• 732

Chương 59: Bế Quan(2).


Dược Phong thở dài một hơi, cuối cùng cũng thành đấu linh a. Chờ mãi.

Lúc nay trong khí hải của Dược Phong tồn tại hải đảm tinh có 10 cái mũi năng lượng thò ra ngoài, khi nào hắn đem toàn bộ phần còn lại thu vào Hải đảm đấu tinh, vậy là hắn có thể tấn cấp đấu vương!

Đối với sự đặc thù của cấp bậc đấu linh này, Dược Phong cũng cảm thấy rất là kinh ngạc, có thể đem thực lực của chính mình hiểu rõ như vậy, cùng với sự mơ hồ ở cấp bậc đại đấu sư mà so sánh , chắc chắn là rõ ràng hơn nhiều.

Bây giờ công việc Của Dược Phong là một bên ăn linh dược bồi bổ thân thể đồng thời mượn dược lực đó để tăng tu vị.

Công cuộc bế quan, bắt đầu.
…………………

2 tháng thoắt cái trôi qua.


thầm bám quán
vẫn tấp nập người vào chơi game nhưng những kẻ bị biến thành ăn hàng có thể nói là bứt rứt không chịu được. Đi vào con đương tội lỗi này thì cơ hồ không có đường ra. Nhưng càng lạc lối thì cái bụng càng biểu tình a. Bọn họ đã từng xuống núi ăn nhưng thức ăn thứ nhất là không có linh khí mà chứa nhiều độc tố a. Mà ăn cũng không ngon. Đối với những người đã từng ăn món của Dược Phong thì ăn những món do đầu bếp bình thường làm thì so với đất cũng chả khác mấy. Đây chính là nét đáng sợ của ẩm thực. Xiềng xích lấy cái lưỡi của người ăn. Nếu không phá được nó thì ăn gì cũng thấy nhạt nhẽo a.

Trong khi đó. Cánh cửa phòng 29 đã mở ra sau 2 tháng đóng lại.
………..


Dược Phong bước ra ngoài khẽ vươn vai một cái. Thầm hô không khỏe a. Đúng là việc bế quan tu luyện này không phù hợp a. Chán chết đi được. Thế mà mấy lão gia hỏa ngồi ngàn năm vạn năm cũng được. Phục thật.

Tất nhiên tuy kêu là thế nhưng không có nghĩ Dược Phong buông tha cho tu luyện. Trong 2 tháng này, có thể nói Dược Phong chiến lực đã có bước nhảy vọt a. Thứ nhất là cảnh giới đã đạt để tứ tinh đấu linh. Các mũi nhọn đã thu về được 4 đầu. Và trong 2 tháng này tinh thần lực của hắn cũng khôi phục và có tăng trưởng cực kỳ lớn do đã phá vỡ được lớp phong ấn thứ 2. Bây giờ tinh thân lực của hắn đã đột phá đấy cảnh giới tiên. Chỉ cần tinh thần lực thôi cũng có thể sánh ngang với đấu tôn a.

Tinh thần lực ở thế giới này chia thành phàm, linh, tiên, thiên, đế, tổ.

Phàm là cảnh giới lúc mới tu luyện. Để chỉ phàm nhân. Giai đoạn này thì nói trắng ra chỉ là tích lũy về lượng tinh thần lực thôi. Và lượng tinh thần lực đó cao lắm chỉ luyện đến được lục phẩm đan dược thôi.

Phải bước vào cảnh giới linh thì mới chân chính có thể gọi là đan sư. Lúc này tinh thần lực đã tích lũy đến bình cảnh. Và khi lượng đã đến giới hạn thì sẽ biến đổi về chất( triết ae). Lúc này tinh thần lực đã có sự thăng loa rất lớn và sẽ mang cái tên là linh thức. Linh thức là giai đoạn đầu của việc tu luyện tinh thần lực. Đến đây tinh thần lực mới chân chính phát uy. Phượng hoàng đã mọc lông thoát khỏi kiếp gà. Linh thức được sinh ra có thể tiếp súc với thiên địa linh khí để cho mình sử dụng. Đo đó đan dược thì thất phẩm cũng là 1 cửa ải. Đến thất phẩm, đan dược đã bắt đầu có linh tính do người luyện chế phải có được linh thức. không có thì dù tinh thần lực cao đến đâu cũng chỉ luyện ra được bán thất phẩm mà thôi. Hơn nữa đến đây đã có thể chân chính dùng linh thức thi triển bí pháp tấn công đich chứ không còn cần vận dụng tinh thầm lực thô thiển như trước nữa. Do đó có thể nói con đường tu hành tinh thần lực chỉ bắt đầu khi đột phá linh thức.

