Chương 43: Tỉnh lại.
Khẽ nhúc nhích lông mi. Dược Phong khó khăn mở mắt. Khẽ cử động thân thể, một cảm giác suy yêú ập đến.
Hắn chỉ có thể cười khổ. Cố quá thành quá cố rồi. Phải biết tinh thần lực của hắn đã rất cường hãn rồi mà lại được tăng phúc gấp mấy lần thì như vậy còn nhẹ. May sao có hộ thần đan cùng tỉnh hồn đan nếu không thì hắn cũng không biết mình ra sao. Chỉ biết bây giờ tinh thần lực của Dược Phong không phải 3, 4 tháng đừng hòng khôi phục được. Tất nhiên tuy suy yếu nhưng tinh thần lực của hắn cũng có thể so sánh được với đấu linh rồi.
Nhưng lần này trong cái rủi cũng có cái may. Nhờ liều lĩnh mà Dược Phong phá tan được lớp phong ấn thứ 2. Tổng cộng lão cha Long Vô Địch thiết lập cửu trọng cấm chế. Dựa vào cắn nuốt dị hỏa mà hắn có thể phá vỡ được tầng phong ấn thứ 1 và có thể thi triển ra tam châm của Cửu long thần châm.Vốn dĩ chỉ cần như vậy là đã có thể cứu Đỗ Phượng nhưng không ngờ suýt thất bại vào phút cuối. thế là Dược Phong liều mình ăn tất cả số đậu hũ còn lại.
Phải biết độc dược thể thì trước lúc ngưng tụ độc dược đan là yếu đuối nhất. Ngoại trừ thân thể mạnh mẽ, có thể hấp thụ dược lực cao hơn bản thân cảnh giới nhưng vẫn có thể bạo như thường, lại không thể hấp thu dược vật tăng cảnh giới. Cho nên mới thấy hành vi của hành vi của hắn nguy hiểm bậc nào. Nếu không phải xông phá được phong ấn thứ 2 thì dù có 2 loại đan dược kia thì cũng xong mạng.
Nhưng tất nhiên liều thì ăn nhiều. Nhờ thế tinh thần lực của hắn lại biên độ lớn tăng trưởng. Chỉ cần tinh thần lực khỏe lại thì có thể lập tức nâng cao.
Nhưng hơn hết hắn đã đột phá cảnh giới tứ châm của cửu long thần châm. Phải biết đây là tuyệt học bí truyền của lão sư phụ a. Cửu châm vừa ra xoay chuyển âm dương phá vỡ hồng mông. Chính vì môn tuyệt học này mà lão sư phụ bị đuổi giết gần chết may mà nương nhờ vào lão rồng Long Vô Địch. Thậm chí trong số truy sát còn có cả siêu cấp cổ lão gia tộc a. Từ đó có thể cho thấy môn châm pháp này bá đạo thế nào.
Nhưng tất nhiên bên cạnh đó là thì tu luyện lại phi thường khó khăn. Cả pháp quyết chia thành hạ tam châm ,trung tam châm và thượng tam châm.
Hạ tam châm là 3 châm đầu cũng là 3 châm dễ học nhất. Học xong 3 châm có thể chữa khỏi hầu hết các bệnh, được xưng thần y. Dược Phong vốn đã thấu hiểu rõ 3 châm này nên chỉ cần tăng tinh thần lực là có thể thi triển ra.
Trung tam châm, nghịch đảo âm dương. Có thể cứu người cũng có thể hại người. Có thể hồi sinh cũng có thể làm tử thần. Thậm chí có thể thay đổi tạo hóa biến nam thành nữ, nữ thành nam. Đến đây không phải là có thực lực là có thể làm mà phải ngộ đạo tìm hiểu âm dương sinh tử. Lần này nếu không nhờ ăn đậu hũ tăng cao tinh thần lực lại đang nhìn Đỗ Phương đứng giữa sinh và tử để hắn có thể đánh ra thứ tư châm thì có lẽ…. từ đó có thể thấy tu luyện khó khăn dường nào. Phải biết sư Phụ của Dược Phong cũng chỉ là lục châm đỉnh phong mà thôi.
Cuối cùng là thượng tam châm. Đến đây thì không còn để chữa cho người nữa rồi. Đến đây đã có thể nghịch thiên cải mệnh. Thậm chí có người còn có thể ra châm thay đổi số mệnh cả tinh cầu, vũ trụ.
Đến đây thì cần có cả thực lực mới ra châm.
THất châm không phải tổ đừng nghĩ
Bát châm cần tạo hóa.
Cửu châm muốn hỗn độn.
Nhưng trong lịch sử chưa có ai đến tổ cảnh mà đánh ra được thất châm vì bây giờ cần cảm ngộ cả thiên đạo đại đạo. Đó chính là hỗn độn hồng mông.
Từ đó có thể thấy mức độ khó khăn để tu luyện nó. Dược Phong nêu không có thiên thời- tiếng chế diễu, địa lợi- tinh thần lực vừa đủ và nhân hòa- Đỗ Phượng thì còn lâu mới lĩnh ngộ được.
Khó khăn lắm ngồi dậy, bên ngoài đã có 1 người đi vào. Đó chính là thanh nhi. Suốt 2 ngày nay tứ nữ thay phiên nhau chăm sóc cho Dược Phong. Hôm nay là lượt của nàng.
