Chương 39: Thần bám quán.
Sáng hôm sau khi DƯợc Phong bắt 3 nàng công chúa . Hôm đó cả nội viện tưng bừng hẳn lên vì cái tin tam đại công chúa tranh giành một người đàn ông. Đã thế còn bị hắn quát cho một phát cho một phát là im re song bị hắn mang đi mà không dám nói một lời.
Đã thế tin tức tuyết công chúa đã bị hắn cưỡng hiếp và có con rồi càng làm cho bao con tim tan nát
Thế là một tổ chức " cứu vớt công chúa đã được thành lập". Mới sáng ra mà nội viện đã tưng bừng cả lên. Đông nghịt người kéo đến trước cửa nhà tam đại công chúa đứng chờ. nhưng cả ngày đứng không công. Tất nhiên không phải là không có thu hoạch. Đã xác định tên tặc tử ở nhà thanh công chúa.
VÀ thế là hôm sau, đông nghịt người đứng trước nhà Huấn nhi chờ tên tặc tử đi ra. Nhưng chờ đến trưa không có ai ra. Mà họ lại không dám xông vào vì được tin cẢ 3 CÔNG CHÚA ĐỀU ở trong.
Rốt cục đến trưa , có người không chịu được nữa hô lên:
- Tên rùa rút cổ kia định trốn đến khi nào.
Bỗng nhiên cánh cửa sắt mở ra và nha đầu thanh tú tiểu thanh đi ra nói:
- Hoan nghênh quý khách đến với nhà hàng "thần bám " của chúng tôi. Đảm bảo sẽ khiến quý khách hài lòng.
Nói rồi mở rộng cửa để cho khách vào.
Mọi người ngẩn ngơ rồi. Từ khi nào nơi này thành quán ăn vậy, đây không phải là nơi ở của thanh công chúa Huấn Nhi sao.
Đang lúc mọi người ngẩn ngơ thì tiểu thanh lại đi ra:
- Các vị muốn ăn thì vào chọn món, không ăn thì cảm phiền tránh ra cho chúng tôi làm ăn. Và xin nhắc trước thời gian mở quán chỉ từ trưa cho đến mặt trời xuống núi thôi nên mong các vị nhanh chân.
THeo vô thức đoàn người tiến vào thì lại nghe tiếng tiểu thanh:
- xin mời xếp hàng vì không qian quán có hạn.
Không thèm để ý, mấy người lại tiến vào. Thứ đầu tiên họ cảm thấy là đơn sơ, chỉ có 5, 6 bộ bàn ghế gỗ thô kệch, một tấm biển hình như treo tên món ăn. quả thật không còn từ gì khác ngoài đơn sơ.
Bỗng dọng tiểu thanh lại phát ra:
- XIn mời quý khách ngồi vào bàn và chọn món ạ. Thực đơn và giá tiền ngay trên tấm bảng kia. Quý khách cứ yên tâm, cửa hàng chúng tôi làm ăn uy tín đúng giá, già trẻ không gạt.
Mọi người theo năng nhìn về phía bảng giá thì con mắt muốn lòi ra. Có người còn xoa mắt xem minh có nhìn nhầm k. Rồi đồng thời chửi đổng lên chửi đổng lêm:
- Dm, thế này mà bảo không đắt, đây chuẩn cmn là hắc điếm rồi.
Quả thật trong mắt họ đây quá hắc rồi. Bảng giá có vỏn vẹn chỉ 9 món như sau:
CÁC MÓN DÀNH CHO ĐẠI ĐẤU SƯ TRỞ LÊN
- Cơm chiên hoàng kim.........................................10 tích phân.
- Rau luộc................................................ 5 tích phân.
- Canh xuông.................................... 3 tích phân.
CÁC MÓN không PHẢI ĐẤU LINH TRỞ LÊN THÌ không ĐƯợC ĂN.
- Siêu cấp cơm chiên hoàng kim......................... 50 tích phân.
- Sườn sào chua ngọt............................. 100 tích phân.
- Bún bò huế( troll tý).................. 200 tích phâN.
CÁC MÓN DÀNH RIÊNG CHO ĐẤU VƯƠNG TRỞ LÊN.
- Cơm cari( mình vừa ăn xong)................... 500 tích phân.
- humburger bò....................... 700 tích phân.
- Há cảo vũ trụ................... 1000 tích phân ( cho 2 người ăn trở lên).
LƯU Ý
- không MANG MÓN ĂN RA KHỎI QUÁN. không ĐƯA NGƯỜI KHÁC THỨC ĂN CỦA MÌNH.
- MỖI MÓN MỘT NGƯỜI CHỈ ĐƯỢC CHỌN 1 LẦN TRONG 1 NGÀY.
- không GÂY SỰ ĐÁNH NHAU TRONG QUÁN.
Các món ăn đều dùng tích phân để tính a. Phải biết dùng tầng 1 tu luyện tháp chỉ mất 1 tích phân a. Bây giờ một món ăn bằng cả tháng, că năm tu luyện thì có thằng điên mới đi ăn a.
