Chương 182: Man Ngưu Đại Lực Quyết: Phản Đạn Công Kích
-
Thần Ma Cửu Biến
- Duy Nhất Thiên Tử
- 1469 chữ
- 2020-05-09 07:44:46
Số từ: 1499
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: vipvandan.vn
Trương Hiểu Vũ kinh ngạc nói: "Tộc trưởng chuyện đó là như thế nào."
"Ta đây nói với ngươi nói đặc điểm của từng chủng tộc, ngươi sẽ biết nguyên nhân ở đâu. Trước tiên, Cự Nhân Tộc được mọi người trong mắt công nhận thiên phú đứng đầu, chẳng những thân hình cao lớn, lực lượng vô cùng, còn có thể miễn dịch đại bộ phận công kích năng lượng, luận sức chiến đấu, cùng giai trong thiên hạ không ai bằng. Thiên Công Tộc trời sinh thông minh, có thể chế tạo rất nhiều hỏa khí có sức phá hoại to lớn, cũng là một đáng sợ chủng tộc. Ngư Nhân Tộc, tố chất thân thể cao hơn nhân loại một mảng lớn, hơn nữa có thể lĩnh ngộ được thiên phú kỹ năng. Man Tộc chúng ta, tố chất thân thể gần với Cự Nhân Tộc, sau khi tu luyện nhục nguyên lực, cũng có thể miễn dịch rất nhiều công kích năng lượng, hơn nữa bởi vì hình dạng thân thể gần giống nhân loại, các động tác linh hoạt đa dạng, tương đương với cự nhân thu nhỏ lại."
"Cuối cùng là nhân loại, tố chất thân thể không bằng chủng tộc khác, dưới tình huống cùng giai cũng rất ít người có thể đánh thắng chủng tộc khác, nhưng vẫn là chủng tộc có tiềm lực cao nhất, thành tựu cao nhất."
Tộc trưởng nhìn Trương Hiểu Vũ, nói: "Ngươi biết tại sao không?".
Trương Hiểu Vũ có chút hiểu ra, đó là do nhân loại chủng tộc cân đối nhất, các phương diện đều có phát triển nhất định, chứ không phải chỉ phát triển một phương diện.
"Đó là cân đối, không có cái gì quá mạnh, cũng không có cái gì quá kém. Đương nhiên, còn có lí do quan trọng hơn, con đường nhân loại có thể đi rất nhiều, trên cơ bản thuộc tính vạn vật loại nào cũng có thể tu luyện, đây là chỗ các chủng tộc khác không thể bằng được. Sau thời kì thượng cổ, cơ hồ có chín thành cường giả đều là nhân loại, mà từ cổ chí kim, nhân loại cũng chiếm cứ ưu thế bao phủ các chủng tộc khác, chưa bao giờ thay đổi qua."
Nói xong lời nói này, tộc trưởng đã dẫn Trương Hiểu Vũ tới phòng tàng thư, đi tới cầm lên một bản bí tịch.
"Đây là một trong tứ đại công pháp của Man Tộc: Man Ngưu Đại Lực Quyết, tiềm lực của cơ thể phải đạt tới cấp năm mới có thể tu luyện, bất quá ta thấy tiềm lực của cơ thể ngươi chỉ sợ đã vượt xa cấp năm." Tộc trưởng đem bí tịch đưa cho Trương Hiểu Vũ, nói.
Trương Hiểu Vũ kỳ quái nói: "Tại sao ngươi có thể nhìn ra tiềm lực của cơ thể ta." Nguồn truyện: Truyện FULL
Tộc trưởng nói: "Đây là Quan Nhục Thuật, một môn mật học của tộc ta."
Tiếp nhận bí tịch Man Ngưu Đại Lực Quyết, Trương Hiểu Vũ cũng từ trong nguyên giới lấy ra một cái hộp lớn, cái hộp này được chế tạo bằng ngọc, có tác dụng lưu trữ thảo dược nhất định.
Tộc trưởng có chút kích động tiếp nhận cái hộp, mở ra, bên trong là mười tám trái cây màu vàng đen, một mùi thơm ngát nhàn nhạt xông vào mũi, thoáng ngửi qua toàn thân thân tựa như tràn ngập lực lượng không hiểu.
"Không sai, đúng là Thiên Vương Quả, có nó trong vài năm nữa Man Tộc sẽ có thêm mười tám Ma Văn Chiến Sĩ."
Trương Hiểu Vũ không hỏi Ma Văn Chiến Sĩ là có ý gì, chỉ nói: "Tộc trưởng, ta còn đáp ứng trợ giúp các ngươi làm một việc, hiện tại có chuyên gì cần hỗ trợ không? Trong tương lai cũng có thể."
Tộc trưởng đem cái hộp đóng kín lại, nói: "Gần đây, ở phía đông Bắc Ly Sơn Mạch, không biết sao lại xuất hiện một con Phách Vương Hoang Thú cấp sáu, chiếm cứ một khu vực rộng mấy trăm dặm, tộc nhân chúng ta có hàng chục người đã chết ở trên tay nó. Ta già rồi, cũng không biết có thể thắng nó hay không, không nghĩ tới ngươi lại trùng hợp tới đây, ta nghĩ bằng cấp bậc của ngươi, hẳn là có biện pháp chiến thắng nó."
