Phong đi ra, lôi từ trong giới chỉ ra một cái bàn, Ra hiệu cho các nàng ngồi xuống rồi lại tất tưởi vào bếp.
Một lúc sau, hắn đẩy một xe đồ ăn đi ra.
............
chap sau là trình làng đồ ăn.