• 732

CHƯƠNG 66: MEDUSA NỮ VƯƠNG


Vỗ mạnh hai cánh, Dược Phong bay vút ra ngoài cốc, ánh mắt nhìn về phía xa. Trong bóng tối nhưng hắn vẫn thấy được hào quang bảy màu lúc ẩn lúc hiện ngoài cốc, một sự bùng nổ năng lượng như sấm vang chớp giật.

Nhìn thấy thất thải quang mang vẫn sáng chói như cũ, Dược Phong mới nhẹ nhõm được một ít. Đôi cánh vỗ nhanh hết tốc lực, thân hình hắn hóa thành một bóng đen, không một tiếng động xuyên vun vút qua màn đêm. Một lúc lâu sau, thân hình dừng lại, hắn đã xuất hiện ở lưng chừng không của cốc khẩu. Ánh mắt hướng về chiến trường trước mặt, không khỏi cảm thấy líu lưỡi.

Cốc khẩu lúc này cơ hồ đã bi tàn phá đến không ra hình dạng gì cả. Mặt đất vốn bằng phẳng bị những lỗ hỏng gồ ghề phủ kín. Những tảng đá lớn từ trên vách núi rơi rụng xuống rừng rậm hai bên, khiến nó bị phá hoại không ít. Cây cối gãy ngang che lấp hơn một nửa thông đạo nơi cốc khẩu.

Mà bên trong chiến trường, Thất Thải Thôn Thiên Mãng và Tử Y vẫn như cũ, cuộn thân thể khổng lồ chiếm cứ bầu trời, thất thải quang mang trong cơ thể cuồn cuộn tràn ra, uy áp mạnh mẽ làm ma thú đang ẩn núp trong phạm vi mười dặm đều phát run. Mặc dù khí thê Thôn Thiên Mãng vẫn mạnh mẽ như cũ, nhưng nếu nhìn thật kỹ vẫn có thể thấy phía trên số vảy rắn bảy màu hiện lên một số vết cào rất sâu còn Tử Y thì quần áo hơi rách một tý, hơi thở hơi phù phiếm xem ra đã có 1 cuộc khổ chiến a.

Có lẽ trong lúc chiến đấu, Tuyết Ma Viên củng không phải ở vào thế thất bại hoàn toàn.

Ánh mắt nhìn xuống dưới, khi trông thấy Tuyết Ma Viên, khuôn mặt Dược Phong nhịn không được hiện lên vẻ kinh ngạc. Lúc này, cả người lông mao màu trắng như tuyết của Tuyết Ma Thiên Viên đã bị xà toan có tính ăn mòn mãnh liệt của Thôn Thiên Mãng xâm thực hơn một nửa. Máu tươi giàn giụa trên cái đầu to lớn, khiến cho nó vốn đã có vẻ rất khó nhìn càng thêm dữ tơn. Trên cơ thể cao lớn cũng có không ít dấu vết bị năng lượng mạnh mẽ va chạm. Đôi mắt có màu đỏ tươi như lồng đèn lúc này cũng đã xuất hiện một ít sự né tránh và mệt mỏi. Có lẽ đối mặt với loại cường địch như Thôn Thiên Mãng cùng Tử Y, Tuyết Ma Viên trong tình trang suy yếu đã sắp hoàn toàn mất ý chí chiến đấu.

So sánh với bộ dáng thê thảm của Tuyết Ma Thiên Viên thì thương thế của Thôn Thiên Mãng cùng TỬ Y xem ra không có gì nghiêm trọng.

- Không ngờ được tiểu gia hỏa này lại cường hãn như vậy, quả không hổ danh thượng cổ dị thú.

Nhìn sự chênh lệch về vết thương giữa hai kẻ, trong lòng Dược Phong không khỏi kinh ngạc, thì thầm một tiếng.

Dược Phong xuất hiện, đồng thời khiến Thôn Thiên Mãng và Tuyết Ma Viên chú ý. Một kẻ thì hưng phấn thè thè lưỡi với Dược Phong, còn một kẻ thì phát ra một tiếng gào phẫn nộ xen lẫn chút bất an.

- Tiểu tử, đi thôi!

\Không để ý đến Tuyết Ma Thiên Viên đang ngửa mặt rít gào, Dược Phong hét to với Thôn Thiên Mãng. Hắn xoay đầu, vỗ mạnh đôi cánh, thân hình thẳng về phía sâu trong ngọn núi mà bay vút đi.

Thôn Thiên Mãng thoáng chần chừ, lát sau, cái đuôi khổng lồ quẩy thật mạnh, thân hình vẫn đang bành trướng gấp rút thu nhò lại, hóa thành một đạo tiểu quang ảnh, bay nhanh theo hướng Dược Phong.

- Hắc, tiểu vượn, hôm nay lão nương chơi với ngươi đến đây thôi

Rồi tung ra 1 quyền rồi bay đi

Sau cùng, ba bóng dáng biến mất dần trong đêm tối, để lại Tuyết Ma Viên đang phẫn nộ đến phát điên nhưng không làm gì được bọn chúng.

… … … ...

Trong đêm tối, ba bóng đen, một lớn 2 nhỏ bỗng nhiên từ trên trời hạ xuống trên một ngọn cây. Dược Phong quay đầu, liếc mắt về sơn cốc đã khuất nơi cuối chân trời, nhẹ nhõm thở ra một hơi. Xoay người lại, Dược Phong nhìn Thôn Thiên Mãng trôi nổi trước mặt, hào quang bảy màu trên vảy của nó đã ảm đạm nhiều. Có lẽ lần này ác chiến với Tuyết Ma Thiên Viên khiến nó tiêu hao khá lớn. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đầu nho nhỏ của Thôn Thiên Mãng, Dược Phong lấy một lọ Tử Tinh Nguyên từ trong nạp giới ra, cười nói:

- Đến đây, nhóc, tối nay làm thực không tệ, lần này ta cho ngươi ăn no.