Trương Hiểu Vũ nghe vậy cười khổ, Phách Vương Hoang Thú cấp sáu, nói thật, Trương Hiểu Vũ cũng không nhất định có thể chiến thắng, băng nguyên lực của hắn có thương tổn rất lớn tới nhân loại, nhưng hoang thú da dày thịt béo, cũng chưa biết kết quả như thế nào.
"Được rồi, ngươi cho người dẫn đường cho ta." Trương Hiểu Vũ gật đầu nói.
Tộc trưởng mỉm cười nói: "Đương nhiên, ta sẽ tìm cho một trợ thủ mãnh mẽ hiệp trợ ngươi, nàng là người có thiên phú mạnh nhất trong tộc ta."
Trong rừng rậm ngoài sơn trại, Trương Hiểu Vũ có chút ngạc nhiên nhìn cô gái thân thể thon dài trước mắt, trên thân mặc một bộ áo ba lỗ, lộ ra bả vai và cánh tay, trên mặt có hình xăm hoa văn huyền ảo, dưới người mặc quần da bó sát người, bao phủ hai chân dài nhỏ, cái mông của mỹ nhân man tộc ngạo nghễ ưỡn lên.
Tộc trưởng nói: "Ngươi đừng thấy nàng là nữ mà xem nhẹ, tiềm lực của cơ thể nàng đã đạt tới cấp sáu đỉnh phong, ngay cả ta cũng không nhất định là đối thủ của nàng."
Trương Hiểu Vũ nói: "Tộc trưởng, ngươi sẽ không gạt ta chứ! Yên tâm, Phách Vương Hoang Thú cấp sáu mặc dù khó đối phó một chút, nhưng ta vẫn có biện pháp, một mình ta. . ."
Hưu, Trương Hiểu Vũ còn chưa nói xong, thân hình mỹ nhân man tộc đã biến mất, xuất hiện lần nữa thì đã ở trước người Trương Hiểu Vũ, một quyền đánh tới bộ ngực của hắn.
Vội vàng không kịp chuẩn bị, Trương Hiểu Vũ chỉ kịp đưa ngang tay ngăn cản trước ngực.
Ầm ầm, cả người phảng phất như bị một đầu hoang thú cấp sáu đụng phải, hai chân Trương Hiểu Vũ cách mặt đất, liên tiếp đụng gãy hơn mười cây đại thụ to lớn mới lảo đảo rơi trên mặt đất.
Khục khục, Trương Hiểu Vũ nhổ ra một mảnh gỗ vụn trong miệng, kinh ngạc nhìn mỹ nhân man tộc, lực lượng thật là khủng khiếp , cơ hồ so với hắn hiện tại còn phải mạnh hơn một chút, người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, những lời này một chút cũng không sai.
Mỹ nhân man tộc đối với thân thể mạnh mẽ của Trương Hiểu Vũ cũng rất là kinh ngạc, nhíu mày nói: "Ngươi cũng không tệ, có thể ngăn một quyền sáu thành thực lực của ta mà bình yên vô sự.
Tộc trưởng cười hắc hắc nói: "Ngươi không nên xem thường nàng, trong cơ thể nàng có thể là có huyết mạch của man thần vĩ đại, cũng là chi tộc nhân Ma Văn Chiến Sĩ mạnh nhất."
Trương Hiểu Vũ nói: "Ta tên là Trương Hiểu Vũ, ngươi tên gì?"
"Anh Chiêu." Mỹ nhân man tộc nói.
"Ta rất hài lòng với sự giúp đỡ này, chúng ta đi thôi!" Trương Hiểu Vũ nói.
Tộc trưởng phất phất tay với hai người: "Sớm trở về một chút, ta sẽ chuẩn bị lễ chúc mừng cho các ngươi."
Đi ra khỏi rừng rậm, Trương Hiểu Vũ hỏi: "Ngươi có thể bay được không?"
Anh Chiêu lắc đầu: "Không được, tất cả các thuộc tính nguyên lực khác đều có thể làm cho người ta bay trên bầu trời, nhục nguyên lực tuy có thể cường hóa cơ thể vô hạn, nhưng lại không có hiệu quả này."
"Cứ đi qua như vậy thì quá chậm, không ngại thì ta mang ngươi bay qua." Trương Hiểu Vũ cũng không phải muốn chiếm tiện nghi, mà thật sự là hắn muốn tiết kiệm thời gian.
"Ngươi cứ bay đi, ta sẽ không rớt lại phía sau." Anh Chiêu lắc đầu.
Trương Hiểu Vũ bán tín bán nghi, lam mang trên người chợt lóe, bay vút lên trên bầu trời, hướng về phía Đông Bắc Ly Sơn Mạch bay vút đi, bất quá tốc độ thoáng giảm xuống không ít.
"Đi theo ta." Anh Chiêu hai chân phát lực, trong nháy mắt nhảy cao tới mười thước, sau đó lại bật lên đem Trương Hiểu Vũ bỏ rơi ở phía sau.
Di, tốc độ này đúng là không kém với phi hành bao nhiêu, thân hình Trương Hiểu Vũ chợt lóe, đi theo phía sau nàng.