Phiên Ngoại 2: Triều Tiểu Vũ (Hoàn)
-
Thanh Huyền Đạo Chủ [C]
- Trung Nguyên Ngũ Bách
- 804 chữ
- 2020-05-09 03:18:25
Số từ: 789
Thanh Huyền Đạo Chủ
Tác giả: Trung Nguyên Ngũ Bách
Converter: Gia Nguyễn
Nguồn: bachngocsach.com
Ta là Triều Tiểu Vũ, Triều theo họ của sư phụ, tên là Tiểu Vũ, lại bởi vì ngày mà sư phụ gặp ta, đang có cơn mưa nhỏ rơi xuống tí tách tí tách nên mới có cái tên ấy. Sư phụ là người tu hành nên hiển nhiên ta cũng là người tu hành. Môn phái của chúng ta bắt nguồn từ La Giáo, nay gọi là Cửu Liên Giáo, sư phụ là giáo chủ Cửu Liên Giáo, lại nói khi sư phụ gặp ta rồi, Cửu Liên Giáo chúng ta mới vẻn vẹn chỉ có người thứ 3 thôi.
Phái ta tu hành chủ yếu cần hương hỏa, khi còn trẻ sư phụ có rất nhiều thủ hạ, thế nhưng về sau khi Cửu Liên Giáo bị thế lực tu hành khác tiêu diệt thì chỉ còn lại sư phụ và tỷ tỷ. Sư phụ cũng bị trọng thương, thế nên lúc nàng nhận nuôi ta bèn nói ta là đệ tử cuối cùng, muốn ta làm Tông chủ kế tiếp của Cửu Liên Giáo.
Sư tỷ ước chừng là có chút không cao hứng, nhưng ta lúc nhỏ rất thích thân cận sư tỷ, có lẽ càng thấy nàng không cao hứng ta, ta liền càng muốn lấy lòng nàng.
Sau đó sư phụ truyền ta Cửu Liên Kinh, sư phụ nói cho ta biết luyện môn công pháp này, chính là nửa chân đạp đến nhập thần đạo, tuyệt đối không nên động tình. Ta hỏi sư phụ cái gì là tình, sư phụ á khẩu không trả lời được, nàng nói nàng không trải qua. Ta nghĩ chuyện sư phụ đều không trải qua, ta khẳng định không gặp được. Nhưng sư tỷ đã trải qua, sư tỷ gặp một người đàn ông, liền rời khỏi ta cùng sư phụ hạ sơn, sư phụ rất tức giận, nhưng ta biết nàng nhất định là lo lắng sư tỷ, ta cũng lo lắng nàng. Sau đó sư tỷ trở lại sơn một lần, nàng cùng sư phụ đại ầm ĩ một trận, lại rời đi sơn, nguyên lai sư tỷ nam nhân đã chết, sư tỷ muốn cần sư phụ một món đồ, vì nàng nam nhân báo thù, sư phụ không chịu.
Ta khi đó lần thứ nhất bắt đầu oán giận sư tỷ, bởi vì là sư tỷ đi rồi, sư phụ bị bệnh. Nguyên lai sư phụ bị thương xưa nay không dễ chịu, sư tỷ lúc rời đi cùng sư phụ động thủ, sư phụ làm bừa pháp lực, thương thế càng nặng.
Từ kia sau sư phụ cũng không còn đề cập tới sư tỷ, ta cũng không dám tại sư phụ trước mặt đề nàng. Sư phụ trước khi lâm chung vẫn nói với ta, tuyệt đối không nên động tình, bằng không liền sẽ cùng sư tỷ của ta đồng dạng, tu luyện không tới chân chính cao minh cảnh giới.
Ta nghe xong lời của sư phụ, chuyên tâm tu luyện. Ước chừng ta rất thích hợp tu luyện Cửu Liên Kinh, rất nhanh sẽ có không tầm thường tu vi, thậm chí sư phụ khi còn trẻ cũng không bằng ta. Ta liền xuống núi, bởi vì Cửu Liên Kinh phía sau tu hành cần nhân thế gian hương hỏa.
Ta rất thông minh, vô sự tự thông liền học được nhân gian quyền mưu, dựa vào pháp lực cùng dung mạo, đem những kia phàm phu tục tử cùng với một ít người tu hành đùa bỡn trong lòng bàn tay, tâm tư của bọn họ quá dễ đoán, lại ngu muội. Thời gian dài, ta liền cảm thấy thế gian nam nhân đều rất nông cạn.
Mãi đến có một ngày, ta gặp phải một người nam tử, hắn để cho ta chịu nhiều đau khổ. Ta vừa bắt đầu rất hận hắn, ước chừng cực hận, liền tổng cũng không quên được.
Sau đó ta không nhịn được lại đi tìm hắn, đó là tại Tây Hoang, hắn thật sự rất quá mức, lại bắt đầu đánh với ta. Lúc chúng ta mới bắt đầu gặp lại, hắn là đánh không lại ta, nhưng này lần gặp gỡ, hắn tiến bộ thật nhiều, ta tu vi đã không bằng hắn.
Lần kia thật sự nguy hiểm thật, ta suýt chút nữa chết ở trên tay hắn. Kỳ thật ta biết hắn lúc đó thật có thể giết ta, sau đó chẳng biết vì sao buông tha ta. Tâm tư của hắn ta đều cũng đoán không ra, càng là đoán không ra, ta càng muốn đoán, mãi đến đem mình hãm vào, ta liền minh bạch ta đối với hắn động tình.