Khẽ đẩy cửa vào đã thấy Dược Phong ngồi đầu giường mỉm cười với nàng:
- Chào buổi sáng Thanh nhi.
- Loảng xoảng.
Thanh âm chiếc chậu trên tay nàng rơi xuống. Nàng hô:
- Các vị tỷ tỷ ơi, Phong ca ca tỉnh rồi.
Chỉ trong chớp mắt tam nữ còn lại hội tụ lại. Quần áo còn hơi xốc xếch. Cũng phải thôi, suốt hôm kia Dược Phong phải nói là đứng trên bờ nguy hiểm, hơi thở phập phù lúc mạnh lúc yếu làm các nàng không tài nào bỏ qua được. Mãi đến hôm qua mới ổn định lại, lúc này Phương Tuyết Mai mới phân ra để nghỉ ngơi còn chăm sóc a. Vốn dĩ thân là đấu vương ( ngoại trừ tiểu thanh) thì việc không ngủ một đêm chả sao cả nhưng cả đêm căng thẳng lại là truyện khác.
Nhìn tứ nữ đứng quanh mình, Dược Phong không khỏi mỉm cười nói:
- Ta đã ngất bao lâu rồi?
- Được 2 ngày 3 đểm rồi.
- Đã lâu thế cơ à- Dược Phong lẩm bẩm, rồi quay sang nhìn tứ nữ- Đã vất vả cho các nàng rồi.
Các nàng lắc đầu. Phương Tuyết Mai đứng ra nói
:
- Cảm ơn chàng Dược Phong
- Không cần khách sáo thế đâu.
- Không ta phải nói. Chàng không biết việc chàng làm với ta và cha ý nghĩa thế nào đâu. Cho nên ta nhất định phải cảm ơn chàng. Cha ta cũng muốn chờ chàng tỉnh nhưng đế quốc 1 ngày không thể không có vua, mong chàng thong cảm.
- Chẳng phải ta đã lấy đi viên ngọc quý nhất để làm bồi thường sao. Từ nay không được nói như thế nữa. Các nàng khác cũng vậy. Thân là thần bám thì lo cho nhà vợ là tất nhiên không thì ăn bám vào đâu. Do đó ta liều mạng vì gia đình các nàng cũng như liều mạng vì ta thôi. Từ sau cấm các nàng như vậy nữa.
Dược Phong tuyên bố làm cho tứ nữ vừa buồn cười lại vừa cảm động. Rõ ràng là truyện rất cảm động hệ trọng nhưng sao vaog miệng Dược Phong nó lại tiện tiện thế nào ý.
Nhất là Phương Tuyết Mai, mặt đã đỏ bừng nói:
- Chuyện này, Dược Phong….cái này….
- Đều đã là lão phu lão thê với nhau còn gì mà ấp úng vậy.
- Cha ta đồng ý rồi.
- Cái gì.
- -Cha ta đồng ý cho 2 chúng ta… tiếp xúc rồi.- Phương Tuyết Mai đỏ mặt hét to.
- Quá tốt rồi. Con đường thần bám của ta có viên gạch lót đầu tiên rồi….KHỤ KHỤ.- Dược Phong cười to mà quên mình đang bệnh nặng, thế là ho sặc sụa làm tứ nữ cuống cả lên vừa thương lại cảm thấy buồn cười. Đến chết cũng không đổi tính mà.
Thế là mấy ngày sau, sau sự hầu hạ nhiệt tình của tứ nữ Dược Phong đã khỏe lên. Có thể vận động được rồi.
Ra ngoài hít thở không khí khiến hắn không khỏi cảm khái. Nếu còn bệnh thêm vài hôm nữa không biết hắn có thể còn sống đi ra k. chăm sóc vụng đã dành nhưng đến bữa ăn phải ăn 4 món do tứ nữ làm mà món nào cũng
cực ngon
a.
Ngày mai là ngày mở cửa lại quán ăn. Hazzz, xuất sư bất lợi a, vừa mở được 1 ngày mà đóng cửa gần một tuần a. Cuối cùng cũng có thể mở cửa kiếm món tiền đầu tiên từ dựa hơi vợ rồi.
Sau gần một tuần, cánh cửa tòa hắc điếm lại mở ra dự báo sẽ gây chấn động nội viện.
Và tất nhiên hắc điếm trở về đã gây chấn động nội viện
- Này, tòa hắc điếm trong nội viện đã mở lại rồi
- Cái gì, không phải hắn bị các công chúa bỏ nên không dám ra sao.
- Không hắn lại mở rồi, mà các công chúa vẫn bảo kê a, có mấy người đến gây truyện rồi bị đánh rồi.
- -Sao hắn lại đóng cửa thế nhỉ.
- 1 nam và 4 nữ trong phòng thì có thể làm gì. Nhất là trông mấy ngày nay hắn hom hem thấy rõ. Chắc.
- Không thể nào, nữ thần của ta, không được ta phải cho hắn 1 trận
- Đúng chúng ta phải cho hắn 1 trận.
……..
Các lời lên tiếng bi phẫn vang lên khắp nội viện
…………..
Chương sau bắt đầu buôn bán
….