Nhưng đột phá nói dễ thì rất dễ mà khó thì rất khó. Chỉ cần tích lũy tinh thần lực đến bình cảnh và có cơ duyên thì lập tức có thể thức tỉnh. Nhưng nếu không có cơ duyên thì có lẽ cả đời cũng không thức tỉnh được. Tất nhiên với tên biến thái như Dược Phong, thân thể vốn dĩ đã luôn thân mật với thiên địa linh khí thì chỉ cần tích lũy đủ là lên thôi.

Tiếp theo là thiên cấp. như tên gọi thì lúc này linh thức đã đủ để liên hệ cùng thiên đạo. Mượn nhờ thiên đạo để chiến đấu, bày trận hay luyện đan. Đến đây đã có thể luyện ra bát phẩm đỉnh và cửu phẩm đan.

Cho đến khi đạt đến đế- sánh ngang cùng thiên đạo thì đã có thể luyện chế ra đế phẩm đan dược- nghịch thiên đan dược.

Còn tổ cảnh, bao trùm thiên đạo, mượn nhờ cả đại lục luyện đan, chiến đấu.
….

Tất nhiên đó chỉ là cảnh giới ở thế giới này còn khi ra ngoài vũ trụ thì mấy thứ này chỉ là phù du. Ở bên ngoài đó thì cái cần thiết là cảm ngộ âm dương, sáng tao để mở ra thế giới cho riêng mình. Cảm ngộ cáng sâu thì không gian trong cơ thể càng lớn, tinh cầu tạo ra càng lớn và chiến lực càng cao. Đến đây thì theo cảm ngộ tăng lên thì tinh thần lực cũng theo đà tăng lên và mạnh hơn nữa. lúc đó cảm ngộ là tất cả. Kẻ có thiên phú mới có thể tiến bước trên con đường cường giả đầy chông gai.

……….

Tất nhiên 2 thứ trên không phải là tất cả mà Dược Phong thu hoạch được. Hắn đã dung nhập được 4 phần Dược thảo cần thiết để bão hòa. Phải biết căn cơ Dược Phong cực kì vững chắc nên số lượng linh dược cần là vô cùng khổng lồ. Nhưng không phải là lên cấp mà có thể hấp thu được ngay. Nếu không sẽ dao động căn cơ a. Nếu không nhờ tâm hỏa rèn luyện thì hắn cũng không thể 1 lần hấp thụ 4 phần a.

Đến bây giờ, thân thể Dược Phong cũng đã cực kỳ biến thái rồi, có thể chịu nhất kích tất sát cảu đấu tôn a. Còn với đấu tông thì có thể thoải mãi mà giáp lá cà. Nếu không gặp phải tên nào cực kỳ biến thái có đòn sát thủ mang tính hủy diệt cực mạnh thì Dược Phong đã đứng ở thế bất bại.

Thử hỏi khi đấu với 1 tên tiểu cường. Cơ thể đã biến thái rồi thì đành thôi, mình vẫn gây thương tích được nhưng cái cơ thể ấy lại liên tục chữa trị hồi máu a. Thế thì còn đánh cái rắm.

Bây giờ Dược Phong có thể ăn chơi nhảy múa được rồi a.
….

Đúng lúc đó, bên trong vang lên tiếng mở cửa và một bóng người đi ra, kêu:

- Buồn chết lão nương rồi. Lần này phải tìm nơi nào chơi vui chứ nhất quyết không bế quan nữa a.

Xem ra là một người đồng ý kiến với Dược Phong a. Nghe dọng lanh lảnh thì chắc chắn là con gái mà theo kinh nghiệm lâu năm của Dược phong thì chỉ có cực phẩm la lị mới có cái âm thanh như chuông bạc này

Do hiếu kì nên Dược Phong cố tình nán lại a.

VÀ không phụ sự kỳ vọng trong bóng tối đi ra một bóng người nhỏ nhắn.

Xuất hiện bên cạnh Dược Phong chỉ là một tiểu bạch y cô nương mười hai mười ba tuổi với mái tóc thắt bím dài màu tím , khuôn mặt của nàng trắng bóc, bộ dáng như hoa như ngọc, chớp chớp đôi mắt đen to giống như một loại ma lực nhìn về phía Dược Phong.

Quả là cực phẩm la lị a.

Dược Phong không khỏi than một tiếng.

Bỗng trong người Dược Phong huyết dịch bỗng sao động khiến mắt hắn không khỏi lóe lên. Xem ra tiểu cô nương này không phải loài người bình thường a. Dựa vào huyết dịch rung động thì nàng là….

Trong khi đó tiểu cô nương cũng nhận ra Dược Phong. Kỳ quái nhìn tiểu tử trước măt, Bạch y tiểu cô nương cho 1 câu:

Tiểu tử, ngươi là ai. Sao lại thúi như vậy?

……………..

Vâng vừa gặp đã chê thối, Nên a e ra đường nhớ cẩn thận a.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.