Cả lũ nhao nhao lên kháng nghị.:
- Các ngươi là ăn cướp a. Là gan rồng trứng phượng hay sao mà đắt như vây.
Quán này đúng là hắc điếm mà. Ông chủ đâu mau gọi ra đây.
- Đúng mau gọi ông chủ quán ra đây. Hành vi ăn cướp như vậy không thể tồn tại ở nội viện được
- Mau gọi ra, mau gọi ra .
- Mau gọi ra nếu không hôm nay chúng ta sẽ phá quán.
- Phải bảo vệ sự trong sạch của ngoại viện.
.............
Các lời chửi bới phun ra tới tấp làm tiểu thanh phát hoảng cả ra thì một âm thanh vang lên cứu nàng:
- Ồ các ngươi muốn gặp ông chủ a.
Một dáng vẻ lười biếng từ trong bếp đi ra. không phải DƯợc Phong thì còn ai.
Ngay lập tức đám đông im lại và cũng ngay lập tức nhiều người nhận ra thân phận của DƯợc Phong.
- CÔng tử hắn chính là tên cần tìm
Cả đám đông lập tức biết đến đây là ai. Rồi một vị bạch bào thanh niên đứng ra nói:
- Tại hạ Trần Đăng, không biết công tử là.
- Ta tên Dược Phong. không cần khách sáo, muốn tìm ông chủ hả.
Vị bạch bào kia sau khi xác nhận được thân phận thì lập tức hừ lạnh, cửu tinh đấu linh tu vi thả ra bao phủ Dược Phong rồi nói:
- Tên kia, mau nói. Ngươi dùng cách gì mê hoặc các vị công chúa. Khôn hồn thì thả các nàng ra rồi quỳ xuống xin lỗi. Nếu không ta cho ngươi biết tay.
- Ồ, vậy ra ngươi đến đây vì ta
- Mau thả 3 vị công chúa ra.
- Mau nói ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ nào mê hoặc các nàng.
- Hôm nay chúng ta phải giải cứu các nàng.
- Liên quân sẽ đập nát cái hắc điếm này của ngươi.
...............
Các lời chửi rủa từ trong đám đông phát ra liên tiếp. Nhưng Dược Phong chỉ mỉm cười rồi nói:
- Lão bà, có kẻ gây sự.
Trong khi đám đông còn ngỡ ngàng thì một cơn gió quét đến và mấy kẻ lắm lời đặc biệt là bạch bào thanh niên kia lập tức bay ra khỏi cửa.
Hiện ra sau lưng Dược Phong là thân ảnh của 3 vị công chúa.
Đám đông đang còn sững sờ thì DƯợc Phong bước lên nói:
- Giới thiệu với mọi người đây chính là 3 vị lão đại của bổn tiệm. Do đó nội quy của bổn tiêm sẽ cho 3 vị này bảo đảm. Và bây giờ.. hắc hắc... ai không ăn thì xin bước ra khỏi quán nếu không bổn tiệm sẽ quy vào quấy rối quán ăn. Chắc không ai muốn bị như mấy vị kia chứ.
- Vô sỉ.
- CÓ giỏi thì ra đây solo. Ta sẽ đánh ngươi rơi răng đầy đất.
- Núp váy đàn bà thì gọi gì là quân tử, Có giỏi thì ra đây 1 vs 1.
- Đồ tiểu bạch kiểm núp váy đàn bà.
Dược Phong cứ để đám người chửi cho đã rồi chốt lại bằng 1 câu:
- Ta ăn bám đấy thì sao. Còn hơn là bọn ngu không có người ăn bám. Các ngươi không biết là tán gái cấp cao nhất là ăn bám à. Mà cái thể loại trăm năm cũng không thể tán đổ ai như các ngươi làm sao hiểu được. Hắc hắc.... thế nào? tức không? ta hỏi các ngươi có tức k? Haha yếu gà, người yêu còn không có đòi đến so với ta. Tự tìm đường chết.
Cả đám cứng họng không biết nói gì a. Lần đầu tiên gặp người vô sỉ như vậy, ăn bám mà cũng tự hào.
Bỗng DƯợc Phong lại lên tiếng:
- Thời gian đã hết. Chỉ còn 10 hơi thở thời gian, ai không ra thì những tên kia là kết cục. 1.
Đám người hết nhìn Dược Phong lại nhìn mấy tên còn đang nằm trên đất rên la. Đành bất lực mà ra đi
THoáng chốc thì cả nhà hàng trở nêm yên tĩnh.
Dược Phong khẽ vươn vai:
- Cuối cũng cũng đuổi được mấy con ruồi. Đi chúng ta vào nhà ăn cơm chiều còn đón khách.
....................
Chiều dần buông xuống, tối ập đến.
Dược Phong lười biếng nằm trên ghế cả chiều cuối cùng cũng tỉnh lại mà vươn vai nói:
- CHắc hắn cũng sắp đến rồi a.
Nhắc TÀo THáo là TÀo THáo đến. Dược Phong khẽ mỉm cười hô lên:
- Thanh nhi ra đóng cửa, hôm nay ngừng kinh doanh.
...............
AI đến ta.