Nếu là trước đó, Thôn Thiên Mãng vừa thấy Dược Phong lấy dị hỏa ra, sẽ lập tức búng người tới ngay. Nhưng lúc này, Thôn Thiên Mãng không nhục nhích, đứng giữa không trung một cách quỷ dị. Một mắt rắn yêu mị liếc Dược Phong. Lúc trong lòng hắn cảm thấy có gì đó khổng ổn thì một tiếng nói lạnh như băng bỗng nhiên từ miệng Thôn Thiên Mãng thốt ra:

- Ngươi thật đem bổn vương nuôi như một sủng vật sao?

Tiếng nói tuy lạnh như băng nhưng lại ẩn chưa một cỗ tà hỏa khiến lòng Dược Phong tê dại.

Khi cỗ tà hỏa từ bụng dưới vừa bốc lên, Dược Phong như cảm giác được một trận hàn ý từ trong lòng trào ra. Ánh mắt không rời khỏi Thôn Thiên Mãng trước mặt, hắn thấy sửng sốt trong nháy mắt, thân hình nhanh như điện giật lùi về phía sau, kinh hãi thốt lên:

- Medusa nữ vương?

Trong lúc Dược Phong kinh ngạc mà hơi lùi bước, thân thể Thôn Thiên Mãng lại lần nữa bộc phát ra ánh hào quang bảy màu nhàn nhạt, thân hình từ từ uốn éo, lát sau, đã biến thành một vưu vật yêu mị, cơ hồ khiến cho mọi người đàn ông trong nháy mặt tình nguyện trở thành thú cưng.

\Dáng người thon dài, quần áo hở hang, chỉ vừa đủ che bộ ngực đầy đặn, hạ thân chỉ có vỏn vẹn một lớp da màu tím che phủ đến bắp đùi. Dưới bộ váy bằng da lộ ra một đôi chân dài làm người khác miệng lưỡi khô khốc. Đường cong thon dài khiến đôi mắt kẻ khác mê muội. Dời ánh mắt lên, cái eo rắn trắng như tuyết lại khiến trái tim Dược Phong run lên liên hồi. Quả thật nàng là một vưu vật có thể khiến mọi người đàn ông điên cuồng. Nhưng, muốn thu phục vưu vật yêu mị này, nếu không có thực lực thông thiên, e rằng sẽ bị nàng nuốt luôn một phát vào bụng.

- Ai da, lão bà, cuối cùng ngươi đã xuất hiện rồi, làm ta nhớ chết đi được. Lại đây lão công ôm hôn 1 cái nào. Hihi.

Một câu đùa lưu manh của Dược Phong lập tức phá vỡ không khí băng lãnh

Chỉ thấy Medusa nữ vương tức dận đỏ mặt quát:

- AI là lão bà cuả ngươi chứ tìm chết.

- Lão bà, đừng nói mấy lời thương tâm như vậy chứ, cơ thể nàng ta đã thấy hết rồi a, đã thế còn hi sinh giúp nàng tiến hóa thành công a. Đã thế nàng đã nhìn thấy hết cơ thể ta a., nàng còn thường xuyên nghịch ngợm rục rịch trêu chọc cơ thể nhỏ bé này của ta a. Chúng ta đã như vậy rồi mà nàng còn ngạo kiều a.

- AI làm vậy với ngươi.

- AI, chính là tiểu thải đó. Nàng với tiểu thải là cùng 1 cơ thể nên những lúc tiểu Thải xâm hại cơ thể ta thì không phải cũng là nàng xâm hại a.

- Ngươi…. ngươi cưỡng từ đoạt lý..

- Ai cưỡng từ đoạt lý.

Lúc này Medusa đã bị Dược Phong trêu cho đỏ hết mặt mày. Thẹn quá hóa giận, nàng ngưng tụ năng lượng vào cánh tay, Đấu tôn là khái niệm gì, chỉ năng lượng ngưng tụ thôi cũng đã vô cùng khủng bố a làm đứng bên xem trò vui Tử Y cũng sắc mặt ngưng đọng.

- Hắc nàng biết là không thể tấn công ta được a. Tiểu Thải vẫn là chủ cơ thể a, ta nuôi nó mấy tháng này không phải chơi đâu hắc hắc.

- Ồ vậy sao
Nói rồi Medusa nữ vương cười lạnh:

-Cũng thật là trùng hợp đó. Nhưng cũng phải cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi không để Thôn Thiên Mãng và Tuyết Ma Viên đấu với nhau làm nó tiêu hao không ít năng lượng thì ta vẫn bị nó phong ấn. Bây giờ tuy ta không thể chiếm cơ thể quá lâu nhưng tung một đòn vẫn có thể a.

- Đừng đừng, nữ vương đại nhân có gì hảo hảo nói nha đừng có sinh khí a.

- Hừ, đi chết đi.

Nói rồi tung chưởng. Dược Phong muốn chạy nhưng đã muộn. không gian đã bị nữ vương cầm cố a. Hắn khẽ cười khổ, đúng là đùa chó nhiều sẽ bị chó cắn, chơi gái nhiều bị
ết
đó anh ơi a. Hôm nay Hắn đùa gái nhiều và đã bị phản tác dụng a. Chiêu này thì bí kíp nào cũng chịu.

- Oành.

Một tiếng nổ vang lên và, chỗ Dược Phong hiện ra 1 cái lỗ cực to.
……

Chết caí tội gặp ai cũng tán a, đụng thiết bản rồi hehe…
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.